Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4085: Nghiền Ép



Hà Tam không nắm chắc.

Trong ấn tượng của hắn, Lăng Hàn không phải người cậy mạnh, người này cực kỳ trơn trượt, đánh không lại thì chạy, không dây dưa dài dòng chút nào

Hiện tại hắn không chạy, không dùng ba thức kia, lại có dáng vẻ muốn đánh chính diện với mình, hắn không hiểu.

Chẳng lẽ, có âm mưu gì hay sao?

- Ngươi thật có can đảm đánh với ta một trận?

Hà Tam hỏi.

- Hôm nay, ta sẽ đánh ngươi phải quỳ xuống.

Lăng Hàn cười nói.

- Miệng lưỡi mà thôi!

Hà Tam hừ một tiếng, hắn tấn công Lăng Hàn, kiếm trong tay tung bay.

Một kiếm xẹt qua, kiếm khí ngút trời.

Không thể không nói, Hà Tam thật sự cường đại, nếu như hắn còn ở Tầm Bí cảnh, tất nhiên là thiên tài tam tinh. Hắn hiện tại bị ép từ Chú Đỉnh cảnh trở về, chiến lực càng mạnh hơn nữa.

Dường như hắn có thể so sánh với thiên tài tứ tinh trong Tầm Bí cảnh, đủ để quét ngang cảnh giới này.

Vấn đề là, Lăng Hàn đã siêu việt thiên tài tứ tinh, sau khi mở ra ba trăm sáu mươi cái đại huyệt, hắn đã đột phá cực hạn, từ cơ sở đó bước vào Tầm Bí cảnh, chiến lực của hắn đạt tới mức nào?

Lăng Hàn nghênh tiếp, thiết quyền đánh ra năng lượng màu vàng.

Ầm!

Nắm đấm nện vào thân kiếm, lúc này tia sáng xuất hiện, giống như sao băng va chạm tạo thành nổ lớn, một bóng người ngã về phía sau khi vụ nổ bộc phát.

Là Hà Tam.

Hắn cũng không phải lần thứ nhất bị Lăng Hàn đánh bay, chọi cứng Chiến Thần tam thức, kết quả hắn cũng bị đánh bay.

Nhưng vận dụng Chiến Thần tam thức, Lăng Hàn liều mạng cũng chỉ có thể vận dụng ba thức, không có khả năng thi triển liên tục.

Nhưng bây giờ, Lăng Hàn chỉ đấm ra một quyền đơn giản mà thôi.

Ầm, Hà Tam rơi xuống mặt đất, hắn lập tức bò dậy, cũng không có bị thương gì, vẻ mặt hắn như gặp quỷ.

Hắn không địch lại một quyền của Lăng Hàn?

Đó không phải Chiến Thần tam thức.

Làm sao có thể!

- Có cái gì không thể?

Lăng Hàn thản nhiên nói:

- Đánh nhau cùng cấp, đương nhiên ta vô địch.

Hà Tam không nghĩ ra, vì cái gì Lăng Hàn lại mạnh như thế, chuyện này không hợp đạo lý! Cho dù đối phương bước vào Tiên đồ, như vậy sẽ bị thiên địa áp chế, một lần nữa rơi xuống Tầm Bí cảnh.

Chiến lực vẫn tăng lên nhưng khẳng định có hạn, sẽ không hợp với lẽ thường.

Nhưng chiến lực của Lăng Hàn tăng lên, còn mạnh hơn trước gấp mười lần?

Chuyện này không thực tế.

- Có ngạc nhiên và ngoài ý muốn hay không?

Lăng Hàn lập tức đuổi theo Hà Tam, lại đấm ra một quyền.

Hà Tam đánh ra một chưởng nghênh kích nhưng quyền chưởng vừa mới tiếp xúc, hắn liền bị đánh bay ra ngoài, như một đứa bé liều mạng với người lớn, chênh lệch cực lớn.

Lăng Hàn lại đuổi theo, liên tục xuất quyền.

Ầm ầm ầm, Hà Tam chỉ có thể bị động phòng thủ, không ngừng lui, không ngừng bị đánh bay.

- Thiên Ảnh kiếm!

Hà Tam hét lớn một tiếng, một kiếm xẹt qua, năng lượng màu xanh lam ra rất mạnh, tạo thành lực phá hoại đáng sợ, cuối cùng còn ép Lăng Hàn ngừng bước.

Hắn chống kiếm chống đỡ, không ngừng thở hồng hộc.

Làm sao có thể? Làm sao có thể?

Hiện tại hắn phải dùng tuyệt chiêu mới làm Lăng Hàn ngừng lại một chút? Giống như Lăng Hàn dùng Chiến Thần tam thức, mặt ngoài nhìn như uy phong bát diện, trên thực chất lại là miệng cọp gan thỏ.

Đột nhiên hắn nghĩ thông suốt, hoảng sợ nói:

- Ngươi thật đột phá nhưng đột phá không phải Tiên đồ mà là Tầm Bí cảnh!

Lần này, tất cả đều giải thích rõ ràng.

Lăng Hàn cười nhạo:

- Rốt cuộc ngươi cũng có phản ứng?

