Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5068: Đánh nát các ngươi



Không thể không nói, Lăng Hàn sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích.

Thời điểm Giáo Chủ đã có thể quét ngang Tôn Giả, mà thành Tôn lại có thể ngang hàng với Thánh Nhân, yêu nghiệt đến rối tinh rối mù.

Cho nên, dù hiện tại Lăng Hàn rơi vào hạ phong, hơn nữa mọi người cũng hoàn toàn nghĩ không ra hắn làm sao lật bàn, chỉ cần hắn còn không có nhận thua, mọi người không dám xác định cái gì.

Có lẽ hắn sắp sáng tạo kỳ tích.

Nhưng mà, hắn thật sự không có át chủ bài.

Đây chính là Đại Đế bí cảnh, căn bản không có khả năng vận dụng địa mạch, nói cách khác, việc này đã phế đi thực lực trận đạo mạnh nhất của Lăng Hàn.

Cho nên, mọi người vắt hết óc cũng không nghĩ ra thứ giúp Lăng Hàn lật bàn.

Lần này, hắn thật sự không có cách nào.

Mười đại Thánh Nhân không ngừng tăng áp lực, phải nhanh chóng giải quyết Lăng Hàn.

Thứ nhất là vì mau chóng đạt được Đại Đế bảo tàng, một nguyên nhân khác là mười Thánh Nhân đánh một Tôn Giả nhưng không thể đánh thắng thật nhanh, việc này cũng đủ mất mặt.

– Lăng Hàn, ngươi nên ngoan ngoãn nhận thua đi!

Hàn Vân cười nói, hiện tại hắn có cảm giác nắm tất cả trong tay.

Nói không chừng, còn có thể nhân cơ hội xử lý Lăng Hàn.

Nghĩ đến khả năng mê người này, trong lòng hắn sinh ra sát cơ.

Lăng Hàn lắc đầu cười một tiếng:

– Các ngươi cho rằng ta dùng toàn bộ chiến lực hay sao?

Hắn vận chuyển Tứ Cực trụ, lập tức chống đỡ không gian chung quanh.

Trong Tứ Cực trụ của hắn, hắn chính là vương giả thống trị tất cả.

Ông!

Hắn kinh ngạc phát hiện, lần này vị diện trong cơ thể càng phối hợp với Tứ Cực trụ, sinh linh lực không ngừng rót vào gia tăng uy lực của Tứ Cực trụ.

Trước kia không có.

Chẳng lẽ, đây là hiệu quả của khối đá kia sao?

Sau khi bị hắn hấp thu liền không có một chút xíu động tĩnh, biến hóa không thể cảm ứng được, nhưng hiện tại, Lăng Hàn có thể khẳng định đây là công hiệu của tảng đá kia.

Oanh! Oanh! Oanh!

Công kích đánh tới không thể đánh tan không gian do Tứ Cực trụ tạo ra.

Các Thánh Nhân đều im lặng.

Bọn họ đều trải qua Tứ Cực cảnh, tự nhiên biết rõ Tứ Cực trụ có thể gia trì chiến lực hoặc phòng ngự. Nhưng mà Lăng Hàn cũng quá kinh khủng, trực tiếp biến thành lĩnh vực tuyệt đối, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể công phá, việc này càng làm bọn họ không thể tưởng tượng nổi.

Đừng nói bọn họ, Lăng Hàn cũng không nghĩ tới.

Nhưng mà, đối hắn càng cao hứng với biến hóa như thế.

– Một đám cặn bã, đánh tan các ngươi!

Lăng Hàn cười to, hắn mang theo Tứ Cực không gian tấn công đám người trức mặt.

Oanh!

Mười Thánh công kích đánh tới, công kích của bọn họ không thể đánh tan Tứ Cực không gian.

Đương nhiên, Lăng Hàn cũng cảm giác được sinh linh lực trong người tiêu hao thật nhạnh.

Nhưng người khác lại không biết, bọn họ nhìn thấy Lăng Hàn hoàn toàn không nhìn mười Thánh Nhân công kích, bọn họ cảm thấy da đầu tê dại.

Tâm niệm của Lăng Hàn vừa động, hắn mở ra một lỗ hổng trên Tứ Cực không gian, Hàn Vân liền tiến vào trong đó.

Muốn hắn một hơi đem đánh bại toàn bộ mười Thánh Nhân, đó là chuyện không có khả năng, cho nên, đã có phòng ngự tuyệt đối, tự nhiên phải tiêu diệt từng bộ phận.

Oanh! Oanh! Oanh!

Bên ngoài, chín Thánh Nhân tiếp tục công kích không ngừng, nhưng đều bị Tứ Cực trụ ngăn lại, mà trong đó, Lăng Hàn lại đối mặt với Hàn Vân.

– Tới đi, cho ngươi cơ hội đến đánh bại ta.

Lăng Hàn từ tốn nói, hắn tính toán trong lòng, sinh linh lực trong người có thể duy trì ba phút.

Cho nên, hắn còn có ba phút giả trang bức, hắn cần phải đánh bại Hàn Vân trong thời gian này.

Chút lòng thành.

Hàn Vân ngây người, tại sao tình huống lại biến thành như thế?

