- Ta nhận ra nơi này, Thất Tinh Liên Châu, đó là bảy mặt trời!
Trong tinh không không hiếm tình huống mặt trời song sinh, nhưng một tinh hệ xuất hiện ba mặt trời trở lên thì phi thường hiếm thấy.
Cho nên, bảy mặt trời hóa thành một đường thẳng tắp, nơi này rất hiếm thấy, cũng dễ dàng nhận ra.
- Đây là Thái Viêm Tinh Vực.
Lăng Hàn nói ra.
Hắn lập tức đi gọi tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu, hai gia hỏa biết được Lăng Hàn tìm được Vô Tu sơn, cả đám vừa mừng vừa sợ.
Có ai nghĩ việc này dễ dàng như thế?
- Ha ha, đế kinh, Cẩu gia đến!
Đại Hắc Cẩu xoa xoa hai cái móng vuốt, nó vô cùng hưng phấn.
Tiểu Thanh Long cũng kêu gào ngao ngao, Chân Long chỉ truyền lưu biện pháp tu hành thể thuật, nhưng cũng không có đế kinh cảnh giới võ đạo, cho nên, nó cũng rất phiền muộn, không công nắm giữ nhiều Đế thuật như thế nhưng không thể phát huy toàn bộ uy lực.
- Đi.
Lăng Hàn bài trí trận pháp, bọn họ bắt đầu vượt qua tinh vực.
- Ta nói tiểu Hàn tử, hiện tại chúng ta vội vã đi lấy đế kinh, ngươi cũng đừng chơi.
Đại Hắc Cẩu kinh hãi, bởi vì bọn họ đã từng tao ngộ qua một lần ngoài ý muốn, truyền tống trận nổ tung, may mắn bọn họ không có đi vào, bằng không chơi xong rồi.
- Ha ha, như hiện tại không nắm chặt thời gian học tập, chẳng lẽ tạm thời nước tới chân mới nhảy sao?
Lăng Hàn cười nói.
Hiện tại hắn đang ở trên tinh vực này là để tìm hiểu truyền tống trận, một đường đi tới, hắn không biết ghi nhớ bao nhiêu truyền tống trận.
- Lại nói, Vô Tu sơn cũng không chạy được, nhiều năm qua không có ai tìm được, chẳng lẽ bởi vì chúng ta chậm mà bị người khác phát hiện hay sao?
Ách, cũng phải.
Cứ như vậy, Lăng Hàn một đường học tập, ba người nhanh chóng đi tới Thái Viêm Tinh Vực.
Nơi này là Đông Thiên Vực, Lăng Hàn cảm khái, sớm biết như vậy sớm quay về Tây Thiên vực.
Sau khi tốn thời gian hai tháng, rốt cục bọn họ đi vào Thái Viêm Tinh Vực.
Bọn họ đi ra truyền tống trận, lập tức cảm giác có nhiệt độ cao hừng hực.
Thái Viêm Tinh Vực, bởi vì trên tinh không có bảy mặt trời, cho nên nhiệt độ nơi này rất kinh người, sinh linh bình thường không sống nổi.
Đối với võ giả tu hành hỏa hệ mà nói đây là một nơi tốt, hỏa nguyên lực sôi trào, có thể tìm hiểu dễ dàng.
Cho nên, trên tinh thể này có võ giả, hơn nữa còn cố ý kiến tạo truyền tống trận, mỗi ngày có không ít người chạy đến, đương nhiên cũng có không ít người rời đi, bởi vì bảy mặt trời có uy lực quá mức đáng sợ, ở nơi này thời gian quá dài sẽ trúng hỏa độc.
- Tiểu Hàn tử, chúng ta đến Thái Viêm Tinh Vực, Vô Tu sơn ở chỗ nào?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
Lăng Hàn cũng ngây người, bởi vì hắn tiến vào tinh không trong mai rùa, chỉ thấy Thất Tinh Liên Châu, hắn xác nhận Vô Tu sơn tại Thái Viêm Tinh Vực, hiện tại đến nơi, hắn không biết làm sao tìm được Vô Tu sơn.
- Ta cũng không biết.
Hắn khoát tay, Vô Tu sơn chắc chắn sẽ không đứng sừng sững trong tinh không, nếu không nhiều năm trôi qua đã bị người ta tìm được, cho nên, mấu chốt chính là mai rùa.
Hắn lấy ra mai rùa, ông, chỉ thấy mai rùa tỏa sáng, sau đó nó vô cùng rực rỡ và bay lên bầu trời, cho dù là bảy mặt trời cũng không cách nào che giấu được.
- Ồ, bảo vật!
- Có bảo vật xuất thế!
Tuy ba người Lăng Hàn cố ý tìm nơi không người, mai rùa phát ra ánh sáng quá mức chói mắt che lấp ánh mặt trời, nó có thể không làm người ta chú ý hay sao?
Lúc này người tu luyện chung quanh vỡ tung, có người phát hiện và bay từ xa tới.
