Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4742: Ta nói kết thúc mới là kết thúc



Lăng Hàn xuất thủ uy thế ngập trời.

Hắn cũng không chỉ là đệ cửu hình đơn giản như vậy, mà là đệ cửu hình đỉnh phong, chiến lực cực mạnh, cho dù là Hàn Đế cũng chỉ có thể ngưỡng vọng, chênh lệch giữa hai bên không phải một chút.

Oanh! 

Dưới oanh kích của hắn, Hàn Đế không ngăn cản được, hắn liên tiếp thổ huyết, hắn hiện tại đang bồi hồi trước sinh tử.

Trước mắt Hàn Đế cũng có thể xem như đệ cửu hình, hơn còn là thế hệ bạch ngân, thiên phú vô cùng cao minh, cho nên lúc này hắn mới có thể miễn cưỡng chèo chống.

Nhưng hắn đang kéo dài hơi tàn mà thôi, hắn không thể chèo chống được bao lâu. 

- Dừng tay!

Đúng lúc này có một tiếng quát vang lên, Di Thanh Điệp trực tiếp xông ra khỏi gian phòng, nàng đáp xuống sân đấu và quát Lăng Hàn.

- Ha ha, đây chính là sinh tử chiến! 

Lăng Hàn bộc phát sát cơ đáng sợ.

- Thì tính sao!

Di Thanh Điệp cao ngạo nói: 

- Ta bảo ngươi dừng tay, ngươi phải dừng tay!

Chuyện này không hợp quy củ, nhưng thì thế nào, nàng là cháu gái được Xích Nguyệt Tôn Giả thương yêu nhất, nàng có thể làm như vậy.

Hàn Đế cảm giác nội tâm ổn định, mặc dù hắn vô cùng buồn bực, hiện tại có nữ nhân cứu mình, hắn cũng không có sĩ diện, dù sao, sinh mệnh mới là trọng yếu nhất. 

Chỉ cần có mạng, mặt mũi gì cũng có thể đòi lại.

- Hiện tại, cút cho ta!

Di Thanh Điệp chỉ vào Lăng Hàn, lạnh lùng nói. 

Toàn trường gào thét.

Mặc dù Tử Vong thành không có quy củ, nhưng trên thực tế cũng không phải không có trật tự.

Ví dụ như trong Hắc Ám sa trường, đánh sinh tử chiến thì phải có một người chết, không ai có thể ngoại lệ, cho dù là Đế tử Lâm Vân cũng như thế. 

Bởi vì đây là truyền thống lưu truyền từ xưa tới nay, chưa từng có kẻ nào dám phá hư.

Nhưng bây giờ thì sao?

Di Thanh Điệp ngang nhiên chà đạp truyền thống cổ xưa, tự nhiên gây ra công phẫn. 

- Gào thét cái gì, còn ai dám phát ra âm thanh ta sẽ giết kẻ đó!

Di Thanh Điệp mười phần bá đạo, bản thân nàng đã là Hóa Linh cảnh, lại thêm còn có Tôn Giả gia gia, cho nên lực uy hiếp rất mạnh.

Lúc này toàn trường hoàn toàn yên tĩnh. 

- Ha ha.

Lăng Hàn cười lớn, nói:

- Sinh tử chiến vẫn chưa hết, cần phải có một người chết! 

- Tốt, ta sẽ giết ngươi!

Di Thanh Điệp nói, mị nhãn nhìn chằm chằm Lăng Hàn, đằng đằng sát khí.

- Hừ! 

Lăng Hàn giết tới.

- Không biết tốt xấu!

Di Thanh Điệp đánh trả, đánh về phía Lăng Hàn. 

Bành!

Hai người đấu với nhau, lập tức dẫn phát vô số tiếng nổ lớn, năng lượng sôi trào bắn ra bốn phía, uy lực đáng sợ không thể hình dung.

Lúc này, chỉ thấy một bóng người bay ra khỏi đám năng lượng. 

Đó là Di Thanh Điệp!

Phốc!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người sợ hãi. 

Cái gì, Lăng Hàn đã mạnh tới mức có thể địch lại Hóa Linh cảnh?

Xèo, Lăng Hàn cũng giết tới, tóc đen bay bay, hắn hiện tại rất đáng sợ..

Ở bên ngoài hắn chịu đủ ức hiếp, những Đế tộc kia đều ỷ vào cao thủ đông đảo mới không thèm nói đạo lý, hùng hổ dọa người. 

Hiện tại, ở chỗ này hắn còn nhận lấy bất công?

Khốn kiếp, hôm nay hắn nhất định phải làm thịt Hàn Đế!

Lăng Hàn vung hai tay, năng lượng hủy diệt bộc phát và tấn công Hàn Đế. 

- Ngươi dám!

Di Thanh Điệp vừa sợ vừa giận, nàng tuyệt đối không ngờ rằng thực lực Lăng Hàn mạnh như thế, ngay cả bản thân nàng cũng không địch lại, ngươi là Chân Ngã cảnh sao?

Đệ cửu hình khủng bố như thế sao? 

Đây là đương nhiên, đệ tứ hình là có thể đột phá Hóa Linh cảnh, nhưng Lăng Hàn lại tu hành thêm năm tiểu cảnh giới, cho nên hắn có thể vượt qua đại cảnh giới là đương nhiên.