Đơn độc đối mặt Lăng Hàn, hắn làm sao có thể thủ thắng?

Rõ ràng bốn phía đều là đồng bạn, tại sao hắn lại cảm thấy cô độc.

– Cặn bã vô dụng!

Lăng Hàn cười lạnh một tiếng, giết tới.

Bành!

Hắn có chiến lực cỡ nào, ban đầu đã mạnh hơn Hàn Vân, hiện tại Hàn Vân lại hoàn toàn mất đi chiến ý, cho nên càng không thể ngang hàng với hắn.

Chỉ mấy chục chiêu mà thôi, Hàn Vân đã bị hắn đánh không có sức hoàn thủ, lại muốn tiếp tục đánh, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.

Bởi vì hắn căn bản không thể đột phá Tứ Cực trụ phong tỏa.

Việc này làm những người khác sợ hãi.

Phải biết, Thánh Nhân khó giết, đây là việc tất cả mọi người công nhận, cho nên, không thể tuyệt sát một vị Thánh Nhân, như vậy tốt nhất đừng đắc tội với người ta, nếu bị một vị Thánh Nhân nhìn chằm chằm mỗi ngày, hậu quả vô cùng thê thảm.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Lăng Hàn có thể vây khốn Thánh Nhân!

Hắn chỉ là một tên Tôn Giả, nếu gia hỏa này thành Thánh, chẳng lẽ không phải muốn giết Thánh Nhân nào thì giết hay sao?

Ngươi nói, các Thánh Nhân khác không sợ hay sao?

Thánh Nhân siêu nhiên, cho dù là Thánh Nhân nhất tinh cũng hoàn toàn không cần sợ Thánh Nhân cửu tinh, đánh không lại có thể chạy, có đường lui rộng lớn.

Tê!

– Hừ, người ích kỷ, còn dám quát tháo?

Càn Thiên Thánh Nhân hừ lạnh một tiếng, hắn dùng Thánh khí đánh tới.

Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn, Tứ Cực trụ bị đánh tan vỡ.

Thứ này mặc dù trâu bò, nhưng uy năng của nó cũng có cực hạn, dù sao Lăng Hàn chỉ là Tôn Giả tam tinh.

Hàn Vân có thể nói đã trở về từ cõi chết, hắn vội vàng lui vào trong trận doanh Đế tộc, lần này, hắn thật sự không dám đối chiến với Lăng Hàn.

Lăng Hàn cau mày:

– Lão gia hỏa, ngươi còn biết xấu hổ hay không?

– Tiểu tử khốn kiếp, dám nhục mạ bản Thánh!

Càn Thiên Thánh Nhân vũ động Thánh khí tấn công Lăng Hàn.

Thánh Nhân tứ tinh lại thêm Thánh khí, chiến lực của hắn đạt tới ngũ tinh.

Oanh!

Một kích qua đi, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ.

Không có cách, về mặt sức mạnh hắn kém hơn quá nhiều.

Thánh Nhân không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ!

Càn Thiên Thánh Nhân chiếm ưu thế hai tinh, mặc dù Lăng Hàn tận lực ngăn cản, cũng không thể làm gì.

Tứ Cực trụ cũng vô dụng, chiến lực chênh lệch quá xa, căn bản ngăn không được một kích của Càn Thiên Thánh Nhân.

Lần này, Lăng Hàn đã tuyệt vọng.

Mọi người đều nghĩ không ra Lăng Hàn còn có át chủ bài gì, hắn đã tới mức sơn cùng thủy tận.

– Lão thất phu!

Ánh mắt Lăng Hàn rét lạnh, trước đó hắn vẫn bị Đế tộc nhằm vào, lần này hắn càng thay dương gian đoạt lấy hai mươi bảy tinh vực, có thể nói lập xuống đại công chói mắt.

Đế tộc đối đãi hắn thế nào?

Nếu các ngươi vô sỉ như vậy, ta sẽ giết các ngươi long trời lỡ đất!

Lăng Hàn tâm niệm vừa động, dẫn động tín ngưỡng lực trong tượng đá vào người hắn.

– Cút!

Hắn hét lớn một tiếng, một quyền đánh thẳng vào Càn Thiên Thánh Nhân.

Khốn kiếp, ngươi lấydũng khí ở đâu ra thế?

Mọi người đều kinh hãi, Thánh Nhân khó giết cũng không phải để ngươi chơi như vậy.

Nhất định phải tự tìm cái chết, Thánh Nhân cũng có thể chết rất nhanh.

Càn Thiên Thánh Nhân cười lạnh, hắn huy động Thánh khí tấn công Lăng Hàn.

Nếu Lăng Hàn nhất định phải tự tìm cái chết, hắn cũng không để ý tiễn đối phương lên đường.

Bành!

Hai người công kích nhau, cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, chỉ thấy Thánh khí của Càn Thiên Thánh Nhân bị đánh vỡ vụn.

Cái gì!

Lăng Hàn tiến quân thần tốc, hắn liên tục xuất quyền, nắm đấm quấn quanh lấy ba mươi đạo quy tắc thất tinh còn có năm đạo quy tắc bát tinh!

Trời ạ.

Cái này sao có thể?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.