- Móa, con rùa ngốc, cần gì cao điệu như thế?
Đại Hắc Cẩu tức giận suýt nữa ném mai rùa đi, nhưng Vô Tu sơn có manh mối nằm trên người của nó, có tức giận cũng không làm được gì.
- Giao bảo vật ra đây!
Lúc này, có người ở gần quát lớn.
- Cút!
Đại Hắc Cẩu quay đầu lại quát.
- Hừ, khẩu khí thật cuồng!
Người nọ lập tức giết đến.
Đoạt bảo nha, cần gì nói nhiều như thế.
Đại Hắc Cẩu hừ một tiếng, nó vung tay chó đập đám người bay ra ngoài, căn bản không phải hợp lại chi địch.
Đây là đương nhiên, người nọ chỉ là Sinh Đan cảnh, hắn không nhìn kỹ cảnh giới của hai bên đã lao tới, hắn muốn chết sao?
XIU....XIU... XÍU...UU!
Lúc này có thêm nhiều người lao tới, nhưng có vết xe đổ, bọn họ không tiếp tục ra tay, mà là lựa chọn chờ đợi, chiến đấu nhiều người cũng không tệ.
- Làm gì vậy, đây là bảo bối của gia, các ngươi còn muốn cường đoạt hay sao?
Đại Hắc Cẩu kêu lên.
- Ha ha, người trẻ tuổi, đi ra ngoài nhớ một câu tiền tài không nên để lộ ra ngoài, bằng không không cướp của ngươi thì cướp của ai?
Một lão giả nói ra, hắn ở trần, trên làn da còn có rất nhiều đường vân, nó có màu đỏ thẫm và nhúc nhích giống như nham thạch nóng chảy.
Đại Hắc Cẩu cười hắc hắc:
- Nói như vậy gia cũng yên tâm, đến, ăn cướp!
- Ăn cướp!
Tiểu Thanh Long kêu gào ngao ngao, nó thích làm việc này nhất.
Tất cả mọi người sững sờ, ồ, đây là tình huống gì?
Không phải bọn họ cướp sạch đám người này sao, tại sao bây giờ đảo khách thành chủ rồi?
- Móa!
Đại Hắc Cẩu và tiểu Thanh Long lập tức giết ra ngoài, bọn họ triển khai năng lực của mình.
Người ở đây cơ bản đều là Sinh Đan cảnh, cũng có bốn Chân Ngã cảnh, dù trong đó có ba người là Chân Ngã đệ tứ hình, trước mặt tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu, bọn họ hoàn toàn không đủ nhìn.
Chỉ qua vài phút sau, những người này gục xuống đất.
- Một đám nghèo rớt mồng tơi.
Đại Hắc Cẩu vừa cướp vừa cảm khái.
- Ít đi một khoản thu nhập.
Tiểu Thanh Long cũng gật đầu, nó cũng tán thành lời Đại Hắc Cẩu nói.
Đám người nằm trên mặt đất sắp thổ huyết, các ngươi cũng quá mức phần, thắng đã thắng, đoạt cũng đoạt, cần gì chọc giận bọn họ chứ.
Ông!
Đúng lúc này, một khí tức khác lạ xuất hiện, chỉ thấy bảy mặt trời trên bầu trời bị lực lượng vô hình điều khiển, chúng bị kéo rời khỏi vị trí cũ, dường như chúng biến thành cây bút vẽ một hình người!
Ba mặt trời thẳng tắp, tạo thành đầu và thân thể, bốn mặt trời còn lại biến thành tứ chi.
Oanh, bảy mặt trời phun ra hỏa diễm, sau đó lập tức làm lạnh, biến mất, một thân thể cực lớn xuất hiện và nằm ngang trong tinh không, thân thể to lớn không cách nào hình dung, một con mắt còn lớn hơn cả mặt trời.
Hiện tại tinh không tối tăm, chỉ trong nháy mắt sau đó thần hà xuất hiện, có rất nhiều đóa hoa tươi nở rộ, mỗi đóa hoa tươi còn lớn hơn cả tinh thể.
Nhìn kỹ những đóa hoa tươi đều do đạo tắc tạo thành, đại biểu cho trật tự thiên địa.
Ahhh, quá kinh người!
Ba ba ba, tất cả mọi người quỳ xuống, đây là không tự chủ, căn bản không cách nào khống chế.
- Thiên Lạc, Thánh Hoàng!
Chỉ có Lăng Hàn không có quỳ xuống, tuy Hỗn Độn Tiên Đan của hắn đã sớm biến thành đan dịch, hiện tại biến thành huyết nhục Chân Ngã, năng lực không có biến mất và dung nhập vào trong cơ thể Lăng Hàn, càng vững chắc hơn trước.
Hắn lẩm bẩm nói, thân thể này to lớn không cách nào hình dung, chính là bản tôn của Thiên Lạc Thánh Hoàng!