Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3389: Phòng ngự cực hạn



Phong Vô Định tự nhiên không thể không ứng chiến, hắn cũng không phải thân thể Thất Bộ bất diệt, làm sao dám để Lăng Hàn loạn oanh.

Chiến!

Đáng tiếc, một khi Lăng Hàn nghiêm túc, Phong Vô Định làm sao có thể là đối thủ của hắn, rất nhanh liền bị áp chế, bị oanh sát chỉ là vấn đề thời gian.

- Lăng Hàn!

Đám người Tân Khí Hổ vội vàng xông về phía trước công kích Lăng Hàn, lấy giảm bớt áp lực cho Phong Vô Định.

Lăng Hàn hừ một tiếng, lực lượng vị diện vận chuyển, hóa thành phòng ngự vô địch, sau đó căn bản là không quản công kích của đám người Tân Khí Hổ, chỉ ra tay với Phong Vô Định.

Bốn người Tân Khí Hổ lại không biết phòng ngự của Lăng Hàn đã là cấp bậc Thất Bộ, thấy hắn thế mà buông ra mặc cho bọn hắn oanh kích, không khỏi đều thu tay lại, công kích giảm mạnh.

Để Lăng Hàn kinh ngạc chính là, Lâm U Liên, Bạch Mễ Phạn, Ngô Hạo Dương kìm cương bên bờ vực hắn có thể lý giải, nhưng Tân Khí Hổ thế mà cũng ngạnh sanh thu tay lại, cái này để hắn kì quái.

Rất cổ quái.

Bất quá, dù bốn người thu tay lại, nhưng vẫn còn có chút công kích quét đến trên thân Lăng Hàn, dù sao cấp bậc Thất Bộ xuất thủ quá nhanh, đâu thể nào thu sạch trở lại.

Nhưng những công kích này đánh lên người Lăng Hàn, lại ngay cả một cọng lông của Lăng Hàn cũng không thương tổn đến, nhưng tác dụng vẫn có một ít, dù sao cũng là lực lượng Thất Bộ, để tốc độ của Lăng Hàn giảm xuống, cho Phong Vô Định cơ hội lui ra phía sau.

- Cái gì!

Bọn người Lâm U Liên kinh hãi, dù quét đến Lăng Hàn chỉ là một đạo công kích của bọn hắn, nhưng Thất Bộ chính là Thất Bộ, công kích của bọn hắn đâu thể nào cứng rắn ăn.

Nhưng Lăng Hàn lại điềm nhiên như không có việc gì, đây là cái quỷ gì?

- Phòng ngự cấp bậc Thất Bộ!

Tân Khí Hổ từng chữ từng chữ nói.

Mặc dù bọn người Lâm U Liên không muốn tin tưởng, nhưng sự thật thắng hùng biện.

Trời ạ, một Ngũ Bộ Thiên Tôn, có được chiến lực Thất Bộ đã bất khả tư nghị, thế mà còn có khí lực của Thất Bộ, cái này vẫn là Ngũ Bộ sao?

Tê, lần này Lăng Hàn chân chính có được lực lượng không nhìn quy củ.

Cho dù hắn coi trời bằng vung lại như thế nào, hắn là bất tử bất diệt, ai có thể trừng trị hắn?

Không chỉ bọn hắn, quần chúng vây xem bốn phía cũng chấn kinh đến tê cả da đầu, Lăng Hàn làm sao có thể mạnh đến dạng này?

Dù Phong Vô Định tự nhận bất phàm, hiện tại cũng từ đáy lòng dâng lên hàn ý mãnh liệt.

Hắn đối mặt, là một vị Thất Bộ chân chính, lực lượng, phòng ngự đều đạt đến thế giới đỉnh phong, giết không chết, đánh không thương tổn, chỉ có đối phương hành hạ người.

Chiến đấu như vậy, căn bản là không công bằng.

Lăng Hàn chỉ nhìn chằm chằm Phong Vô Định, thản nhiên nói:

- Còn có ai muốn ngăn ta không?

- Lăng huynh, còn xin nghĩ lại, Phong Vô Định là Thiên Mệnh Tử của Nguyên Thế Giới đời trước, vô cùng có khả năng dính đến mấu chốt tiêu diệt Cuồng Loạn.

Lâm U Liên nghiêm nghị nói, nàng đương nhiên còn muốn khuyên một chút.

Lần này, nàng lo lắng cũng không phải Lăng Hàn an nguy, mà là từ đại cục xuất phát.

Lăng Hàn cười ha ha một tiếng:

- Cái gọi là Thiên Mệnh Tử này, cũng chỉ là đám người Xung Viêm nói, mà ta đối với bọn hắn... tràn đầy hoài nghi!

