Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5129: Hóa Thân Chiến



Lăng Hàn đang khó hiểu, chiến đấu bắt đầu?

Đánh ai đây? Nhiều người như vậy.

Nhưng vào lúc này, chỉ thấy một tên “Đại Đế” lao tới.

Đây là Thiên Lạc Thánh Hoàng, nhưng hắn tận mắt nhìn thấy thi thể, mặc dù khi đó thi thể Thánh Hoàng lớn hơn cả ngôi sao, hắn đứng nhìn chỉ thấy gương mặt mà thôi..

Lúc thần thức của hắn quét qua, hắn lại kinh ngạc phát hiện có tin tức phản hồi.

Đây là Già Thái Long!

Được rồi, trước đó đánh bại hắn, hắn nuốt không trôi cục tức kia, cho nên bây giờ muốn đòi lại?

Nhưng Đại Đế ngăn cản thế nào?

Oanh!

Già Thái Long rút kiếm chém đứt tinh hà.

Lăng Hàn biết rõ vì sao Đại Đế lại chỉ có chiến lực Chân Ngã cảnh.

Hắn xuất quyền ngăn cản.

Sau khi đánh một cái, hắn phát hiện ra chính mình cũng chỉ có thể phát huy ra chiến lực Chân Ngã cảnh.

A, cảnh giới song phương là giống nhau.

Khó trách tất cả mọi người chọn Đại Đế làm “tải cụ”, nguyên nhân trong cùng cảnh giới, Đại Đế chính là mạnh nhất, chỉ có Thánh Nhân cường thế như Cửu Dương Thánh Nhân mới có thể so sánh.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn cũng giật mình, cho dù là Đại Đế mô phỏng ra nhưng chỉ có hình dáng Đại Đế mà thôi, cũng là một đống số liệu.

Tỉ như, xem lực lượng Đại Đế cao nhất là một trăm, như vậy, Thánh Nhân cường thế là chín mươi chín.

Trên thực tế việc này không có quan hệ gì tới Đại Đế.

Nhưng Lăng Hàn bố trí số liệu của mình cũng đã có giấu nghề, đưa đến lực lượng, tốc độ của hắn theo không kịp, theo cực hạn chừng một trăm tính, hắn chỉ có tám mươi, còn thấp hơn nhiều.

Bành!

Một kích mà thôi, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài.

– Trương Hàn Quân, đánh nhau cùng cấp chân chính, ta làm sao thua ngươi!

Già Thái Long cao ngạo.

Sắc mặt Lăng Hàn cổ quái.

Ngươi lấy đâu ra tự tin như thế?

Rõ ràng dựa vào số liệu hóa thân cao hơn, thế mà chạy tới nơi đánh nhau cùng cấp với hắn?

Hắn ổn định thân thể, chiến đấu như vậy có chỗ tốt là không bị thương, lại có thể trải nghiệm thực chiến.

– Chiến đấu vừa mới bắt đầu, bây giờ nói thắng thua còn quá sớm, ngươi không cảm thấy buồn cười sao?

Lăng Hàn nói.

– Ngươi nhất định bại!

Già Thái Long bay lên và chém một kiếm.

Cho dù tốc độ hay lực lượng, hắn đều chiếm cứ thượng phong tuyệt đối.

Dùng tải cụ hóa thân, vận chuyển ra chiêu thức đặc thù của tải cụ, tất cả cũng bị số liệu hóa, ví dụ như Đại Đế có siêu cấp tuyệt chiêu uy lực vô cùng kinh khủng, chiêu thức như vậy chỉ dùng được trong vài giây.

Bởi vì Lăng Hàn mô phỏng hóa chính mình, hắn không có đại chiêu gì nên hắn ăn thiệt thòi.

Đại chiêu bộc phát chiến lực gấp mười lần trong nháy mắt, chỉ cần dòm ngó đúng thời cơ đánh ra là có thể chiến thắng.

Nhưng Lăng Hàn không thèm để ý.

Hắn chỉ vận dụng năng lực của mình, đây mới là đạo mạnh nhất.

Oanh!

Già Thái Long huy kiếm chém tới, đây là kiếm pháp của Thiên Lạc Thánh Hoàng nhưng bởi vì chỉ mô phỏng hóa, cũng không phải Đế thuật của Thánh Hoàng chân chính, nhưng uy lực cũng được phóng đại thật lớn.

Ngược lại, mô phong có chân thật hay không cũng không trọng yếu.

Lăng Hàn chiến đấu rất gian khổ, bởi vì lực lượng, tốc độ, tiên thuật đều bị thua thiệt, nhưng hắn lâm trận ứng biến và phát huy chiến lực của mình tới cực hạn.

Số liệu hoàn mỹ đến đâu cũng chỉ là trên lý luận, muốn chân chính chuyển hóa lực lượng, tốc độ thành chiến lực cần bản thân khống chế.

