Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4482: Trận doanh yêu tộc



Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đi vào trong núi lớn, Đại Hắc Cẩu nói tình hình chiến đấu với Lăng Hàn.

Rất khốc liệt, chết rất nhiều người à yêu thú, đa số là thổ dân nơi này, kẻ ngoại lai không chết mấy người.

Bởi vì hai bên tổn thất to lớn cho nên đều thu binh. 

- Cẩu gia!

- Cẩu gia!

Tiến vào doanh địa Hổ Vương, chỉ thấy trên đường đi đều có Tiểu Yêu chào hỏi Đại Hắc Cẩu, dáng vẻ đầy nịnh nọt. 

- A, dường như ngươi quan hệ không tệ.

Lăng Hàn cảm thấy kỳ quái.

- Cũng đúng. 

Đại Hắc Cẩu cao ngạo nói:

- Cẩu gia kém chút kết bái huynh đệ với lão hổ kia, những tiểu đệ này còn không vuốt mông ngựa ta?

Lăng Hàn chậc chậc, hắn truy sát Phó Hỏa Dương cũng không bỏ ra bao nhiêu thời gian, nhưng Đại Hắc Cẩu đã có “tình hữu nghị” thâm hậu với Hổ Vương. 

- Ngươi gạt người thế nào, ách, lừa gạt hổ thế nào?

Hắn cười nói.

- Nói lừa gạt cái gì! 

Đại Hắc Cẩu làm ra vẻ mặt chính nghĩa, nói:

- Cẩu gia chỉ trao đổi với nó một ít và cho xem quần lót mà thôi.

Lăng Hàn tức giận, con chó chết này không đứng đắn. 

Đây là địa bàn của yêu thú, mà ánh mắt thẩm mỹ yêu thú cũng khác với Nhân tộc, kiến trúc nơi này đều là tảng đá dựng thành, hoàn toàn không nhìn ra mỹ cảm gì, có phần thô kệch.

- Lão Hắc huynh đệ!

Bọn họ đi tới kiến trúc bằng đá to lớn, hắn nhìn thấy Thanh Sát Hổ Vương đã ra đón, đối phương cười tươi như hoa, nói: 

- Tới tới tới, chờ ngươi thật lâu rồi.

- Hổ ca!

Đại Hắc Cẩu gật đầu, trên mặt nở nụ cười rất đê tiện. 

Lăng Hàn không đành lòng nhìn, nghiêng đầu nhìn sang nơi khác.

Bọn họ tiến vào phòng đá, kỳ thật nên gọi là đại điện, bên trong rất lớn, cho dù là ghế cũng to lớn.

Lăng Hàn liếc mắt nhìn chung quanh, trong lòng hiểu rõ, đây đều là Yêu tộc đến từ bên ngoài. 

- Lăng Hàn!

Nhìn thấy Lăng Hàn tiến đến, không ít Yêu tộc đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm.

Ngay cả Đế tử đều bị đánh bại, Lăng Hàn triệt để phát hỏa, chỉ cần là cấp bậc thiên tài, phần lớn đều gặp qua dáng vẻ của Lăng Hàn, đây chính là đối thủ rất mạnh. 

Hiện tại, mọi người phân biệt rõ ràng, Nhân tộc đứng bên phía Liệt Phong quốc, mà Yêu tộc đứng ở bên yêu thú, ngươi là Nhân tộc tới đây làm gì?

- A, ngươi là Nhân tộc?

Thanh Sát Hổ Vương nói, giọng nói mang theo uy thế vô tận. 

Đại Hắc Cẩu vội vàng nói:

- Hổ ca ngươi không nên gấp, huynh đệ của ta thân ở Nhân tộc tâm tại thú, bằng không thì huynh đệ ta cũng không trở thành hảo hữu chí giao với hắn.

- Hừ, không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác! 

Có Yêu tộc lạnh lùng nói, trên đầu của hắn mọc ra sừng dê, hiển nhiên là cố ý hiển hóa ra ngoài, thể hiện thân phận Yêu tộc.

Đại Hắc Cẩu oán hận nói:

- Hắc hắc, nói đến không phải tộc ta, dường như ngươi không phải Hổ tộc, Cẩu gia thấy tâm của ngươi không đơn thuần! Hơn nữa, ngươi là Dương tộc, bị Hổ tộc ăn không ít, khẳng định rất bất mãn với Hổ ca! 

Khóe miệng của Yêu tộc kia co giật, nhưng hắn là Thiết Dương tộc, bộ tộc này sinh ra đã cường đại, làm sao có thể bị lão hổ ăn?

- Đánh rắm, Thiết Dương tộc chúng ta từng xuất hiện Yêu Thánh, có cường giả Hổ tộc nào chưa giết qua?

Hắn nhịn không được phản bác. 

Hắn vừa nói ra lời này thì biết hỏng bét.

- Hừ, ngươi còn giết qua Hổ tộc?

Thanh Sát Hổ Vương trợn mắt nhìn sang, mắt hổ sinh uy, tỏa ra sát ý mạnh mẽ. 

- Không có! Không có!

Thiết Dương tộc nói:

- Là chuyện của tổ tiên, không liên quan đến ta. 

