Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5020: Hiển Lộ Uy Phong



Lăng Hàn cố ý bảo lưu thực lực chỉ vận dụng chín mươi lăm đạo quy tắc, nhưng bây giờ người nên xuất thủ đều xuất thủ, hắn cũng không giấu giếm thực lực nữa.

Oanh, chín mươi chín đạo quy tắc đan vào thành cây gậy thật đáng sợ, một kích đánh nhiều Đế tử chật vật né tránh.

Nhưng Đế tử cũng không phải ăn chay.

Sau khi Lăng Hàn đánh một gậy, bọn họ thừa cơ tấn công.

Ông, đỉnh đầu Lăng Hàn xuất hiện tòa tháp buông xuống Hỗn Độn khí, cũng ngăn cản tàn bộ công kích.

Ầm ầm, mặc dù thân tháp chấn động nhưng cũng sinh ra lực phản chấn lên người Lăng Hàn, nhưng lực chấn động nhỏ như thế tính là gì so với thể phách cường đại của Lăng Hàn?

– Một đám cặn bã!

Lăng Hàn giết đi ra, cây gậy quét ngang, hắn cho thấy phong vô địch thái.

– Đến, đồng tâm hiệp lực!

Hàn Vân lớn tiếng kêu lên.

Bị một Giáo Chủ giết thê thảm như vậy, mặt mũi bọn họ không còn.

– Thật sự cho rằng không đối kháng được ngươi sao?

Các Đế tử đều cười lạnh.

Oanh, bọn họ liên thủ vận dụng thánh lực vào tay, sau đó cùng nhau tấn công vào cây gậy.

Bành!

Dù sao cũng hơn mười thế hệ hoàng kim, hơn nữa còn có thánh uy bộc phát, liên thủ với nhau vẫn có thể ngăn cản cây gậy của Lăng Hàn.

Lúc này, còn thừa lại ba tên thế hệ hoàng kim nhân cơ hội tấn công Lăng Hàn.

Ngươi cho rằng ta không phòng bị?

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn khoát tay, nói:

– Các ngươi thích, cầm lấy đi.

Hai tay của hắn chấn động, trong hai tay xuất hiện một thanh quy tắc kiếm tấn công ba tên thế hệ hoàng kim.

Móa!

Ba tên thế hệ hoàng kim khiếp sợ, bọn họ vội vàng lui lại.

Bọn họ quá bị quan niệm cố hữu lừa gạt, chỉ cần bắt được binh khí của Lăng Hàn thì chiến lực của Lăng Hàn sẽ giảm mạnh.

Thứ này là quy tắc biến thành, Lăng Hàn buông tay là có thể ngưng tụ lần nữa.

Hắn cường thế truy sát ban tên thế hệ hoàng kim, các thế hệ hoàng kim khác vội vàng đuổi theo, không thể cho Lăng Hàn cơ hội đánh tan từng người.

Nhưng nói đến tốc độ, bọn họ làm sao so sánh với Phượng Dực Thiên Tường?

Lăng Hàn chấn động đôi cánh hỏa diễm, hắn chỉ dùng vài giây là đuổi kịp ba tên thế hệ hoàng kim.

Trật tự kiếm chém xuống còn mang theo năng lượng hủy diệt.

Uy lực sẽ càng khủng bố, đây mới là sát chiêu chân chính của Lăng Hàn.

Ba tên thế hệ hoàng kim đã lui không thể lui, bọn chúng quát lớn và phản kích Lăng Hàn.

Lúc này không cho phép bọn họ lùi bước, nếu không hẳn phải chết không nghi ngờ.

Bành!

Ba người liên thủ tấn công quy tắc kiếm.

– A!

Bọn họ đều kêu thảm thiết, quy tắc kiếm tăng thêm năng lượng hủy diệt, uy lực thật sự đáng sợ, trực tiếp đánh tan phòng ngự của bọn họ, từ đó tạo thành phá hoại nhục thân thật lớn.

Nhưng Lăng Hàn cũng không dễ chịu.

Lực lượng Thánh cấp phản phệ cũng làm hắn phun máu tươi, hắn cảm thấy trong cơ thể có ba lực lượng dị chủng tăng vọt, mặc dù không phải rất mạnh nhưng cấp độ rất đáng sợ, nắm giữ năng lực nghiền ép hắn.

Cho nên, ba lực lượng này như cây kim, mặc dù đâm rách vết thương không lớn nhưng không ngừng phá hư cơ thể của hắn, hắn không thể áp chế trong thời gian ngắn.

Đây chính là lực lượng Thánh Nhân.

Dù chỉ là một khối Thánh Cốt, hơn nữa hay vẫn là dung hợp ở một tên Tôn Giả trong cơ thể, chỉ có thể phát huy ra một chút xíu uy lực.

Thừa cơ hội này, phía sau Đế tử cấp tốc giết tới đây.

Lăng Hàn vận chuyển Thập Tu thuật, đem trong cơ thể dị chủng lực lượng tạm thời áp chế, sau đó phát động Phượng Dực Thiên Tường, từ vòng vây bên trong giết đi ra.

