Thần Đạo Đan Tôn

Chương 462: Vào bí cảnh



- Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?

Bên ngoài, tất cả mọi người gấp như kiến bò chảo nóng, đều sắp muốn phát điên rồi.

Vừa nãy nghe thanh âm bộp bộp, hiện tại là tiếng rít gào tiêu hồn như thế, bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Muốn người ta không hiểu sai cũng không được a.

Nếu không kiêng kỵ uy thế của Đan sư Thiên Cấp, hiện tại khẳng định đã có người vọt vào lều vải xem rõ ngọn ngành.

Một lát sau, chỉ thấy lều vải mở rộng, Chư Toàn Nhi đi ra, nhưng chưa đi mấy bước, liền dùng bàn tay vuốt mông, dáng dấp giống như bị thương. Lại nhìn dáng đi của nàng, rõ ràng có chút khập khiễng.

Xong, xong đời, nữ thần của bọn họ a, bị chà đạp rồi!

Cầm thú!

Nhưng Lăng Hàn thì kỳ quái, Thập Nhị Thiên bí cảnh vốn là bí cảnh thuộc về Bắc Vực, vì sao lại chạy đến một thiên tài Đông vực?

Theo thời gian tới gần, càng ngày càng nhiều người tới thung lũng, như Đông Nguyệt Tông, Thú Hoàng Tông,… đều lấy tông môn làm đội ngũ, kéo đến tận mấy chục người.

Đại tông môn như Đông Nguyệt Tông, bọn họ nắm giữ mấy chục tiêu chuẩn, mà những tông môn hơi kém như Đại Bi Tông, Hàn Thủy Tông, thì có mười mấy tiêu chuẩn, số lượng không đều.

Nhưng không chỉ những tông môn này mới có tư cách bắt được tiêu chuẩn, quái vật khổng lồ như Đan Sư hiệp hội cùng Linh Bảo Các cũng có, chỉ tiếc Đan Sư hiệp hội căn bản không để ý, mà Linh Bảo Các thì đưa toàn bộ cho người trên Thiên Kiêu bảng.

Thời điểm Đông Nguyệt Tông đến, Lăng Hàn nhìn thấy Phong Viêm, gần một năm qua đi, đối phương cũng bước vào Thần Thai Cảnh, hơn nữa còn đạt đến Thần Thai tầng hai, tiến bộ nhanh có chút kinh người.

Xem ra, huyết mạch của hắn đã bị hoàn toàn kích phát ra, Cuồng Lực Bạo Viên ở thời kỳ Thượng cổ chính là tồn tại Phá Hư Cảnh, huyết mạch thức tỉnh, đối với võ đạo tăng lên có lợi ích to lớn, lại thêm hắn còn có một sư phụ Linh Anh Cảnh, có thể cho hắn vô số tài nguyên.

Ở trước Sinh Hoa Cảnh, tiến bộ nhanh hơn nữa cũng có thể tiếp thu, nhưng sau Sinh Hoa Cảnh còn có thể như thế, vậy thì thật đáng sợ rồi.

Phong Viêm cũng nhìn thấy Lăng Hàn, trong ánh mắt toát ra vẻ phức tạp, nhưng lập tức trở nên kiên định, sát ý như sôi.

Hắn hiển nhiên biết Lăng Hàn đã trở thành Đan sư Thiên Cấp, bình thường mà nói, đời này hắn không thể có cơ hội báo thù. Nhưng Lăng Hàn quật khởi quá nhanh, bên người không tụ tập đủ sức mạnh mà Đan sư Thiên Cấp nên có, hắn vẫn có cơ hội.

Lặng lẽ giết người, đặc biệt là ở trong bí cảnh, ai biết chứ?

Tên này lại không tham gia Thiên Kiêu chiến?

Lăng Hàn âm thầm gật đầu, nghĩ đến khi đó Phong Viêm đang tu luyện đến thời kì then chốt, khả năng là đang đột phá Thần Thai, cho nên mới không tới kịp.

Mọi người dồn dập đến bái kiến Lăng Hàn, đường đường Đan sư Thiên Cấp, có thể nói là nhân vật địa vị tối cao nhất của Bắc Vực hiện nay, dù Chưởng giáo của nhất cốc tam tông đến, ở trước mặt Lăng Hàn cũng phải cung kính.

Có điều, đây là Bắc Vực, người mạnh nhất chỉ là Linh Anh Cảnh, cường giả mạnh hơn rất khó vượt qua, vì vậy đối với Linh Anh Cảnh mà nói, Lăng Hàn là Đan sư Thiên Cấp hay Địa Cấp Trung Phẩm kỳ thực không có khác nhau quá lớn.

Cái gọi là trong núi không cọp, hầu tử xưng vương, Bắc Vực đúng là như thế, Linh Anh Cảnh chính là người mạnh nhất võ đạo, giống như Phá Hư Cảnh ở Trung Châu, tự nhiên không cần sợ một tên Đan sư Thiên Cấp.

Đương nhiên, nếu như bên người Lăng Hàn theo mấy vị cường giả Thiên Nhân Cảnh, Hoá Thần Cảnh, tình huống kia tự nhiên lại không giống.

Tuy sương mù trong Vũ Cô Cốc đã tản đi, nhưng không ai dám vào, có người nói ở trước khi bí cảnh chưa mở ra, người đi vào tám chín phần mười sẽ gặp họa sát thân, bởi vậy tất cả mọi người đều dừng ở bên ngoài.

Khi một tháng vừa đến, mọi người dồn dập vào cốc.

