Lăng Hàn hỏi qua mới biết, thì ra ba người Lâm Lạc thăm dò một hiểm địa và đạt được đại tạo hóa, mượn nhờ lực lượng thiên địa hoàn thành hợp đỉnh.
Việc này tính là chính mình hợp đỉnh hay mượn lực người khác hợp đỉnh?
Lăng Hàn cũng không hiểu nổi, nhưng nghĩ lại thiên địa không thể tính toán là người khác, cho nên ba người Lâm Lạc thuộc về bản thân hợp đỉnh.
Nói cách khác, ba người này có tư cách trùng kích đế lộ.
Đương nhiên, đế lộ dài đằng đẵng, đây chỉ là yêu cầu thấp nhất mà thôi, tương lai không biết sẽ khó hơn bao nhiêu.
Lăng Hàn gật đầu, thành Đế không chỉ cần thiên phú, còn cần đại khí vận.
Rất nhiều người bước ra khỏi Nguyên thế giới, nhưng có thể làm cho Lăng Hàn quan tâm và lo lắng lại không nhiều, ba người Lâm Lạc đã hợp đỉnh, Duyên Sinh Thiên Tôn còn kém một chút, hắn tu tới Cửu Đỉnh và bước lên Sinh Đan cảnh trước.
Những kẻ từng là chí cường giả không ai là người an phận, bọn họ sớm chạy tới các nơi hẻo lánh trong tinh không, bọn họ là người tâm cao khí ngạo, có kẻ nào cam tâm thừa nhận Lăng Hàn chiếu cố lâu dài?
Như thế cũng tốt, Lăng Hàn chỉ cần quản người nhà của mình là đủ rồi.
Lăng Hàn bắt đầu dốc sức liều mạng luyện đan, hắn không có tiền, cần đại lượng tinh tế tệ mua thiên tài địa bảo tẩm bổ Tiên Đan.
Hơn nữa, Nữ Hoàng, Hổ Nữu cách Sinh Đan cảnh không xa, hắn thiếu tiền nghiêm trọng.
Trừ luyện đan, Lăng Hàn cũng dùng địa khí đến rèn luyện chính mình, mặt khác, Nữ Hoàng, Hổ Nữu và Đại Hắc Cẩu cũng thơm lây, đồng thời được địa khí rèn luyện.
Địa khí nói trắng ra chính là năng lượng thiên địa, rèn luyện bản thân không cách nào gia tăng tu vi nhưng có thể cường hóa khí lực, tự nhiên có chỗ tốt rất lớn..
Mấy tháng sau, khí lực của ba người một chó tăng lên rất lớn, làm cho Lăng Hàn rất hài lòng.
Nhưng hắn chỉ có thể làm tới như vậy, dù sao tinh lực có hạn, đồng thời rèn luyện bốn người đã là cực hạn của hắn.
- Tiểu Hàn tử, lại muốn đi lấy hàng không?
Ngày hôm nay, bốn người hoàn thành thối thể, Đại Hắc Cẩu thấy Lăng Hàn đi ra ngoài, nó thuận miệng hỏi một câu.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Thiếu nhiều thiên tài địa bảo như vậy, đi bán thuốc.
- Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, Cẩu gia đi cùng ngươi.
Đại Hắc Cẩu xông tới.
Một người một chó rời khỏi Thánh Địa, tiến về phòng làm việc của Thường gia, trên cơ bản chỉ cần tinh thể có cấp bậc võ đạo lợi hại một chút sẽ có phòng làm việc của Thường gia
Lăng Hàn gửi đan dược đi, hắn và Đại Hắc Cẩu đi trở về.
Ân?
Lăng Hàn cảm ứng có sát ý tập trung, tuy thập phần yếu ớt nhưng làm sao giấu diếm được thần ý khủng bố của hắn?
Nhưng hắn làm như không có gì, mà là lợi dụng địa mạch dò xét bốn phía.
Một, hai, ba, bốn, Lăng Hàn cười nhạt, tổng cộng có bốn thích khách, đều là Chân Ngã cảnh.
Ha ha, yên lặng lâu như vậy, Chiến Thần cung cũng phát sát thủ tới tìm hắn.
Kỳ thật, Chiến Thần cung vẫn muốn tiêu diệt Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn không phải ở trong Thánh Địa thì đi bí cảnh, căn bản không để cho bọn họ cơ hội.
Hiện tại, hắn đã chạy ra khỏi Thánh Địa, tự nhiên cũng sáng tạo điều kiện cho sát thủ Chiến Thần cung.
- Tiểu Hàn tử, nhìn ngươi cười xấu xa như vậy, có phải đang nghĩ tới chuyện không muốn ai biết không?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu, thản nhiên nói:
- Có sát thủ!
- Cái gì!
Đại Hắc Cẩu lập tức nhảy lên cao ba thước.
- Bình tĩnh, cũng không phải nhắm vào ngươi.
Lăng Hàn cười nói.
- Nói nhảm, Cẩu gia đi cùng với ngươi, khẳng định cũng biến thành mục tiêu.