Sau khi đánh một kích này, Lăng Hàn bị thương nhẹ, nhưng ba tên Đế tử bị trọng thương, nếu không có Thánh Cốt trong người bảo hộ, có lẽ ba người này đã bị miểu sát.

Các Đế tử đều kinh hãi, đến Tôn Giả, Thế Tử Phù không còn tác dụng, nếu như bị giết chính là tử vong chân chính, không có khả năng sống lại.

– Giết!

Bọn họ bộc phát sát khí, phải thừa dịp Lăng Hàn bị thương giải quyết đối thủ mạnh nhất này.

Oanh!

Bọn họ đều vận dụng năng lực đặc thù của Tôn Giả, Tứ Cực diễn hóa, trên thông thiên, dưới tiếp địa, giống như cự nhân không gì làm không được.

Lăng Hàn chỉ trốn không công, hắn sử dụng Thập Tu thuật luyện hóa lực lượng dị chủng trong cơ thể, đây chính là thánh lực, mặc dù ít đến thương cảm nhưng lại như cây kim nhọn đâm vào cơ thể, Lăng Hàn cực kỳ khó chịu.

Kể từ đó, hắn tự nhiên lâm vào hạ phong.

Đế tử thừa thắng truy kích, Tứ Cực thông thiên tiếp địa, vừa là vũ khí của bọn họ, lại là tai mắt của bọn họ, cho dù Lăng Hàn chạy đến đâu cũng gặp công kích lăng lệ ác liệt.

Còn tốt, Phượng Dực Thiên Tường đầy đủ trâu bò, từ đó Lăng Hàn tung hoành tự nhiên.

Rất nhanh, Lăng Hàn nhanh chóng ép thánh lực ra khỏi cơ thể.

Lần này, chiến lực của hắn khôi phục hoàn toàn, không có nổi lo về sau.

Oanh, hắn lại vung gậy quy tắc tấn công.

– Tốt!

Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu đều hò hét trợ uy, Hầu ca không quan tâm, hắn tiếp tục nhìn về phía trước.

Bởi vì hắn tuyệt đối tín nhiệm Lăng Hàn.

Tứ Cực thông thiên tiếp địa bị cây gậy quy tắc quét ngang, nguyên nhân là do trên cây gậy có năng lượng hủy diệt, lực phá hoại của thứ này còn vượt xa Tôn Giả.

– Huynh đệ!

Lúc này, đột nhiên Hầu ca kêu một tiếng,

– Đi cùng lão Tôn.

Hỏa nhãn kim tinh tỏa sáng, hắn đã khám phá tất cả.

– Tốt!

Lăng Hàn cười ha ha, hắn thu hồi công kích, thả người bay tới bên cạnh Hầu ca.

Đế tử chỉ đuổi theo hai bước liền ngừng lại.

Một Lăng Hàn đã khó giải quyết, lại thêm một Hầu ca?

Phải biết, Hầu ca bước vào Tôn Giả cảnh còn sớm hơn thế hệ hoàng kim, hơn nữa còn lấy một địch ba với đám người Đế Tử Thiên, giết đám người Đế Tử Thiên chật vật chạy trốn.

Hắn lại thêm Lăng Hàn, hai người liên thủ còn mạnh hơn rất nhiều.

– Đi.

Hầu ca vác côn sắt trên tay, hắn nhanh chân tiến lên, hoàn toàn không thèm nhìn các Đế tử.

Loại xem thường này rất có lực sát thương, từ đó thế hệ hoàng kim đều giận dữ nhưng không nói gì.

Lăng Hàn đi theo Hầu ca, cũng không phải bước đi loạn, mà là phù hợp một loại quy luật nào đó.

– Đám cháu con rùa, có gan đi cùng!

Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long cùng nhau giơ ngón giữa với các Đế tử, sau đó cùng đi với Lăng Hàn.

Những lời này đã chọc giận các Đế tử, nhưng trong cốc vô cùng khả năng từng bước nguy cơ, hoàn toàn không thích hợp vây công, cho nên, bọn họ tùy tiện đuổi theo có khả năng bị Lăng Hàn tiêu diệt từng bộ phận, hoặc mượn sát cơ trong hẻm núi chém giết bọn họ.

Bọn họ hai mặt nhìn nhau, Bách Lý Thiên, Yến Đông Minh không xuất hiện, chẳng ai có thể làm gì được Lăng Hàn.

Phía trước, Hầu ca một ngựa đi đầu.

Hỏa nhãn kim tinh bao phủ, hắn nhìn rõ sát cơ trong hẻm núi, mỗi một bước đều rất chú trọng, không thể bước sai.

Sau khi đi thật lâu, bọn họ cũng đi tới cuối hẻm núi, bọn họ kinh ngạc phát hiện cúi hẻm núi là một chưởng ấn.

– A, chẳng lẽ hẻm núi này là bị người ta xuất chưởng quét ngang?

Bốn người Lăng Hàn đều nói ra suy đoán.

Người xuất thủ vô cùng cường đại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.