Trên thân Lăng Hàn có màn sáng tinh thần bao quanh, thần thông vừa thức tỉnh có khả năng phòng ngự rất mạnh, vừa rồi nữ tử áo đỏ đã dùng toàn lực ứng phó nhưng không thể phá được phòng ngự của hắn, không tránh được vận mệnh bị đụng bay.
Thanh niên áo lam sắp phát điên, tại sao lại có dạng người vô địch như thế, va chạm như man ngưu.
Hắn vội vàng di chuyến, nếu ta di chuyển tốc độ ngươi, ngươi còn thế nào đụng vào ta.
Hưu hưu hưu, tốc độ của hắn nhanh chóng, tốc độ gấp bảy vận tốc âm thanh làm toàn bộ đấu trường sinh ra âm bạo, tiếng sấm ầm ầm liên miên bất tận.
Lăng Hàn không có ý định xuất thủ, hắn lấy một cái ghế ngồi xuống, còn cắn hạt dưa.
Khốn kiếp, ngươi cho rằng ta đang diễn xiếc?
Thanh niên áo lam tức giận, hắn không dám chậm lại, hắn đã nhìn thấy Lăng Hàn bộc phát tốc độ và lực trùng kích, hắn không thể chống lại.
Ngươi thật biết xuất thủ.
Thanh niên áo lam cực kỳ khó chịu, hắn ngu ngốc chạy khắp nơi nhưng đối thủ lại ngồi đó như xem biểu diễn, so sánh ra, hắn không phải thằng hề sao?
Nhìn trên đài, khán giả cũng sửng sốt, vẻ mặt cổ quái.
Chiến đấu lúc trước kết thúc quá nhanh, Lăng Hàn vô địch, một quyền đánh bay một thậm chí vài tên, va chạm mạnh làm thiên tài cao cấp nuốt hận, bọn họ xem chưa đã ghiền, quá nhanh, không nhìn thấy và cũng không có dư vị gì.
Nhưng còn bây giờ thì sao, chiến đấu kéo dài nhưng quá nhàm chán.
Nhìn một người chạy thì có gì vui?
- Đánh đi!
Có người kêu lên.
- Nhanh xuất thủ đi, ngươi không phải rất mạnh sao, nhanh xuất thủ đi!
Thật nhiều người hô lớn với thanh niên áo lam.
Thanh niên áo lam chạy một hồi, hắn biết không thể cứ tiếp tục như vậy.
Lăng Hàn lấy tĩnh chế động, hắn không thể cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ không có cơ hội.
Hắn giơ tay và dùng khí kình tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Cuối cùng cũng biết xuất thủ?
Hắn triển khai phản kích, hắn đánh ra một quyền, khiếu huyệt tỏa sáng và đánh thẳng về phía thanh niên áo lam.
Thanh niên áo lam nghênh kích, chỉ là một đạo khí kình cũng làm toàn thân hắn chấn động.
Hắn chấn kinh, với thực lực của hắn lại khó có thể đón đỡ một tia khí kình từ khiếu huyệt của Lăng Hàn như vậy sao?
Thực lực chênh lệch to lớn cỡ nào?
Lăng Hàn di động thân thể, tốc độ của hắn càng nhanh, mặc cho thanh niên áo lam tránh thế nào cũng vô dụng, hắn nhanh chóng bị một quyền của Lăng Hàn đánh bại.
Đến tận đây, tất cả người khiêu chiến đều thất bại.
Khán giả đều reo hò, đây chính là đế đô song kiêu, không, hiện tại không có song kiêu, chỉ có thiên kiêu duy nhất, Lăng Hàn!
Lăng Hàn tươi cười với mọi người, hắn quay người rời đi.
Chiến tích lần này rất đáng kiêu ngạo, nhưng hắn cảm thấy mình theo đuổi mạnh nhất, vô địch Tầm Bí cảnh cũng không đại biểu cái gì.
Hắn đang chờ mong Tẩy Trần Trì mở ra vài ngày sau.
Tứ đại Hóa Linh Chân Quân bất đắc dĩ rời đi, bọn họ cũng muốn mặt mũi, Trần Phong Viêm đã cho cơ hội cạnh tranh công bằng, nhưng môn đồ đệ tử của bọn họ không có năng lực, trách được ai?
Đế đô tạm thời khôi phục bình tĩnh, Lăng Hàn mấy ngày nay điều chỉnh tốt trạng thái tới đỉnh phong.
Bốn ngày sau, Tẩy Trần Trì mở ra.
Thứ này nằm trong phạm vi hoàng cung, ở dưới mặt đất, Lăng Hàn và chín tên Tầm Bí cảnh khác tiến vào hoàng cung, đi tới dưới một ngọn núi, vào sơn động, một đường hướng xuống dưới, đi thật lâu mới nhìn thấy tia sáng, một cái động rộng rãi xuất hiện.