Nhiều đại thế lực của Bắc Vực liên thủ khống chế bí cảnh này, không được bọn họ phân phát tiêu chuẩn đi vào, ai cũng không thế tiến vào.

Trên đường, Lăng Hàn mang theo Quảng Nguyên, Lý Tư Thiền đi một đường khác, đến thời điểm hắn sẽ thu hai người này vào Hắc Tháp, trực tiếp lấy chìa khóa bí mật tiến vào bí cảnh. Nhưng hắn không muốn trở thành tiêu điểm, truyền thừa của Thập Nhị Cung quá mức kinh người, ngay cả Sinh Hoa, Linh Anh cũng sẽ không để ý thân phận của hắn là Đan Sư Thiên Cấp mà ra tay.

Lại nói, ở trong di tích vì tranh cướp cơ duyên, mặt mũi của ai cũng không cần bán, cùng lắm không giết hắn là được, mà nếu có thể diệt khẩu, giết hắn thì đã làm sao?

Lần này quả thật có mấy Sinh Hoa Cảnh đi vào, như Đông Nguyệt Tông Ngạo Phong, Sinh Hoa Cảnh chưa tới năm mươi tuổi, vậy tuyệt đối có thể đưa về hàng ngũ trẻ tuổi, phù hợp điều kiện vàoThập Nhị Thiên bí cảnh.

Mặt khác, Thú Hoàng Tông, Huyết Viêm Cốc cũng có thiên tài như vậy, đều là nhân vật trên Thiên Kiêu bảng hơn hai mươi năm trước, bởi vậy đột phá Sinh Hoa Cảnh rất sớm, bằng không hơn tám mươi tuổi đột phá cũng rất bình thường.

Có Sinh Hoa Cảnh, Lăng Hàn quyết định khiêm tốn một chút.

Bọn người Lưu Vũ Đồng, Tàn Dạ một đường, kể cả Chư Toàn Nhi cũng nhập bọn, trước tiên đi tới lối vào bí cảnh, mà Lăng Hàn thì cùng Quảng Nguyên, Lý Tư Thiền đi tới rừng rậm, nhìn chung quanh không ai, hắn thu hai người vào Hắc Tháp, sau đó lấy chìa khoá của Xạ Thủ Cung ra, vù, chìa khoá lập tức phát sáng, thật giống như đạt được liên hệ nào đó với lực lượng trong thung lũng, vù, một vệt hào quang bao bọc, thân hình của hắn lập tức biến mất.

Thời điểm hắn xuất hiện lần nữa, đã đi tới một chỗ xa lạ, đây là một nơi hoang vu, khắp nơi là từng khối đá tròn màu xám.

- Đây là một tiểu thế giới sao?

Lăng Hàn nhìn phương xa, Thượng cổ có đại năng có thể tách một thành trì, thậm chí địa phương to lớn từ đại thế giới ra, trùng điệp với thế giới hiện hữu, trở thành một nơi bí địa, vô cùng thần kỳ.

Thủ đoạn nghịch thiên như vậy, chí ít kiếp trước Lăng Hàn là tuyệt đối không làm được.

Hắn vừa định thả Quảng Nguyên và Lý Tư Thiền ra, nhưng lại ngẩn người, bởi vì ở cách hắn không xa, lại có người bị truyền tống vào.

Sau khi tiến vào bí cảnh là tùy cơ truyền tống, mỗi người đều sẽ xuất hiện ở địa phương bất đồng.

Đó là một mỹ nữ vô cùng xuất sắc, da dẻ trắng nõn óng ánh, phảng phất như mỹ ngọc, thân cao chân dài, bộ ngực no đủ, phi thường cảm động. Nàng có vẻ hơi mờ mịt, nhưng rất nhanh thì bình tĩnh lại, đồng thời cũng phát hiện Lăng Hàn, lại lộ ra vẻ cảnh giới.

Bí cảnh đoạt bảo, mỗi người đều là kẻ địch, Đan sư Thiên Cấp thì đã làm sao? Ở đây, quan trọng nhất chính là có thể bảo vệ tốt mình.

Linh khí nơi này thật sung túc!

Lăng Hàn thu hồi ánh mắt, sau khi hắn bước vào Thần Thai, mỗi dựng lên một tầng Thần Thai đều cần tiêu hao nguyên lực vô tận, bởi vậy, dù là hắn, tốc độ tu vi tinh tiến cũng rơi xuống ba tháng mới có thể tăng lên một tầng.

Kỳ thực cái này không chậm, hơn hai năm liền có thể đi hết Thần Thai cảnh, ai bảo cơ sở của hắn vững chắc như vậy, vô địch cùng cảnh giới tự nhiên phải có trả giá.

Có điều tu luyện ở đây, hai tháng hắn liền có thể tăng lên một tầng!

Đáng tiếc, mỗi lần Thập Nhị Thiên bí cảnh mở ra chỉ có mấy tháng, hiện tại hắn là Thần Thai tầng một trung kỳ, nếu không có cơ duyên đặc thù, thời điểm hắn ra chỉ là Thần Thai tầng hai.

Hả?

Đột nhiên Lăng Hàn bay lên cảm giác nguy hiểm, lập tức xuất kiếm, đứng trang nghiêm bất động.

Xa xa cô gái kia còn tưởng rằng Lăng Hàn động sát ý với nàng, lập tức xoay người bỏ chạy.

Oành!

Tình cảnh quái quỷ xuất hiện, một tảng đá "đứng" lên, đập ra một đấm, cô gái kia liền bị đập đến máu thịt be bét.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.