Già Thái Long có thể so sánh với Lăng Hàn sao?

Thế là, cảnh tương làm người ta khiếp sợ phát hiện, Lăng Hàn đang lâm vào thế yếu cũng dần dần chiếm cứ thượng phong.

Ngay từ đầu, người khác đều chăm chú chiến đấu, nhưng luôn có người nhòm ngó chiến đấu bên này, sau đó hắn chấn kinh.

Một, hai, ba, càng ngày càng nhiều người ngừng lại, bọn họ đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Lăng Hàn.

Trời ạ!

Có người dùng tải cụ sứt sẹo chống lại tải cụ Đại Đế?

Ngươi xem, bọn họ có người nào không lựa chọn tải cụ Đại Đế, kém một chút cũng sẽ lựa chọn Thánh Nhân, thậm chí không ai chọn yếu hơn Thánh Nhân.

Thế nhưng Trương Hàn Quân lại mô phỏng hóa chính mình!

Tê, đây là tự tin cường đại cỡ nào?

Mà trên thực tế, việc này không phải cao ngạo, mà là có thực lực như thế.

Già Thái Long bạo phát đại chiêu, lại bị Lăng Hàn tránh khỏi, sau đại chiêu là suy yếu ngắn ngủi, sau đó bị Lăng Hàn nắm lấy cơ hội, hắn dùng hai ba chiêu giải quyết chiến đấu.

Đến tận đây, chiến đấu kết thúc.

Tất cả mọi người xôn xao, trong chiến đấu như thế lực lượng, tốc độ mỗi người đều bị hạn định, uy lực của tiên thuật cũng giống như thế, yếu một chút, ưu điểm càng rõ ràng.

Trên lý luận mà nói, trong tình huống các loại trị số đều bị áp chế thì không có khả năng lật bàn.

Nhưng Lăng Hàn làm được.

Gia hỏa này quá đáng sợ.

Lăng Hàn xem thường, hắn cũng không phải đánh thắng Đại Đế lúc trẻ, chỉ là một đống trị số mà thôi.

Đây là chuyện gì?

Đương nhiên, nếu như buông tay đánh cược một lần, hắn tin tưởng Đại Đế lúc trẻ cũng không phải đối thủ của hắn.

– Đừng cuồng, ta đến chiến ngươi!

Lại có một tên “Đại Đế” giết tới.

Là Cơ Lập Nhân.

Hắn lựa chọn Bạch Vũ Thánh Hoàng, hai tay chấn động và có vô số mây trắng đánh tới và hóa thành thần mang.

Chiến lực của hắn đạt tới Hóa Linh cảnh.

Lăng Hàn hiểu đây là song phương điều chỉnh cảnh giới, sẽ lấy lấy tu vi yếu làm chuẩn.

Trước đó Già Thái Long yếu hơn hắn một cảnh giới, cho nên, bọn họ lấy Chân Ngã cảnh làm chuẩn, hiện tại hắn và Cơ Lập Nhân cùng là Hóa Linh cảnh, cho nên, cấp độ chiến đấu tăng lên một cấp.

Lăng Hàn vẫn chiến đấu gian nan nhưng thông qua lần lượt bắt giữ cơ hội, hắn vẫn chiếm cứ thượng phong, cuối cùng đánh bại đối thủ.

Việc này làm mọi người hoảng sợ, thắng liên tiếp hai trận, sức thuyết phục mười phần.

Không có người nào khai chiến với Lăng Hàn, bởi vì làm thế là tự tìm không thoải mái.

Sau gần nửa ngày, chiến đấu kết thúc, tất cả mọi người có cảm ngộ và rời khỏi vách tường bạch ngọc, bọn họ trao đổi tâm đắc chiến đấu với nhau.

Mà Lăng Hàn trở thành tiêu điểm, có rất nhiều người vây quanh hắn, cũng thỉnh giáo kỹ xảo chiến đấu của hắn, cho dù là Giáo Chủ không bỏ được khuôn mặt nhưng vẫn vểnh tai lắng nghe.

Lăng Hàn cũng không có bảo tồn, hắn thản nhiên nói ra cảm ngộ của mình.

Nhưng đây là kinh nghiệm do hắn trải qua thiên chuy bách luyện mà thành, làm sao có thể nói là nắm giữ được?

Người khác nghe rất có đạo lý, nhưng muốn làm được trong thực chiến lại không được.

Bởi vậy, bọn họ chỉ có thể cảm khái, thì ra trên thế gian lại có thiên tài trời sinh am hiểu chiến đấu.

Sau đó, cách mỗi mấy ngày sẽ có mô phỏng chiến đấu như vậy.

Lăng Hàn càng đánh càng mạnh, hắn cũng xác lập vô địch trong chiến đấu mô phỏng.

Cứ như vậy, ba tháng sau, Quách Sương xuất hiện lần nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.