Đây là động đá vôi, còn có một cái ao bất quy tắc, một mặt tiếp xúc với vách động, dưới đáy ao còn sinh trưởng một gốc thanh liên, có một đoạn nhỏ nhú lên mặt nước.
- Tự động tiến vào trong ao, các ngươi có thời gian ba ngày, ba ngày sau ta sẽ thông tri các ngươi rời đi.
Đại thái giám Chu Kỳ nói:
- Không được tổn thương gốc thanh liên kia, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Nói xong, Chu Kỳ liền quay người rời đi.
Mười người Lăng Hàn không khách khí, cũng không có chào hỏi lẫn nhau, mọi người đều đi vào bên trong.
Thời gian có hạn, bọn họ tuyệt không thể lãng phí.
Lăng Hàn khoanh chân ngồi xuống, nước ao ấm áp bao phủ thân thể, hắn lập tức phát hiện, sức sống trong cơ thể cuồn cuộn, giống như sắp có đột phá.
Ba, một đạo gông cùm xiềng xích mở ra!
Chỉ còn lại có bảy mươi bảy đạo.
Không hổ là Tẩy Trần Trì, hiệu quả lập hiện ra.
Lăng Hàn tiếp tục hấp thu năng lượng trong ao nước, sinh mệnh lực cuồn cuộn, qua một lúc sinh mệnh lực của hắn lại tăng lên.
Ba, ba, ba, gông cùm xiềng xích liên tục vỡ vụn.
Bảy mươi đạo, sáu mươi đạo, năm mươi đạo, gông cùm xiềng xích còn lại càng ngày càng ít.
Qua một ngày sau, gông cùm xiềng xích trong cơ thể Lăng Hàn chỉ còn lại ba đạo.
Nhưng đến lúc này, cho dù có Tẩy Trần Trì trợ giúp, cấp độ sinh mệnh Lăng Hàn tiến hóa lâm vào bình cảnh.
Chỉ còn lại ba đạo, đối với bất cứ kẻ nào mà nói việc này đã hoàn mỹ, nhưng đối với Lăng Hàn, ba đạo, một đạo, một trăm đạo đều là tì vết.
Nhất định phải đánh vỡ.
Mở, mở, mở!
Lăng Hàn nói thầm trong lòng, toàn lực thôi động năng lượng trong cơ thể, hắn điều động lực lượng vị diện, đây là lực lượng trọng yếu trên con đường tu luyện của hắn, tất cả đều dựa vào nó đột phá cực cảnh.
Ba, đạo thứ nhất gông cùm xiềng xích bị mở ra, Lăng Hàn không vui không buồn, dư lực từ ba động tiếp tục xung kích, ba, đạo gông cùm xiềng xích thứ hai vỡ vụn.
Đến lúc này lực lượng vị diện trong người hạ xuống.
Lăng Hàn cau mày, Tẩy Trần Trì đã không còn hiệu quả với hắn, hiện tại hắn dùng hết vị diện lực cũng khó có thể đột phá một đạo gông cùm xiềng xích cuối cùng.
Không được, được Tẩy Trần Trì trợ giúp, hắn hoàn toàn vô lực, về sau làm gì còn có cơ hội?
Có lẽ có nhưng hắn cần tích lũy mười năm, thậm chí năm mươi năm hoặc lâu hơn, khi đó mới có thể xông phá gông cùm xiềng xích này.
Hắn không thể chờ lâu như vậy.
Nhất định phải thừa cơ hội này đột phá thành công.
Xảy ra chuyện gì, vì cái gì đang tu luyện nhưng khí huyết sôi trào? Ngươi muốn làm cái gì?
Oanh, cơ thể Lăng Hàn sôi trào như biển động, sinh mệnh lực tăng lên rất nhanh.
Ba, gông cùm xiềng xích cuối cùng cũng bị mở ra.
Hoàn mỹ, không còn tì vết.
Lăng Hàn tươi cười, hắn lại tích lũy bí lực là có thể xông phá Tiên đồ.
A?
Hắn kinh ngạc, bởi vì năng lượng trong Tẩy Trần Trì vẫn tràn vào cơ thể của hắn, không có cách nào thôi động cấp độ sinh mệnh của hắn tiến hóa, lại hóa thành bí lực, lực lượng đang bao phủ toàn thân hắn.
Kinh mạch hắn cực kỳ rộng lớn, tự động tiếp dẫn lượng năng lượng tiến vào vị diện trong cơ thể.
Nếu đổi thành Tầm Bí cảnh khác, đoán chừng hấp thu đến hiện tại, từ bí lực hao hết cũng biến thành tràn đầy, Lăng Hàn thì sao?
Trong cơ thể có vô số vị diện, không gian tồn trữ bí lực tiếp cận vô hạn, làm sao có khả năng lấp đầy?
Lấp không đầy không sao, nhưng cảm giác đói bụng lại giảm bớt.