Đại Hắc Cẩu vô cùng phiền muộn, nói:
- Sớm biết như vậy sẽ không đi cùng ngươi, ngươi chính là ngôi sao tai họa.
Lăng Hàn cười to, vừa muốn nói chuyện, hắn thấy ba đạo kiếm quang đâm tới, đã có ba gã thích khách tập kích hắn.
Chân Ngã cảnh tận lực che dấu hình dáng, sau đó thình lình khởi xướng đánh lén, có Sinh Đan cảnh nào tránh được?
Lăng Hàn có thể.
Hắn đã sớm phát hiện ba gã thích khách, tự nhiên hắn ứng phó rất thành thạo, tâm niệm vừa động, đã có mười đầu địa long xuất hiện ngăn cản ba tên thích khách.
Bành bành bành, những thích khách này không mạnh như Long Hòa Thuận, bị địa long ngăn cản thì lâm vào triền đấu..
Thích khách am hiểu ám sát, đối kháng chính diện không phải sở trường của bọn họ.
Ít nhất bọn họ không mạnh như thế.
- Tiểu Hàn tử, tốt lắm!
Đại Hắc Cẩu cười nói.
Lăng Hàn không có thả lỏng, bởi vì hắn biết rõ có bốn gã thích khách.
Hiện tại chỉ có ba chạy ra, có lẽ chờ lúc hắn sơ hở chủ quan, tên thích khách cuối cùng sẽ nhảy ra ám sát hắn.
Một đạo kiếm quang từ xa chém tới như vạch phá bóng tối, nhanh vô cùng, uy lực cực kỳ cường đại.
Đến.
Lăng Hàn cười vui vẻ, tay phải ấn về phía trước một cái, lại là sáu đầu địa long đồng thời xuất hiện và đón đánh tên sát thủ thứ tư.
Tên thích khách kia tấn công thất bại, chỉ có thể triền đấu với địa long và không thể giết sang.
Bốn gã thích khách liên tục rống to, muốn chém chết địa long, đánh chết Lăng Hàn, nhưng mười sáu địa long lại bảo hộ Lăng Hàn giọt nước không lọt, bọn họ không có biện pháp.
Mất đi năng lực ám sát, trong giao chiến chính diện, thực lực của bọn họ không mạnh.
- Ha ha, có bản lĩnh thì tới đây!
Đại Hắc Cẩu kêu gào.
Chân Ngã cảnh lại không làm gì được Sinh Đan cảnh, đây chính là vết nhơ cả đời.
Nhiều lần không thể kiến công, bốn gã thích khách gào thét, sau đó ngay bọn chúng lui về phía sau và biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Một kích không trúng lập tức chạy xa, đây là thích khách, nếu không bọn chúng chính là tử sĩ.
Lăng Hàn thở dài, tuy lần này thành công đánh lui sát thủ Chiến Thần cung, nhưng từ Sinh Đan cảnh đến Chân Ngã cảnh, tổ chức này đã thăng cấp.
Như vậy lần tiếp theo sẽ là sát thủ cấp bậc Hóa Linh?
Gặp được sát thủ như vậy, cho dù là địa long cũng không dùng được, Lăng Hàn chỉ có thể dùng Tinh Bộ chạy trốn.
Hắn không có thói quen bị động như vậy, nhưng nói muốn chủ động xuất kích, đầu tiên, hắn chỉ là Sinh Đan cảnh nho nhỏ, thứ hai, hắn không biết Chiến Thần cung ở đâu, hắn làm sao chủ động xuất kích?
Một người một chó đi trở về, sau khi đi một lúc, đột nhiên cổ tay Lăng Hàn tỏa sáng.
- Ồ, đây là cái gì?
Đại Hắc Cẩu nhìn sang.
Lăng Hàn cũng sửng sờ, tại sao cổ tay của hắn sáng lên?
Hắn kéo tay áo lên xem xét, hắn nhìn thấy có ký hiệu đang tỏa sáng, trước kia chưa từng xuất hiện bao giờ.
Lăng Hàn suy nghĩ, hắn đi vào quá nhiều di tích cổ, cũng bị đóng lên rất nhiều ấn ký, trong khoảng thời gian ngắn hắn không biết ấn ký tới từ di tích cổ nào.
Trí nhớ của hắn rất kinh người, hắn kịp phản ứng.
- Móa, không tốt!
- Xảy ra chuyện gì?
Đại Hắc Cẩu vội vàng hỏi.
Lăng Hàn chẳng quan tâm trả lời, hắn vận chuyển Diễn Hồn thuật, linh hồn chấn động của hắn biến hóa vi diệu, mà dung mạo cũng biến hóa theo.
- Ồ, Đinh Nhất!
Đại Hắc Cẩu ngạc nhiên, tại sao Lăng Hàn đột nhiên lại biến thành bộ dáng Đinh Nhất, không phải nói vĩnh viễn không dùng thân phận người này sao?
XÍU...UU!
Đúng lúc này, một tia sáng xuất hiện và bao phủ thân thể Lăng Hàn, chỉ trong nháy mắt Lăng Hàn biến mất không thấy gì nữa.