Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5253: Đến Gặp



Trên tay Lăng Hàn xuất hiện loại năng lượng này, hắn chạm nhẹ vào mặt đất, những nơi đi qua, mặt đất xuất hiện vết lõm. Ở trong quá trình này, kỳ thật bản thân Lăng Hàn cũng không có sử dụng lực lượng gì, hắn chỉ tùy tiện ấn một cái mà thôi. Lực ăn mòn thật đáng sợ! Không, đây không thể ăn mòn, bởi vì ăn mòn sẽ biến vật thể thành chất lỏng hoặc khí thể, nhưng đây chỉ là vật chất biến hóa hình thái. Đây mới là bản chất của năng lượng hủy diệt, trực tiếp làm vật thể hóa thành hư vô, biến mất triệt để. Sáng tạo đối ứng là. . . Hủy diệt! Đây là lực lượng gì? Ân, việc này vượt qua phạm trù quy tắc, là một trong những cơ sở của thiên địa, yếu tố! Lăng Hàn hơi kích động, đây là năng lực Đại Đế cũng không cách nào nắm giữ, hiện tại, hắn còn chưa thành Đế đã có thể vận dụng. Hắn có cảm giác, đây không phải yếu tố hủy diệt mạnh nhất, nó chỉ là cơ sở mở đầu mà thôi. Năng lượng hủy diệt, hạt giống Thánh hỏa đều là mở đầu của một chi nhánh.

Lăng Hàn nghĩ đến, Sinh Mệnh thạch, năng lượng hủy diệt hẳn là đám người Vô Nhai Đại Đế lấy ra, mà hạt giống Thánh hỏa đến từ Thanh Trúc Nữ Đế, điểm tương đồng chính là chúng đến từ vực sâu nguyên thủy, cũng là thứ giúp tiêu trừ đại nguy cơ của thời đại này. Nói cách khác, Đại Đế bình thường đã không thể trấn áp hắc ám, nhất định phải mạnh hơn! Lăng Hàn gật đầu, mặc dù hắn chưa từng xem chính mình là anh hùng, nhưng ở thời khắc như vậy, hắn nhất định phải đứng ra, việc nhân đức không nhường ai. – Hiện tại. . . Tiếp tục đi tới! Hắn đứng lên, dõi mắt nhìn phương xa. Hắn phải xuyên qua khu vực tầng này tiến vào khu vực hạch tâm của vực sâu nguyên thủy, tìm kiếm đám người Vô Nhai Đại Đế.

Hắn muốn biết, địch nhân của Vô Nhai Đại Đế là ai. Lại nói, nơi này không có thiên địa quy tắc, Lăng Hàn cũng muốn tìm kiếm vật chất Thủy Nguyên, từ đó tìm hiểu ra quy tắc cửu tinh, khi đó chiến lực của mình sẽ tăng thêm một bước. Cho dù không thể ngộ ra quy tắc cửu tinh, hắn có thể thức tỉnh thân thể bước vào Chuẩn Đế lục tinh. Lăng Hàn tin tưởng, nếu hắn trở thành Chuẩn Đế cửu tinh, chí ít không thể yếu hơn Thần thú Đại Đế, chiến lực có thể tăng thêm hai cấp. Lần này, hắn không hề đi vòng, cho dù gặp được Đại Đế, hắn cũng có thể đối kháng chính diện, thong dong rút lui. Đã là Đế cấp, hắn còn sợ ai? Nhưng mà, ở trong vực sâu nguyên thủy, Đại Đế tuyệt đối không phải uy hiếp lớn nhất. Thiên địa phong bạo mới là mạnh nhất.

Không tới mấy ngày, một trận bão tố không có dấu hiệu báo trước giáng lâm, cho dù Lăng Hàn đã có chiến lực Đại Đế, đối mặt với phong bạo như thế hắn cũng phải đi tìm nơi trốn. Thật là đáng sợ, mỗi một giọt nước mưa đều nặng không gì sánh bằng, cũng làm Lăng Hàn kêu đau Hắn đành phải vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp thủ hộ chính mình. Trước mắt hắn không có thể phách sánh bằng Mẫu Kim. Hắn vừa tránh né mưa gió, Lăng Hàn cũng tiến hành rèn luyện Hỗn Độn Cực Lôi tháp. Hắn đã nắm giữ chiến lực Đại Đế, hắn có thể thăng cấp Hỗn Độn Cực Lôi tháp thành Đế binh không? Nhưng mà, Hỗn Độn Cực Lôi tháp không có năng lượng hủy diệt, cũng không có khả năng nắm giữ đại đạo quang, khi mất đi hai bộ phận này, Hỗn Độn Cực Lôi tháp miễn cưỡng nắm giữ chiến lực Đế cấp, nhưng nó lại là hạng chót trong hàng ngũ Đế binh. – Cho dù ta nắm giữ một tia quy tắc cửu tinh, nhưng bởi vì chỉ có một tia, cũng không cách nào trợ giúp Mẫu Kim tăng cấp, cho nên không mạnh hơn bao nhiêu. – Thứ này đủ trấn áp Chuẩn Đế, nhưng mà, muốn đối kháng Đại Đế, ta vẫn còn kém một chút – Trừ phi có đầy đủ Sáng Tạo Chi Kim, thời điểm ta thành tựu Đại Đế, Hỗn Độn Cực Lôi tháp sẽ thăng cấp thành siêu Đế binh, như vậy Hỗn Độn Cực Lôi tháp sẽ dung hợp với ta tăng thêm sức mạnh, có thể nói là phụ trợ rất tốt. Cơ duyên như vậy, chỉ có thể đi vào khu vực hạch tâm của vực sâu nguyên thủy tìm kiếm. Sau khi tránh thoát thiên địa phong bạo, Lăng Hàn tiếp tục đi tới, tốc độ của hắn nhanh cỡ nào? Phát động Phượng Dực Thiên Tường, tốc độ của hắn nhanh ít nhất gấp mười lần. Ba ngày sau, một tòa thành lớn xuất hiện trước mặt.