- Con dê nhỏ, ngươi không biết cái gì gọi là cha nợ con trả sao?

Đại Hắc Cẩu ung dung nói:

- Hổ ca, ta cảm thấy gia hỏa này không phải người tốt, trên trán nhô cao, kẻ này có phản cốt. 

Cái kia Thiết Dương tộc thật muốn đi lên cùng Đại Hắc Cẩu liều mạng, ta có thù oán với ngươi sao, cần phải đuổi tận giết tuyệt như thế?

Thanh Sát Hổ Vương không trả lời, hắn lạnh lùng nhìn Thiết Dương tộc.

- Ha ha, tất cả mọi người bớt giận! 

Một tên nam tử dáng người thon gầy đứng ra, hắn khoát tay với Thanh Sát Hổ Vương và Thiết Dương tộc:

- Nói cho cùng, tất cả mọi người là Yêu tộc, đều là hậu đại viễn cổ Thần thú, cũng xem như người một nhà. Nhưng Nhân tộc thì khác.

Hắn nhìn sang Lăng Hàn, chủ đề lại bị kéo trở về. 

Thiết Dương tộc suy nghĩ cũng đúng, mục đích ban đầu khi hắn đứng ra chính là chỉ trích thân phận Nhân tộc của Lăng Hàn, ít nhất cũng phải đuổi Lăng Hàn đi, hiện tại bị Đại Hắc Cẩu kéo chủ đề ra xa, hắn phải kéo chủ đề như cũ.

Lăng Hàn nói với Thanh Sát Hổ Vương:

- Hổ Vương đại nhân, có thể nói chuyện hay không? 

Thanh Sát Hổ Vương nhìn hắn một chút, chậm rãi gật đầu:

- Được.

Hắn là Chân Ngã cảnh, hơn nữa thực lực mạnh mẽ, giao thủ với võ giả cùng giai cũng có thể một chống hai, cho nên, hắn hoàn toàn cho rằng Lăng Hàn đang đùa nghịch âm mưu quỷ kế gì đó. 

Hai người đi tới nơi yên lặng, Lăng Hàn lấy thi thể Phó Hỏa Dương ra ngoài, hắn nói:

- Đại nhân, việc này đủ chứng minh thành ý của ta hay không?

Đôi mắt Thanh Sát Hổ Vương sáng lên, mặc dù hắn không đặt Phó Hỏa Dương vào mắt, hắn lại nhìn thấy Phó Hỏa Dương đại khai sát giới giết không ít trai tráng trong tay hắn, thực lực tuyệt đối phi phàm. 

- Bổn vương tin tưởng ngươi!

Hắn gật gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.

- Người này có thân phận phi phàm, xin đại nhân giữ bí mật thay ta. 

Lăng Hàn nói.

- Được.

Thanh Sát Hổ Vương gật đầu. 

Bọn họ quay về gian phòng, Thanh Sát Hổ Vương lập tức tuyên bố:

- Từ lúc này, không ai nhắc tới thân phận Nhân tộc của Lăng Hàn, nếu dám nói thêm, đừng trách bổn vương không khách khí!

Các Yêu tộc đều kinh ngạc, Lăng Hàn đã nói gì với Thanh Sát Hổ Vương, thế mà có thể thuyết phục đối phương. 

- Hổ Vương, chúng ta đánh vào đế đô Nhân tộc lúc nào?

Có người hỏi.

Thanh Sát Hổ Vương trầm ngâm một lúc, nói: 

- Chuyện này rất khó!

- Chúng ta có thể liên thủ với các Yêu Vương khác, chẳng lẽ không thể công pháp Nhân tộc hay sao?

Thanh Sát Hổ Vương chậm rãi lắc đầu: 

- Nhân tộc nội tình thâm hậu, không yếu như các ngươi nghĩ đâu! Không chỉ các Yêu Vương chúng ta, cho dù là các tiền bối Yêu tộc, một đời lại một đời muốn công pháp đế đô của Nhân tộc, tất cả đều thất bại kết thúc.

Mọi người nhìn nhau, theo bọn họ hiểu rõ, Nhân tộc nhiều nhất chỉ có mười Chân Ngã cảnh, Yêu tộc chẳng những có Chân Ngã cảnh nhiều hơn, hơn nữa chiến lực rất đáng sợ một có thể dùng một chống hai chống ba, tại sao không thể công phá Nhân tộc?

- Nhân tộc có đại sát khí, mỗi khi đến giai đoạn khẩn yếu nhất sẽ phát uy. 

Thanh Sát Hổ Vương lắc đầu, nói:

- Phụ thân của ta bị đại sát khí trọng thương, chỉ sống hai ngàn tuổi đã về trời

Đại sát khí trâu bò như thế? 

Thiên Vũ Tôn Giả lưu lại bảo vật sao?

Ánh mắt mọi người sáng lên, cuối cùng cũng dò thăm một chút bí mật Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa.

Nhưng Thanh Sát Hổ Vương nói đến đây thì ngừng lại, hắn không tiếp tục chủ đề này, hắn bảo mọi người nghỉ ngơi. 

Hắn vừa ra lệnh đuổi khách, mọi người cũng chỉ có thể rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.