Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4094: Đánh Bại Lăng Hàn Là Có Danh Ngạch



Tẩy Trần Trì mở ra.

Thế nào là Tẩy Trần Trì?

Đây là tạo hóa cực lớn của võ giả Phàm cảnh, có thể cung cấp năng lượng kinh người, trợ giúp võ giả mở ra cấp độ sinh mệnh tiến hóa.

Mỗi tinh thể đều có một cái Tẩy Trần Trì, khác biệt ở chỗ, tinh thể đẳng cấp càng cao, hiệu quả của Tẩy Trần Trì sẽ càng cao.

Nhưng hiệu quả của Tẩy Trần Trì trên Thiên Hải tinh tuyệt đối không yếu hơn các tinh cầu khác.

Vì cái gì?

Bởi vì Tẩy Trần Trì của các tinh thể lớn là mười năm mở một lần, chừ ao nước tích lũy năng lượng, nhưng Tẩy Trần Trì của Thiên Hải tinh lại tích lũy bao lâu năng lượng?

Hơn hai nghìn năm!

Hơn hai nghìn năm còn không hơn mười năm tích lũy hay sao?

Đương nhiên không phải ai cũng có thể tiến vào Tẩy Trần Trì, đầu tiên nhất định phải đạt tới Tầm Bí cảnh, không thì năng lượng to lớn tràn vào cơ thể, thân thể chịu không được sẽ nổ chết.

Cho dù bước vào Tầm Bí cảnh, cũng phải dùng thực lực đạt được tư cách vào, dù sao năng lượng trong Tẩy Trần Trì có hạn, người càng nhiều, mỗi người phân ra không được bao nhiêu.

Trần Phong Viêm đã sớm xuất thế, bố cục rất nhiều năm, từ việc hắn xây dựng đế đô là biết, trong lòng của hắn sớm có kế hoạch.

Cho nên, thứ tốt như Tẩy Trần Trì cũng bị Trần Phong Viêm khống chế, dù sao người ta chính là thái tử của tinh thể này, có cái gì là hắn không biết?

Nhưng trong mười danh ngạch có một cái trực tiếp phân phối cho Lăng Hàn.

Không có người không phục, thực lực Lăng Hàn là đánh ra, mọi người công nhận.

Mọi người lại nhắm vào chín danh ngạch khác, mở ra giải thi đấu luận võ.

Tranh tài kéo dài bảy ngày, cũng quyết đấu chọn ra chín người đứng đầu, lại một cái tin tức kinh người truyền ra.

Tứ đại Hóa Linh Chân Quân liên thủ đến đây, yêu cầu Trần Phong Viêm cung cấp cho các thế lực của bọn họ hai danh ngạch.

Tẩy Trần Trì chỉ có thể dung nạp mười người, hiện tại tứ đại Chân Quân muốn lấy đi tám danh ngạch, lưu cho Huyền Bắc quốc hai danh ngạch còn lại?

Đám người đương nhiên không phục, đây là tài phú của Huyền Bắc quốc, dựa vào cái gì lấy ra chia sẻ?

Nhưng bọn họ không có khả năng mở miệng, chỉ có Hóa Linh Chân Quân mới có tư cách đưa ra quyết định.

Lăng Hàn cũng không biết Trần Phong Viêm thảo luận thế nào, năm vị Chân Quân đạt thành nhận thức chúng, lấy chiến mà định.

Thứ trọng yếu nhất của võ giả là thực lực, dùng thực lực quyết định, chuyện này rất bình thường, nhưng vấn đề là, người chiến đấu lần này không phải đám người Trần Phong Viêm, mà là Tầm Bí cảnh.

Trần Phong Viêm buông lời, muốn vào Tẩy Trần Trì, có thể, đánh bại Lăng Hàn là được, đánh bại một lần có thể vào một người, đánh bại mười lần có thể vào mười người.

Lăng Hàn biết được cũng không cảm thấy quan trọng, hắn vô địch cùng giai, tùy ý đám người giày vò.

Theo như Trần Phong Viêm nói, tứ đại Chân Quân cũng không thể không tiếp, bởi vì Trần Phong Viêm nói, Tẩy Trần Trì chỉ cấp cho người ưu tú nhất, nếu không thể đánh bại Lăng Hàn, tiến vào cũng lãng phí.

Lăng Hàn phiền muộn, hắn rõ ràng đã vô địch Tầm Bí cảnh, có vẻ đã biến thành cọc tiêu phán định mạnh yếu.

Thế gian thật có Tầm Bí cảnh đánh bại hắn sao?

Không nói đánh bại, có thể chiến ngang tay sao?

Nhưng hắn đã đứng ở mặt đối lập với tứ đại Chân Quân, huống hồ lại là thần tử của Trần Phong Viêm, lúc này nhất định phải đứng ra.

Rất nhanh, tứ đại Chân Quân chọn ra mười thiên tài trẻ tuổi đi vào, đều là Tầm Bí cảnh.

Lăng Hàn cũng kinh ngạc, nhiều thiên tài Tầm Bí cảnh như vậy?

