Lăng Hàn vào thành, lần này không có người nào ngăn cản hắn.
Hắn nhanh chân đến thẳng khách sạn của Chu Vận, hắn không muốn lãng phí thời gian.
Lăng Hàn không biết Chu Vận tới nơi này làm gì, giữa hai người cũng không có thù hận với nhau, nhưng thật xin lỗi, ai bảo ngươi đến rồi.
Không bao lâu, Lăng Hàn đã tới cửa khách sạn.
Hắn mỉm cười và tiến vào bên trong.
Hắn dùng thần thức quan sát và định vị thần hồn, mặc dù đối phương chỉ là Chú Đỉnh nhưng năng lượng rất kinh người.
- Chu Vận!
Hắn mở miệng nói một câu, giọng nói của hắn xuyên qua tầng tầng ngăn cách.
- Người nào?
Chu Vận mối nối.
- Ha ha, muốn luận bàn với ngươi một chút.
Lăng Hàn nói.
- Không rảnh!
Chu Vận trực tiếp từ chối.
- Không dám?
Lăng Hàn khích tướng.
- Ngươi xứng sao?
Chu Vận hỏi lại.
Lăng Hàn thở dài, sau đó hắn cười nói:
- Ta còn có chút áy náy nếu vô duyên vô cớ đánh ngươi, nhưng ngươi miệng tiện như thế, ta có thể thoải mái đánh ngươi rồi.
- Ngươi lấy dũng khí ở đâu ra?
Chu Vận cười lạnh.
Lăng Hàn đi tới trước biệt viện của Chu Vận, hắn đấm ra một quyền, tường viện sụp đổ.
Ngay sau đó Chu Vận nhảy ra, những người khác nghe động tĩnh cũng lao ra ngoài.
- Lớn mật, dám đến địa bàn Mã gia ta nháo sự!
Một người quát lên.
Lăng Hàn tiện tay ném ra mấy khối Đạo Thạch:
- Thật xấu hổ, ta bồi thường.
Người kia không nhận, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, lãnh đạm nói:
- Ngươi cho rằng, mặt mũi Mã gia ta chỉ trị giá mấy khối Đạo Thạch?
Lăng Hàn không quan tâm, hắn không có thời gian lãng phí trên người con chó con mèo.
- A, hắn không phải là Đinh Nhất sao?
- Đúng là hắn!
- Hắn không phải bị Trình gia truy sát sao?
- Tê, bị Trình gia truy sát còn chạy tới khiêu chiến Chu Vận?
Có người nhận ra Lăng Hàn và nghị luận với nhau.
Người Mã gia vốn muốn xuất thủ, nhưng nghe mọi người nghị luận thì hắn rụt đầu trở lại.
Mặc dù hắn là Chú Đỉnh nhưng so với yêu nghiệt như Lăng Hàn, hắn kém Lăng Hàn bao xa?
Cho nên, nếu hắn xuất thủ chỉ tự rước lấy nhục.
Được rồi, chỉ là nát một bức tường, xây lại là được.
- Ngươi là Đinh Nhất?
Chu Vận kinh ngạc, hắn nhìn sang Lăng Hàn.
- Không sai.
Lăng Hàn gật đầu.
- Ha ha, đều nói chiến lực của ngươi có thể sánh bằng Sinh Đan, nhưng ta không tin!
Chu Vận cười trào phúng:
- Chú Đỉnh cực hạn có khả năng chạm tới chiến lực Sinh Đan hay sao?
- Ta đã xem trực tiếp, ngươi chỉ chạy nhanh một chút mà thôi.
Ha ha, hắn lấy đâu ra tự tin như vậy?
Lăng Hàn nhanh chân tiến về phía Chu Vận:
- Vậy ngươi cứ lãnh giáo một chút.
- Sợ ngươi sao!
Chu Vận thản nhiên nói.
Hắn vốn khinh thường giao thủ với Lăng Hàn, nhưng nghe nói là Đinh Nhất thì hắn sinh ra chiến ý.
Lăng Hàn điểm ra một chỉ với tốc độ cực chậm, đối phó một Chú Đỉnh, hắn thực sự không cần nghiêm túc, hắn khống chế lực lượng tránh dùng sức quá độ đánh chết Chu Vận.
Chu Vận tức giận, ngươi đang xem thường ta sao?
Hắn hét lớn một tiếng và xuất quyền tấn công Lăng Hàn.
Bành!
Một quyền này chưa đánh lên người Lăng Hàn, chỉ thấy Chu Vận bay ra ngoài, ầm ầm ầm, hắn đụng thủng hơn mười bức tường mới có thể dừng lại, sau đó hắn ngã xuống mặt đất.
Tê, chiến lực thật mạnh.
- Đồn đại không phải giả, Đinh Nhất thật sự có chiến lực Sinh Đan cảnh!
- Có thể đánh một trận với yêu nghiệt Bắc Thiên vực.
- Tây Thiên vực chúng ta cũng có một yêu nghiệt!