Cho dù Di Thanh Điệp dựa vào đệ lục hình đột phá, nàng vẫn không thể địch lại Lăng Hàn, chênh lệch của hai bên đã kéo nhỏ lại mà thôi.

Nàng vội vàng giết trở về, cũng không thể nhìn Lăng Hàn giết người nàng yêu thương. 

Vừa chiến đấu nàng vừa la lớn:

- Người đâu, nhanh bắt cuồng đồ này cho ta.

Nhưng không người hưởng ứng. 

Ngươi là cháu gái Xích Nguyệt Tôn Giả, đúng thế, ngươi rất trâu bò, ngươi có thể nhúng tay vào chiến đấu sinh tử, nhưng ngươi còn muốn người khác giúp ngươi? Ha ha, đây là chuyện không thể nào.

Chỉ cần Lăng Hàn không động sát ý với Di Thanh Điệp, vậy thì không có người ra mặt can thiệp, đây là giới hạn thấp nhất của mọi người.

Lăng Hàn lạnh lùng, hắn dùng một cước đá Di Thanh Điệp bay ra ngoài, hắn lại nhìn chằm chằm vào Hàn Đế. 

Năng lượng hủy diệt sôi trào, lực phá hoại của thứ này quá lớn, phòng ngự gì cũng không cản nổi, Hàn Đế la kêu thảm thiết, thương thế trên người càng ngày càng nặng.

- Ngươi dám! Ngươi dám!

Di Thanh Điệp đỏ mắt, nàng thật sự ái mộ Đế tử thiên phú cao minh mà kiêu ngạo này, hiện tại mắt thấy người trong lòng bị trọng thương trước mặt mình, thậm chí sẽ bị chém giết, trái tim nàng đau như cắt. 

Lăng Hàn không để ý tới, hắn cứ ra tay với Hàn Đế.

Hàn Đế đang toàn lực chống cự nhưng không có cách nào, thực lực của hắn yếu hơn Lăng Hàn quá nhiều, lại thêm bị thương càng ngày càng nặng, sức chống cự cũng càng ngày càng yếu.

Hắn thực sự không được. 

- Không!

Hắn giận dữ hét, hắn cực kỳ không cam tâm.

Nhưng hắn là thế hệ bạch ngân, hơn nữa, còn đạt đến đệ bát hình, đuổi theo thế hệ hoàng kim, hắn là một trong những đối thủ cạnh tranh rất mạnh trong con đường thành Đế, nhưng con đường dài đằng đẵng đó còn chưa bắt đầu thì hắn đã chết? 

Hắn làm sao có thể cam tâm?

Nhưng thì tính sao, cho dù có Di Thanh Điệp tương trợ cũng vô dụng, hắn bị Lăng Hàn hành hung, cuối cùng bị một quyền của Lăng Hàn đánh vào đầu, năng lượng hủy diệt xâm nhập, thức hải của hắn vỡ vụn trong nháy mắt.

Từng Chân Ngã sụp đổ hủy diệt, Hàn Đế kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, ánh mắt của hắn mang theo oán hận và không cam lòng, ánh mắt của hắn càng ngày càng vô thần, cuối cùng hắn ngã xuống. 

Chết.

- Ngươi, ngươi, ngươi!

Di Thanh Điệp chỉ vào Lăng Hàn, gương mặt xinh đẹp biến thành màu xanh, hận không thể ăn tươi nuốt sống Lăng Hàn tại chỗ. 

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Ta nói kết thúc mới có thể kết thúc.

Dứt lời, hắn quay người rời đi. 

Bá khí!

Ngươi là Di Thanh Điệp thì như thế nào, ngươi nhúng tay vào sinh tử chiến thì thế nào? Ta không nói kết thúc thì chưa kết thúc.

Di Thanh Điệp tức giận run rẩy, nàng chỉ vào Lăng Hàn và nói: 

- Ta thề, không giết ngươi, ta thề không làm người!

Ánh mắt Lăng Hàn lạnh lùng, hắn siết chặt nắm đấm và sát ý sôi trào.

Nữ nhân này muốn giết mình! 

Nhưng mà, không thể xuất thủ ở chỗ này, nơi này khẳng định có Hóa Linh Chân Quân thậm chí Giáo Chủ tọa trấn, trước tiên hắn chỉ ngang với Hóa Linh nhất biến, nhiều nhất là nhị biến, gặp được phải tam hoặc tứ biến sẽ thua chắc, huống chi là cao thủ cấp Giáo Chủ.

Cho nên, hiện tại xuất thủ cũng không giết được Di Thanh Điệp, ngược lại sẽ dẫn họa sát thân cho mình.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn nghênh ngang rời đi. 

Đôi mắt Di Thanh Điệp như sắp phun lửa, nàng thật sự muốn lao tới đánh chết Lăng Hàn… Đương nhiên nếu là lúc nàng có thực lực như thế, đáng tiếc, nàng làm vậy sẽ phá hư quy củ, hơn nữa nàng không thể chỉ huy cao thủ Giáo Chủ.

- Ta thề nhất định phải giết ngươi! Nhất định!

Nàng thề trong lòng. 

Lúc này, người trong toàn trường mới khôi phục tinh thần.

Cái gì!

Lăng Hàn có thể giết Hàn Đế khi có Hóa Linh cảnh can thiệp, phải biết, thực lực Hàn Đế cũng đã là đệ cửu hình, mạnh đến mức có thể nói không có thiên lý. 

Khủng bố, quá kinh khủng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.