Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4931: Chào cảm ơn thế hệ hoàng kim



Đúng lúc này, lại có người đến đây.

Dương Dịch Hoàn, Phong Diệu Lăng, Hà La, đến từ phương hướng khác nhau nhưng lại tới đồng thời.

– A, Lăng Hàn đâu?

Ánh mắt bọn họ đảo quanh.

Trong mắt bọn họ, Lăng Hàn chính là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất, cho nên, sau khi không nhìn thấy Lăng Hàn, nội tâm của bọn họ sững sờ.

Đám người Đinh Thụ nhìn vào cung điện.

Quả nhiên!

Ba người Dương Dịch Hoàn đều thở dài, bọn họ đột phá Tôn Giả đã bỏ ra chút thời gian, kết quả liều mạng chạy đi cũng không thể nhanh hơn Lăng Hàn.

Hả?

Trên bầu trời xa xăm có thật nhiều người chạy tới.

Một hai ba bốn, có tới ba mươi người.

Đế Tử Minh, Đế Tử Thiên và đám thế hệ hoàng kim, còn có vài tên thế hệ bạch ngân.

Bọn họ nhanh chóng đi tới nơi này, ánh mắt nhìn đám người Dương Dịch Hoàn, Đinh Thụ mang theo sát khí.

Những người này đều quá yêu nghiệt, từ đó tạo thành uy hiếp nghiêm trọng lên Đế tử, nếu như không xử lý bọn họ, các Đế tử đừng mong thành Đế.

Vừa đúng lúc, nơi này là bí cảnh, người chết trong Đế lộ quá nhiều, cho dù bọn họ giết người thì sao?

Cơ hội khó được, bọn họ không thể bỏ lỡ.

– Rất tốt, các ngươi đều ở đây.

Đế Tử Minh nói ra, trong ánh mắt mang theo khinh miệt.

Dù sau lưng đám người Dương Dịch Hoàn hư hư thực thực có một vị Chuẩn Đế, nhưng bọn họ vẫn xem thường, đây là cảm giác ưu việt của Đế tộc, nếu không, ngươi là Chuẩn Đế thì như thế nào?

Chuẩn Đế không có cách gì đúc ra Đế binh, không có cách gì sáng tạo Đế kinh, chỉ có thể sinh ra hào quang nhất thời, sao có thể so sánh với huy hoàng vĩnh hằng của Đế tộc.

– Thì tính sao?

Hà La từ tốn nói.

– Nếu đã ở đây, đúng lúc có thể một mẻ hốt gọn các ngươi, ít phí một chút tay chân!

Đế Tử Thiên nói theo.

– Ồ?

Dương Dịch Hoàn lắc đầu.

– Nói ra thực lực Đế tử thế hệ của các ngươi không mạnh, hiện tại xem ra ngay cả tâm trí cũng thấp như thế! Các ngươi xem Đế vị là gạt bỏ đối thủ khi còn nhỏ yếu sao? Vậy các ngươi quá ngây thơ rồi!

– Chỉ có va chạm mạnh nhất mới có thể đúc thành Đế vị.

Đế Tử Minh cười lạnh:

– Ngươi nói nhiều như thế, ta sẽ dùng ngươi khai đao!

Hắn đưa tay bắt lấy Dương Dịch Hoàn.

Oanh, bàn tay của hắn che phủ bầu trời, quy tắc hiển hiện và vô cùng kinh khủng.

Dương Dịch Hoàn không sợ, đôi mắt hắn bắn ra hai thanh thần binh tấn công Đế Tử Minh.

Hai thanh thần binh do quy tắc tạo thành, dung hợp lực lượng Tôn Giả, trong nháy mắt đã hóa thành cự nhận, song kiếm chém qua, bàn tay và quy tắc đều bị cắt nát.

Ồ! Hả? Nha?

Tất cả mọi người kinh hãi, bao quát đám người Đinh Thụ cũng giật mình.

Khốn kiếp, tại sao Dương Dịch Hoàn lại đột nhiên mạnh như thế?

Trước đó hắn chỉ là Giáo Chủ tứ tinh ngũ tinh, tại sao hiện tại đột nhiên có chiến lực Tôn Giả?

– Tôn Giả!

– Chính là Tôn Giả!

– Tại sao hắn có thể trở thành Tôn Giả trong thời gian ngắn như thế?

Việc này làm tất cả mọi người chấn kinh đến mức thất điên bát đảo, hoàn toàn vi phạm thiết luật võ đạo, cho dù có trâu bò hơn nữa cũng không có khả năng tiến bộ nhanh như thế.

Chỉ có Phong Diệu Lăng cùng Hà La đều lãnh đạm, bọn họ tự nhiên biết rõ Dương Dịch Hoàn đã đạt tới Tôn Giả không biết bao nhiêu lần, hắn chỉ tự chém tu vi tu hành từ đầu, hiện tại muốn trở lại đỉnh phong cũng vô cùng dễ dàng.

Không chỉ Dương Dịch Hoàn, hai người bọn họ cũng giống vậy, thậm chí cũng đã trở lại Tôn Giả.

Trên thực tế, tu vi càng thấp, thu hoạch trong Đế lộ càng lớn, đây là kinh nghiệm bọn họ tổng kết ra nhiều lần, nhưng lúc này lại bị Lăng Hàn làm cho không còn biện pháp, bọn họ phải sớm đột phá.