Hà Tam im lặng, thế mới biết Lăng Hàn nói mình cùng giai vô địch không phải đang nói khoác mà là thực sự cường đại như thế.

Với tu vi Khai Khiếu cảnh, mình chỉ có thể miễn cưỡng đối kháng, cho dù khi đó Lăng Hàn nói rõ nhưng hắn vẫn không tin tưởng.

Trên đời còn có người yêu nghiệt hơn mình, hơn nữa còn vượt xa như vậy? Không phải đang đùa giỡn hay sao?

Nhưng bây giờ, không cần Lăng Hàn nói, hắn cũng nghĩ ra.

Đây là yêu nghiệt tuyệt thế sao?

Còn đánh sao?

Hà Tam không thấy phần thắng nào, đối phương ở Khai Khiếu cảnh đã chống lại mình, hiện tại đạp vào giai đoạn mới, thực lực có tăng lên nghiêng trời lệch đất.

Ra ngoài, rời khỏi nơi này, hắn chính là Chú Đỉnh cảnh, cho dù Lăng Hàn yêu nghiệt thì thế nào, chỉ cần không có thiên địa áp chế, cho dù Lăng Hàn là thiên tài thập tinh, hắn vẫn có thể dùng một ngón tay trấn áp.

Nghĩ như vậy, hắn lập tức sinh ra ý lui.

- Muốn đi? Không có khả năng.

Lăng Hàn lắc đầu, nếu ngươi lúc trước hạ quyết tâm bỏ trốn thì không tính, hiện tại đã đưa tới cửa còn muốn đi?

Ha ha.

- Ta thừa nhận, thiên phú của ngươi có thể xếp đầu trong tinh không nhưng muốn lưu ta lại…

Ầm!

Hà Tam vừa định nói hai câu ngoan thoại, không thể yếu đi uy phong, hắn còn chưa nói hết câu đã bị đánh bay ra ngoài.

Lăng Hàn lắc cổ, hoạt động bả vai một chút, vừa rồi hắn dùng Chỉ Xích Thiên Nhai đụng bay Hà Tam, với thể phách cường đại của hắn loại va chạm này chỉ là chút lòng thành.

Hà Tam thảm rồi.

Chỉ Xích Thiên Nhai nhanh cỡ nào, cho dù là Lăng Hàn chỉ nặng trăm cân nhưng va chạm với tốc độ đáng sợ như thế, uy lực cũng rất mạnh.

Hắn chí ít gãy hai cây xương cốt, sắc mặt trắng bệch.

Hà Tam tức giận không nhỏ, hắn chưa từng bị như vậy, chưa nói hết câu đã bị người ta cắt ngang.

Hắn lại không thể làm gì.

Loại phương thức này mặc dù đơn giản thô bạo nhưng uy lực lại rất mạnh, hắn dùng thực lực nghiền áp đối thủ.

Hà Tam nổi giận gầm lên một tiếng, vung kiếm tấn công.

Lăng Hàn giơ nắm đấm lên, hắn vung quyền tấn công.

Lực lượng cường đại nghiền ép, Hà Tam bị đánh tuột kiếm khỏi tay.

Sau khi hắn lui liên tục, tay phải không ngừng nhỏ máu, dưới một kích vừa rồi, bàn tay của hắn vỡ ra.

Lăng Hàn nhanh chân rời đi, hắn mở chu thiên đại huyệt, tạo thành màn sáng tinh thần, cực kỳ chói mắt.

Hà Tam có vẻ hơi thất hồn lạc phách:

- Tại sao ngươi lợi hại như thế, không có khả năng! Không có khả năng!

Mặc dù hắn hiểu Lăng Hàn đột phá Tầm Bí cảnh dẫn đến chiến lực tăng vọt nhưng hắn nghĩ mãi mà không rõ, Tầm Bí cảnh có thể mạnh như vậy sao?

Đây là thiên tài tứ tinh sao?

Không, hắn hiện tại có thể so sánh với thiên tài tứ tinh Tầm Bí cảnh, cho dù kém hơn cũng không quá nhiều, thiên tài tứ tinh tuyệt đối không có khả năng đánh bại mình dễ dàng như thế.

Thiên tài ngũ tinh!

Hắn cực kỳ ghen ghét, đừng nói thiên tài ngũ tinh, cho dù thiên tài tứ tinh cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hắn làm thiên tài tam tinh theo không kịp nhưng bây giờ thế lại bị hắn phát hiện, chính mình lại gặp được một thiên tài ngũ tinh.

- Không có gì là không thể nào!

Lăng Hàn đánh ra một quyền, căn bản không cần vận dụng bí pháp gì, một quyền là đủ.

Ầm!

Hà Tam dùng toàn lực hóa giải, hắn dùng tới tuyệt chiêu, kết quả khó khăn lắm mới có thể hóa giải.

Đại chiêu của mình mới có thể hóa giải một kích tùy ý của người khác?

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Hà Tam cắn răng nói:

- Ngươi tuyệt đối không phải người Nguyệt Hoa tinh, tuyệt không có người nào như ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.