Đường đường Thất Bộ Chí Tôn, thế mà lại nói dối, mà hắn cũng thông qua quan sát của mình, thế giới ý chí thuyết pháp, khẳng định Phong Vô Định tuyệt đối không phải Thiên Mệnh Tử gì.

Đám người Xung Viêm, Phá Nhạc, vô cùng có khả năng cất giấu bí mật của mình.

Thất Bộ cũng thủ khẩu như bình, mưu đồ khả năng to đến kinh người.

- Đại ca, vẫn là thu tay lại đi.

Bạch Mễ Phạn cũng khuyên.

Lăng Hàn lắc đầu, chỉ vào Phong Vô Định:

- Ta nói, hôm nay nhất định sẽ xử lý hắn!

Phong Vô Định giận dữ, hắn hừ một tiếng:

- Lăng Hàn, ngươi muốn giết ta, có dễ dàng như vậy sao?

- Chờ ngươi chết, tự nhiên sẽ biết.

Lăng Hàn từ tốn nói, hiện tại Phong Vô Định đã không xứng là đối thủ của hắn, từ vừa mới bắt đầu, hắn liền không có để Phong Vô Định ở trong lòng.

Hắn giết ra ngoài, song quyền vung vẩy, nộ kích Phong Vô Định.

Phong Vô Định, bọn người Lâm U Liên vội vàng xuất thủ, năm đại chiến lực Thất Bộ lần nữa liên thủ, ngăn cản Lăng Hàn hành hung.

Thật ngăn cản được sao?

Lần này đánh, đám người Tân Khí Hổ đương nhiên không có lo lắng, đều toàn lực ứng phó, nhưng đánh mấy chiêu, bọn hắn mới biết được vì cái gì Thất Bộ chân chính ngưu bức như vậy.

Bất tử, bất diệt!

Bọn hắn công kích đánh vào trên thân Lăng Hàn chỉ tung tóe ra toái quang trùng điệp, căn bản không gây thương tổn được Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn công kích bọn hắn lại nhất định phải hóa giải, nếu bị đụng một cái liền trọng thương.

Chiến đấu như vậy quá không công bằng, Lăng Hàn chỉ cần công kích, thi triển hết có khả năng, mà năm người Phong Vô Định lại chỉ có chống đỡ, khổ không thể tả.

Sáu chiến lực Thất Bộ đại chiến, thấy mà tất cả mọi người tâm thần đều đoạt, không kiềm chế được.

Oanh, oanh, oanh, tường thành từng mảnh từng mảnh ngã xuống, mà toàn bộ quân doanh cũng bị phá hủy trong nháy mắt, lưu lại toàn cảnh thương di.

Nhưng cho dù bị năm tên chiến lực Thất Bộ liên thủ nhằm vào, Lăng Hàn vẫn chiếm cứ thượng phong cùng chủ động.

Hắn căn bản không để ý tới đám người Tân Khí Hổ công kích, chỉ nhìn chằm chằm Phong Vô Định ra tay.

Bành bành bành, tất cả công kích đánh lên người hắn đều hóa thành toái quang, mà công kích của hắn, năm tên thiên kiêu nhất định phải nghiêm nghị ứng đối.

Chiến đấu như vậy đối với đám người Tân Khí Hổ quá khó chịu, đối mặt một đối thủ giết không chết, đánh không thương tổn, có chỉ có thể là tuyệt vọng mà thôi.

May mắn, bọn hắn đánh ra lực lượng còn có thể đánh lui Lăng Hàn, bằng không thì hiện tại Phong Vô Định khẳng định đã treo.

Dù như thế, Phong Vô Định cũng ăn mấy lần đả kích, lưu lại thương thế không nhẹ.

Hắn ho ra máu, càng kinh hãi, còn đánh xuống như vậy, hắn vô cùng có khả năng chết ở trong tay Lăng Hàn.

Làm sao bây giờ?

Hắn tuyệt đối không muốn chết, hắn ở Ngũ Bộ liền có được chiến lực Thất Bộ, đợi bước vào Lục Bộ, Thất Bộ còn đến mức nào?

Dạng tiền đồ vô lượng này, sao có thể vẫn lạc?

Hắn cắn răng, xoay người rời đi.

Không thể tái chiến nữa, đó là hành vi chịu chết.

Lăng Hàn đuổi theo, nhưng bọn người Lâm U Liên đều toàn lực ngăn cản, để Phong Vô Định thắng được cơ hội chạy trốn.

- Các ngươi, không ngăn cản được ta!

Lăng Hàn nói, mấy chục vạn vị diện đồng thời phóng ra, lập tức tạo thành áp lực đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.