Dương Dịch Hoàn cười nhạt:

– Còn muốn ỷ vào tu vi đè người sao?

Hắn giết ra ngoài, hắn phản kích Đế Tử Minh.

– Hiện tại, ngươi đang tự ăn ác quả!

Oanh, hắn xuất ra hai quyền, một kích đánh ra chín đạo quy tắc thất tinh.

Từ đó cũng làm Đế Tử Minh hoảng sợ.

Bởi vì hắn giống như Dương Dịch Hoàn, đều là Tôn Giả nhị tinh, nhưng hắn một kích chỉ có thể đánh ra tám đạo quy tắc thất tinh.

Tất cả đều phải xem cường độ thần niệm.

Đừng nhìn chỉ nhiều hơn một đạo quy tắc, đây chính là chênh lệch một tinh!

Bắt đầu từ Giáo Chủ, chênh lệch một tinh đã là chênh lệch to lớn.

Đế Tử Minh hét lớn một tiếng, hắn liên tục đón đỡ.

Thân là Đế tử, càng là tấm gương bên trong thế hệ hoàng kim, đương nhiên hắn sẽ không sợ chiến.

Hắn còn ôm huyễn tưởng, ỷ vào Đế kinh để đền bù quy tắc không đủ, nhưng mà, giao thủ một lần thì hắn phát hiện, đối phương có lực lượng còn mạnh hơn hắn!

Tê, chẳng lẽ ngươi cũng tu luyện Đế kinh?

Nếu không, không có cách gì giải thích lực lượng của đối phương mạnh hơn chính mình, lực lượng kia cực kỳ thuần túy, chỉ có Đế kinh mới có thể rèn luyện ra.

Đế kinh chính là căn bản của Đế tộc, là bí mật bất truyền, bởi vì việc này còn dính tới điều khiển Đế binh, có Đế tộc nào dám dễ dàng truyền thụ Đế kinh ra ngoài? Cho dù bên trong Đế tộc, người có thể tu luyện Đế kinh chỉ lác đác không có mấy.

Lăng Hàn tu hành Đế kinh, đó là vì hắn đạt được Thiên Lạc Thánh Hoàng truyền thừa, nhưng Dương Dịch Hoàn dựa vào cái gì?

Phía sau hắn không phải có một vị Chuẩn Đế sao?

Chuẩn Đế làm sao có thể sáng tạo Đế kinh?

Đại Đế cảm ngộ và tổng kết thiên địa, cũng chỉ có Đại Đế mới có thể sáng tạo ra và truyền lưu thế gian.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người đại chiến, chỉ mười mấy chiêu mà thôi, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, Đế Tử Minh rơi vào hạ phong.

Việc này cũng làm mọi người thổn thức, thế hệ hoàng kim thật sự phải chào từ biệt vũ đài Đế vị.

Đầu tiên là Hầu ca đột nhiên xuất hiện, một người độc chiến ba Đế tử, được rồi, có thể nói Hầu ca chiếm ưu thế tu vi, dù sao cũng nhị tinh đánh nhất tinh.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Cảnh giới hoàn toàn tương tự, nhưng Dương Dịch Hoàn lại có thể áp chế Đế Tử Minh, bọn họ có gì để nói?

Thế hệ hoàng kim đã ảm đạm phai mờ.

– Không!

Đế Tử Minh rống to, hắn không thể tiếp thụ được sự thật này!

Hắn là hậu duệ của Vấn Thiên Tổ Vương, từ nhỏ đã dính các loại hào quang trưởng thành, được xưng là người có tư cách tiếp cận Vấn Thiên Tổ Vương nhất, hắn không cam tâm, cũng không thể tiếp nhận sự thật đánh nhau cùng cấp lại thảm bại.

Hắn xuất hết tuyệt chiêu, Đế thuật bộc phát, quy tắc sáng chói.

Nhưng mà, ở trước mặt Dương Dịch Hoàn, hắn không làm được gì.

Áp chế, áp chế, vẫn là áp chế, không hơn trăm chiêu, Đế Tử Minh không thể không tiếp nhận sự thật hắn đã thảm bại.

Đánh nhau cùng cấp, không địch lại!

Đế tử đều im lặng, thế hệ hoàng kim mạnh nhất cũng thua, tương đương với việc đẩy Đế tộc ra khỏi thần đàn.

Dương Dịch Hoàn vốn bình thản nước chảy mây trôi, dường như hắn không đặt bất cứ việc gì vào lòng, nhưng bây giờ lại lộ ra sát khí đáng sợ, hắn đuổi theo tấn công Đế Tử Minh, càng là muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Việc này làm mọi người khiếp sợ, Dương Dịch Hoàn thật sự dám giết Đế tử sao?

Nhưng người chứng kiến nhiều như thế, chẳng lẽ ngươi muốn diệt khẩu tất cả mọi người? Nếu không, cho dù sau lưng ngươi là một vị Chuẩn Đế, nhưng giết thế hệ hoàng kim, Vấn Thiên Đế tộc sẽ không cam tâm, khẳng định sẽ mời Đế binh.

Đế Tử Minh liều mạng phản kích, hắn càng đánh càng ngày càng rơi xuống hạ phong, nếu đánh tiếp, hắn phải chết không nghi ngờ.

Hắn không dám chiến, hắn vội vàng bỏ chạy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.