Chỉ từ vẻ ngoài của thành trì, Lăng Hàn không biết do Đại Đế nào tọa trấn, bởi vì có rất nhiều Thần thú có bốn chân, sừng dài, lưng có gai, mà thành thị không thể xây quá giống nhau. Đây chính là vực sâu nguyên thủy, lấy ở đâu ra nhiều kiến trúc sư như vậy? Lăng Hàn chắp tay sau lưng và tiến vào thành. Không thể nghi ngờ, đây là thời điểm hắn trang bức. Đáng tiếc, đám Đại Cẩu Cẩu không có mặt ở đây. Ai, cảm giác tiếc nuối không khác gì mặc áo gấm về làng lúc đêm khuya. Mấy bước mà thôi, Lăng Hàn đã đi tới cửa thành. – Ngươi là người phương nào? Lập tức có người quát mắng, đây là một tên thủ vệ Thánh cấp. Lăng Hàn cười nói: – Đập phá quán. Cái, cái gì? Thủ vệ kia sững sờ, hắn ngạc nhiên không nói thành lời. Đây chính là Đại Đế trấn giữ địa phương, ngươi chạy tới đập phá quán? Thật không biết nên nói ngươi dũng cảm hay là ngu xuẩn. – Ngươi đến cùng là ai! Thủ vệ kia lớn tiếng nhắc lại. Lăng Hàn chỉ vào chính mình: – Lẽ ra ta hiện tại rất nổi danh, tại sao cần giới thiệu? – Môn đồ Đại Đế? Thủ vệ kia nói với Lăng Hàn, dù sao, trên người Lăng Hàn không có mặc hộ giáp, lại có thể đi từ ngoài vào thành, hiển nhiên hắn có tu vi Chuẩn Đế.

Lăng Hàn lắc đầu: – Sai. Hắn lười nhác nói nhảm, hắn điểm ra một chỉ đánh bay toàn bộ cửa thành. Oanh, âm thanh chấn động vang lên liên tục, tường thành cũng ngã đổ rất nhiều nơi, hiển lộ hết uy lực của Đế cấp. – Lớn, lớn mật! Thủ vệ kia gào to, nhưng giọng nói của hắn lại run rẩy. Trời ạ, đây là sức mạnh khủng bố cỡ nào? Hưu hưu hưu, từng bóng người bay ra khỏi thành. A, không có Đại Đế? Lăng Hàn cảm thấy kỳ quái, dường như không có Đại Đế xuất hiện như dự kiến. Trừ phi hắn dùng thần thức xâm lấn, kinh động đến Đại Đế. Thần thú Đại Đế bình thường đang làm gì, ngủ ngon sao? – Ngươi là người phương nào? Một tên thanh niên đi ra, hắn không lộ khí thế nhưng lại tỏa ra bá khí đáng sợ. Chuẩn Đế! Hắn chính là môn đồ Đại Đế nơi đây, Trang Học Thạch. – Ta? Lăng Hàn cười một tiếng. – Lăng Hàn. – Ngươi chính là Lăng Hàn! Trang Học Thạch đầu tiên là giật mình, sau đó là vui mừng lẫn sợ hãi.

– Ha ha ha, các vị Đại Đế đang tìm ngươi khắp nơi, không nghĩ tới ngươi còn tự chui đầu vào lưới. – Ách, tin tức của ngươi có lạc hậu quá hay không? Lăng Hàn cảm thấy buồn bực, hắn rõ ràng đã có chiến lực Đế cấp, vì cái gì còn bị người ta xem nhẹ? Những thần thú Đại Đế này đúng là, lại không phổ cập tư liệu của hắn, chẳng phải đối phương có chủ tâm không cho hắn trang bức hay không? Nhưng luôn trang bức cũng nhàm chán. Trong nháy mắt, Lăng Hàn đã suy nghĩ rất phong phú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.