- Không sao. Trước kết giao bằng hữu. Sau này tiếp tục xem xét tình hình.
Hiên Viên Định Quốc nói.
- Ngươi đại biểu ta đi một chuyến, truyền lại một chút ý tốt của Hiên Viên gia.
- Được.
Bối Hòa Ca không nói gì nữa. Nếu như Hiên Viên Định Quốc đã làm quyết định, hắn cũng chỉ có thể đi làm. Đây mới là thuộc hạ đạt tiêu chuẩn.
Trong mắt của hắn lộ rõ sự tôn kính. Thật ra Hiên Viên Định Quốc cũng là thiên tài xuất sắc. Chỉ là người trong thế hệ này đều bị Hồng Thiên Bộ ép tới quá thảm. Mặc cho ngươi lại hào quang bắn ra bốn phía. Nhưng ở trước mặt Hồng Thiên Bộ, thật giống như ánh sáng của con đom đóm. Sao có thể tranh sáng cùng mặt trời?
Sinh ra không gặp thời, trong lòng hắn cảm thán. Cho dù là vị Lăng sư đệ kia cũng vậy. Hiện tại Hồng Thiên Bộ chắn giữa đường, bất kỳ thiên tài nào cũng chỉ có thể buồn bã thất sắc.
Một đêm trôi qua, Hồ Dương đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Nói cách khác, hắn bất cứ lúc nào cũng có thể huyết khí sôi trào, phát ra chiến lực cường đại nhất.
Hắn lại lập tức muốn đi tìm Lăng Hàn, hung hăng trị cho Lăng Hàn một trận, trút cơn giận này.
Nhưng hắn rất nhanh có được tin tức. Vào sáng sớm hôm nay, chỗ Lăng Hàn có rất nhiều người thăm hỏi. Ví dụ như Bối Hòa Ca, ví dụ như Liễu Sĩ Minh.
Bối Hòa Ca là ai?
Kiện tướng đắc lực thủ hạ của Hiên Viên Định Quốc. Hắn đi gặp Lăng Hàn tuyệt đối không thể chỉ là hành vi một mình lén lút, mà là đại biểu cho ý chí của Hiên Viên Định Quốc.
Liễu Sĩ Minh?
Hắn là thủ hạ Tần Tinh Hỏa. Tần Tinh Hỏa, chính là cháu thứ bảy của Kim Cương đại soái!
Hồ Dương nhất thời có phần e ngại.
Hiện tại hắn muốn đi tới chỗ Lăng Hàn đánh người, vậy coi như là tát một cái vào mặt Hiên Viên Định Quốc và Tần Tinh Hỏa.
Mặc dù Hồ Dương phát triển Hồ Gia Bang, không thể tránh né phát sinh xung đột với Hiên Viên Bang, Tần Gia Bang. Nhưng đây chẳng qua là mâu thuẫn nhỏ trong đám thuộc hạ. Không bay lên không đến độ cao của bọn họ.
Nếu như thật sự muốn trực tiếp đối đầu, bất kể Hiên Viên Bang hay Tần Gia Bang, đều có thể đơn giản đánh cho Hồ Gia Bang hoa rơi nước chảy.
Đồng thời chọc cả hai nhà?
Ha hả.
Cho nên, kích động chạy đi trực tiếp ra tay, đây là chuyện không thể được.
Nhưng muốn Hồ Dương nhịn xuống cơn giận này, như vậy trăm triệu lần là chuyện không thể nào.
- Vậy phát ra khiêu chiến về phía hắn.
Trong lòng Hồ Dương có chủ ý. Nếu như Lăng Hàn ứng chiến, vậy hắn có thể ở thời điểm chiến đấu, đánh đau Lăng Hàn. Vậy ngay cả Hiên Viên Định Quốc và Tần Tinh Hỏa cũng không thể nói cái gì.
Nếu như Lăng Hàn không đáp ứng, vậy dĩ nhiên có thể hòa nhau. Danh vọng của hắn không còn rơi xuống.
Nhìn xem? Cái gì mà đánh chạy Hồ Dương, tất cả đều là nói bậy.
Ừ, cái chủ ý này không tệ.
Hắn lập tức sai người ta đi truyền tin, muốn khiêu chiến Lăng Hàn.
Lăng Hàn đang luyện thể. Là Hoán Tuyết nhận được chiến thư.
- Hồ Dương muốn khiêu chiến ta?
Hắn không khỏi bật cười, đùa gì thế. Cao thủ ngũ biến lại có thể tới khiêu chiến một Thông Mạch Cảnh nho nhỏ như hắn. Không biết xấu hổ sao?
Hắn chỉ là suy nghĩ một chút, liền hiểu rõ dụng ý Hồ Dương.
Đáp ứng hay không đáp ứng.
Lăng Hàn nhìn lướt qua ở trên chiến thư, không khỏi thoáng lộ ra một vẻ kinh ngạc. Bởi vì trên đó viết, để "công bằng"..., cho phép Lăng Hàn có thể sử dụng bất kỳ pháp khí, phù binh nào.