Hắn cũng không tin tưởng trùng hợp như thế, đám người Vạn Tử Bình đến đây đều cố ý áp chế tu vi dưới Tiên đồ, muốn chờ cơ duyên Tẩy Trần Trì.

Bốn tên đại năng bị nhốt trong Thiên Hải tinh hơn hai nghìn năm, khẳng định có hiểu biết không ít về Thiên Hải tinh.

Chiến thì chiến, ai sợ ai.

Ba ngày sau, đại chiến bắt đầu, vô số người đến xem.

Lăng Hàn nhảy lên lôi đài, nói thẳng:

- Cũng không cần so từng người, đều lên đài đi, thời gian của ta quý giá, sau khi đánh bại các ngươi, ta còn quay về ăn cơm.

Những Tầm Bí cảnh kia giận dữ, ngươi cũng quá cuồng rồi, thật không xem ai ra gì?

Bọn họ đều là thiên tài, chỉ có bọn họ khi dễ người khác.

Lăng Hàn cười:

- Còn rụt rè? Tốt, vậy ta đến!

Hắn nhảy lên và tấn công bốn mươi người kia.

Ầm! ầm! ầm!

Ba quyền, hắn đánh bay bảy người, cho thấy phong thái vô địch.

- Lăng Hàn!

- Lăng Hàn!

- Lăng Hàn!

Khán giả đều la lớn, cảm xúc dâng trào, trở nên điên cuồng.

- Tiểu tử này quá biến thái!

- Tại sao lại mạnh như vậy?

- Liên thủ! Liên thủ đối phó hắn!

Còn lại hơn ba mươi người liên thủ với nhau, liên hợp người tông môn mình, tạo thành ba đoàn đội nhỏ, cũng tấn công Lăng Hàn.

Nhưng… có thể làm được gì sao?

Lăng Hàn tu vi Tầm Bí cảnh cường đại đến mức nghiền áp cùng giai, hắn không cần toàn lực, đấm ra một quyền sẽ có người bay về phía sau, mất đi năng lực chiến đấu.

Toàn bộ quá trình không cao hơn một phút đồng hồ, trừ Lăng Hàn ra, chỉ còn bốn người đang đứng.

Bọn họ không có xuất thủ, không phải bị hù dọa, mà là khinh thường, mỗi người khoanh tay đứng đó.

- Một đám cặn bã, thật sự không có tư cách hưởng dụng Tẩy Trần Trì.

Một tên nam tử áo trắng nói, hai mắt hắn như điện, khí tức bộc phát ra ngoài, vô cùng cường đại.

- Ha ha, ít người một chút cũng tốt, có thể hấp thu nhiều chỗ tốt hơn.

Lại một tên thanh niên áo lam cười nói, hắn đeo dây xích lên người, cũng cường đại không hợp thói thường.

- Tán thành.

Nữ tử áo đỏ duy nhất cũng lên tiếng, nàng cực kỳ xinh đẹp, mị hoặc không tả nổi nhưng tuyệt đối không phải bình hoa.

- Chúng ta nên giải quyết tiểu tử này trước.

Nam tử áo đen sau cùng nói, hắn chỉ về phía Lăng Hàn.

- Được.

Ba người nam tử áo trắng đồng thời gật đầu.

- Ai lên?

Nữ tử áo đỏ hỏi.

- Ta!

Nam tử áo đen vừa cười vừa nói, sải bước tiến lên.

Ầm!

Chỉ thấy bóng người lóe lên, nam tử áo đen biến mất, thay vào đó chính là Lăng Hàn, đứng vào vị trí của đối phương.

Bị đụng bay.

Nơi xa, nam tử áo đen treo trên một gốc cây đại thụ, tứ chi rủ xuống, dường như xương cốt toàn thân đứt đoạn.

Lăng Hàn hoạt động gân cốt một chút, thản nhiên nói:

- Các ngươi nói cái gì đó?

Ba người còn lại hoảng sợ, đúng là quái vật mà, va chạm cũng có thể làm người ta mất đi chiến lực.

Tốc độ này, thể phách này, hoàn toàn không phải nhân loại!

- Ngươi.

Lăng Hàn chỉ vào nam tử áo trắng, phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, hắn đụng vào người đối phương, đùng, nam tử áo trắng cũng bị đánh bay ra ngoài, hắn bay một đường vòng cung trên trời, ầm, hắn rơi xuống đất và mất đi tri giác.

Nữ tử áo đỏ và thanh niên áo lam lui về phía sau vài bước, Lăng Hàn công kích cực kỳ đơn giản, chỉ là va chạm, bằng tốc độ cùng thể phách đụng người ta, nhưng có thời điểm công kích càng đơn giản càng khó giải.

Làm sao bây giờ?

Hai người bộc phát chiến lực của mình, năng lượng tầng thứ cao quấn quanh hai tay, khiếu huyệt toàn thân phát ra bí lực, đồng thời bao vây năng lượng tầng thứ cao.

Cũng không tin ngươi dám đụng vào.

Ầm, trong nháy mắt tiếp theo, nữ tử áo đỏ cũng bị đánh bay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.