Tất cả mọi người cảm khái, lời đồn về Đinh Nhất đã không phải chuyện một ngày hai ngày, có rất nhiều người không tin, hiện tại mắt thấy mới là thật, từ đó làm bọn họ kích động không thôi.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn quay người rời đi, rốt cục cũng đánh ngã Chu Vận, mặc dù chỉ một kích nhưng bởi vì Phó Hỏa Dương, vàTrình gia cho nên mới kéo thời gian lâu như vậy.
Hắn thông qua truyền tống trận rời đi, kể từ đó Trình gia nắm giữ bí thuật truy tung cũng không đoán được hắn đi tinh thể nào.
Từ đó hắn có thể tranh thủ thời gian hai ba ngày.
Rất nhanh, tin tức Đinh Nhất đánh bại Chu Vận thông qua tinh võng truyền khắp tinh không.
Đinh Nhất đánh thắng, việc này nằm trong dự kiến của mọi người, dù sao gia hỏa này có thực lực kinh khủng không kém Lăng Hàn, thời điểm bị Trình gia truy sát, hắn còn có thể dành thời gian đánh bại Chu Vận, từ đó có ý nghĩa rất khác biệt.
Nghe nói, có mấy Thánh Địa sinh ra hứng thú với Lăng Hàn, nhưng trở ngại Phó Hỏa Dương nên không dám tuỳ tiện duỗi cành ô liu với Lăng Hàn, nếu như vậy sẽ đắc tội với Đế tộc, việc này không thể đùa giỡn.
Đúng vậy, Phó Hỏa Dương cho dù chỉ là tộc nhân bàng chi, nhưng không chịu nổi có chút Đế tộc bá đạo không tưởng tượng nổi, che chở tộc nhân không nói đạo lý, bọn họ có biện pháp gì chứ?
Trừ khi có Đế tộc khác xuất thủ mới có thể không sợ Phó Hỏa Dương.
Bởi vậy, trên tinh võng chỉ có một âm thanh, hi vọng Đông Lâm Đế tộc có thể cho Lăng Hàn một tấm thiếp mời, đến lúc đó Trình gia dám truy sát Lăng Hàn hay không?
Đúng như Phó Hỏa Dương suy tính, hắn chỉ là tộc nhân Đế tộc bàng chi.
Nhưng Đông Lâm Đế tộc hoàn toàn không lên tiếng
Mà lúc này, Lăng Hàn đã đi tới Hàn Phong tinh.
Hắn và Đại Hắc Cẩu cải biến tướng mạo và linh hồn ba động, dự định đột phá Sinh Đan ở chỗ này, sau đó quay về tính sổ với Trình gia.
Có thù không báo không phải là quân tử, huống chi Lăng Hàn cũng tính tình với Đại Hắc Cẩu.
- Cẩu gia phải cố gắng tu luyện, mau chóng bước vào Sinh Đan cảnh!
Đại Hắc Cẩu kêu gào ngao ngao, những ngày này qua nó bị người ta đuổi giết, nó nhịn một bụng lửa giận.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Ngươi ít nhất phải xông lên Cửu Đỉnh, nếu như có thể phải đột phá Thập Đỉnh, ta xem có thể giúp ngươi hợp đỉnh hay không.
Đại Hắc Cẩu nói giống như nói nhảm, hơn nữa hắn còn tính đột phá Sinh Đan, Sinh Đan hậu kỳ thì như thế nào, đối thủ viên mãn?
- Cẩu gia không nuốt trôi cục giận này.
Đại Hắc Cẩu tức giận không nhỏ.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Tin tưởng ta, đám người Trình gia sẽ trả giá thật nhiều.
Nói đến đây, Đại Hắc Cẩu lại dương dương đắc ý lên:
- Đúng thế, sức chiến đấu của Cẩu gia không phải thổi ra.
- Được rồi, chăm chỉ tu luyện.
Lăng Hàn nói:
- Ngươi bây giờ không thiếu tài nguyên tu luyện, mau chóng xông lên Cửu Đỉnh.
- Được.
Một người một chó bắt đầu khổ tu, dưới áp lực, bọn họ có động lực rất lớn.
Lăng Hàn là Đan Đạo Đế Vương, tự nhiên không thiếu đan dược, từ đó bọn họ gia tăng tu vi thật nhanh.
Lăng Hàn lên tinh võng tra một lúc, hắn muốn xem có bán Phong Lâm thạch hay không, hắn phỉa sớm chuẩn bị vì tu luyện bước vào Sinh Đan cảnh.
Đây chính là chí bảo, thế lực lớn đều dùng lên người đệ tử, rất ít lấy ra bán, cho nên Lăng Hàn chỉ có thể thất vọng.
Lúc này, một tháng trôi qua thật nhanh.
Lăng Hàn đã tu Tiên Đỉnh duy nhất đến cực hạn, viên mãn vô khuyết.
Hắn còn không hết hi vọng, hắn muốn xem Tiên Đỉnh nhưng đây là việc si tâm vọng tưởng, Tiên Đỉnh duy nhất là đế vương trong tiên đỉnh, căn bản không cho phép Tiên Đỉnh thứ hai tồn tại.
Hạch tâm Tiên Đỉnh còn chưa ngưng tụ thành đã bị thiên địa chèn ép.
Không được là không được.
Ai, nên đột phá Sinh Đan thôi, Lăng Hàn bất đắc dĩ nghĩ.