Nhưng vấn đề là, lấy thân phận Lăng Hàn bây giờ, lại có thể lấy được pháp khí, phù binh gì, có thể phát huy ra uy lực ngoài ngũ biến?
Điều này tất nhiên là điểm Hồ Dương giả kiêu ngạo.
Lăng Hàn lấy quang não nối liền với chủ quang não của học viện, truy tìm một ít tư liệu.
Đây là mạng lưới bên trong học viện. Chỉ có nên học sinh trong học viện mới có tư cách nhận, truy tìm một ít tư liệu trong học viện, đều có liên quan đến công pháp, võ kỹ.
Lăng Hàn muốn tìm chính là Dưỡng Binh Thụ.
Có rồi!
Ánh mắt hắn chợt sáng lên. Dưỡng Binh Thụ mọc ở trong học viện, lại có một con yêu thú trông coi. Điều này nói rõ là học viện nắm giữ. Cho nên khả năng có tài liệu tương quan là rất lớn.
Sau khi Dưỡng Binh Diệp hoàn toàn lớn lên, có thể coi như phù binh cấp bậc Minh Văn Cảnh. Nhưng nếu chưa hoàn thành trưởng thành cũng có thể sử dụng. Chỉ là uy lực sẽ yếu hơn một ít.
Làm thế nào để phán đoán?
Nhìn mạch văn trên Dưỡng Binh Diệp.
Tứ văn lại đại biểu cho hoàn toàn trưởng thành, chính là phù binh của Minh Văn Cảnh. Tam văn, đó chính là cấp bậc Cực Cốt Cảnh. Nhị văn là Hoán Huyết Cảnh. Nhất văn cũng chỉ có Thông Mạch Cảnh.
Lăng Hàn cầm ra mười ba cái lá cây của bản thân quan sát, phát hiện có chín cái lá cây tam văn. Bốn lá còn lại lại là nhị văn.
Hắn không khỏi thoáng lộ ra một vẻ tươi cười. Cái này có ý tứ.
Lăng Hàn để cho Hoán Tuyết đi hồi âm. Luận bàn thì có thể, nhưng cần phải thêm chút tiền, cũng chính là tiền đặt cược.
Hắn lấy ra đan dược chế luyện được trong mấy ngày qua. Có số lượng mấy trăm viên, giá trị kinh người.
Nếu cần lấy ra một mảnh lá Dưỡng Binh Thụ. Chỉ là làm như vậy, gười đánh lên cũng thật sự không phù hợp. Lăng Hàn không có khả năng là người phô trương lãng phí như thế.
Hắn không sợ bị học viện biết. Bởi vì chuyện này chắc hẳn là lừa không được. Nhưng hai ngày nay, học viện cũng không có người nào tới tìm hắn. Chắc là thầm chấp nhận hắn lấy được.
Mặc cho bản lĩnh trộm được.
Hiện tại, quả banh này lại ném trở về chỗ Hồ Dương.
- Tiểu tử này lại có thể đồng ý?
Hồ Dương kinh ngạc. Theo hắn nghĩ, Lăng Hàn sẽ phải kinh sợ mới phải.
Muốn làm mỗi bên đều xấu mặt sao?
A!
Hắn hiểu rõ, vấn đề lại ở trên trận đánh cược này. Tiểu tử này muốn lấy tiền đặt cược dọa cho mình lui lại.
Quả thực, mấy trăm viên đan dược có giá trị kinh người. Nhưng hắn lại là con trai của Hồ Vân Phong một trong tam công. Chút gia sản ấy, hắn vẫn cầm ra được.
- Đáp ứng.
Khi tin tức truyền ra, ba ngày sau Lăng Hàn sẽ cùng Hồ Dương quyết chiến, nhất thời dẫn phát tới học viện lại một lần nữa chấn động.
Hồ Dương xuất chiến là chuyện đương nhiên. Hắn mất mặt, khẳng định muốn đòi lại.
Nhưng tại sao Lăng Hàn muốn ứng chiến?
Hắn rõ ràng đã có vinh dự cực lớn. Tái chiến với Hồ Dương có ý nghĩa gì đâu?
Hơn nữa, phần lớn mọi người cũng biết, Hồ Dương sở dĩ bị thất bại, là bởi vì hắn lãng phí cơ hội huyết khí sôi trào.
Tái chiến, cơ hội Lăng Hàn có thể thắng nhỏ đến đáng thương. Không, hẳn là không có.
Điều này khiến người ta khó hiểu.
Liên Tuyết Dung vẫn cố ý tìm đến Lăng Hàn, bảo hắn thủ tiêu ý định quyết chiến. Nhưng Lăng Hàn đã quyết định sử dụng lá của Dưỡng Binh Thụ trị Hồ Dương một trận. Tất nhiên hắn sẽ không đồng ý.