Hiện tại, Thường Thính Kiếm đang áp chế Lăng Hàn, uy vũ bá khí mười phần, người người phấn chấn, nhưng một con tiện cẩu lại nói năng lỗ mãng, hoàn toàn phá hủy bầu không khí. Ai có thể nhẫn? Nhưng mà, tiện cẩu này chính là Thánh Nhân! Trời xanh không có mắt. Đại đa số người đều bực bội nhưng không dám nói, cho dù là Thất Nguyên Thánh Nhân cũng còn sợ hãi, tiện cẩu này chuyên môn đá hạ bộ của người khác, ngươi xem, lão tổ tông hiện tại đang che bụng dưới, hắn cũng không muốn giẫm lên vết xe đổ. Nhẫn nhịn đã! Chỉ cần tiêu diệt Lăng Hàn, như vậy bọn họ có thể tùy ý thu thập tiện cẩu. – Lão Hắc, nếu như ánh mắt có thể giết người, ngươi đã sớm chết mấy trăm lần. Tiểu Thanh Long nói lời châm chọc. – Phi! Đại Hắc Cẩu phì một tiếng. – Bọn họ đang sùng bái bổn tọa, là con nít không hiểu chuyện! Thấy Đại Hắc Cẩu không biết xấu hổ như vậy, người Thường gia suýt nữa muốn liều mạng. Quá ghê tởm. Trong tinh không, Thường Thính Kiếm đang kịch chiến với Lăng Hàn.
Đương nhiên, cái gọi là kịch chiến là mọi người đang nhìn. Hắn hiện tại rất sảng khoái, chính mình có thể chiếm thế thượng phong tuyệt đối đè đánh Lăng Hàn, hắn càng tự tin là con của Đại Đế vô địch. Dù sao Lăng Hàn chỉ là phàm nhân! Đã nhiều năm như vậy, hắn đi càng xa trên con đường Chuẩn Đế, đã tu ra một tia quy tắc cửu tinh, rốt cục chính thức có được uy thế của Chuẩn Đế, đã không phải chỉ là người mới đột phá Chuẩn Đế năm đó. Cho nên, Lăng Hàn không phải là đối thủ của hắn. – Lăng Hàn, không thể không bội phục dũng khí của ngươi! Hắn từ tốn nói. – Đáng tiếc là, ngươi đến nhầm địa phương, đây chính là Thường gia! Hắn nói lời này thông qua tinh võng, được mỗi một tên tộc nhân Thường gia nghe được, tất cả đều hưng phấn kích động không nhỏ. Thường gia, vô địch! Bọn họ có Đại Đế tọa trấn, dưới có Chuẩn Đế, chỉ cần thiên địa cho phép, lúc nào cũng có thể xuất hiện Đại Đế thứ hai. Một nhà có hai Đại Đế, từ xưa đến nay chưa từng có! Bọn họ đều cảm thấy kiêu ngạo vì là người Thường gia, gương mặt của bọn họ đều ửng hồng, có cảm giác kích động khó nói thành lời. Vào lúc này, bọn họ nguyện ý xông pha khói lửa vì gia tộc, có chết cũng không hối hận! – A, các ngươi xem, đó là cái gì! Đột nhiên có người kinh hô. Bọn họ thông qua tinh võng nhìn thấy một chấm đen đang nhanh chóng tiếp cận Lăng Hàn cùng Thường Thính Kiếm.
Thất Nguyên Thánh Nhân vội vàng tiến hành thao túng, cũng điều chỉnh góc độ của “thiên nhãn” trên tinh võng, cũng nhìn thẳng vào chấm đen nhỏ kia. Chỉ trong nháy mắt, chấm đen nhỏ đã phóng đại và biến thành Thạch Đầu Nhân to lớn. Tất cả mọi người kinh ngạc, tại sao lại giết ra một tên Thạch Đầu Nhân? – Ngao Ngao Ngao! Thạch Đầu Nhân đã giết tới, nó phát ra thần thức chấn động, nó hưng phấn lao tới tấn công. Nó là cảm ứng được nơi này có chiến đấu chấn động mới chạy tới, lúc nhìn thấy Lăng Hàn đang kịch chiến với người khác thì nó không nhịn được! Nó cũng sẽ không để ý thực lực của đối thủ, nếu như Lăng Hàn đều không địch lại, vậy nó đi lên làm gì? Đối với tên to con này, chiến đấu là không cần lý do. Oanh! Nó xuất ra một quyền, một quyền đánh thẳng vào Thường Thính Kiếm. Mẹ nó! Trong nháy mắt lông tơ của Thường Thính Kiếm dựng đứng, khốn kiếp, đây là quái vật gì thế này, tại sao lại có chiến lực đáng sợ như thế? Hắn vội vàng thả người né tránh, uy lực một kích này đạt tới cấp bậc Chuẩn Đế bát tinh, nếu hắn dám đón đỡ, chết khẳng định không chết, nhưng có lẽ sẽ bị thương, thậm chí trọng thương. – Ngao! Thạch Đầu Nhân hưng phấn xông thẳng về phía Thường Thính Kiếm. Lần này, Thường Thính Kiếm buồn bực. Mẹ nó, ngươi không thấy Lăng Hàn càng gần ngươi hay sao? Vì cái gì ngươi không đánh gần, lại đuổi theo đánh xa? Lại nói ngươi xuất hiện từ nơi nào? Chuẩn Đế, cũng không phải củ cải trắng, tùy tiện có thể xách ra một cái!
Hắn vẫn cảm thấy không hiểu, hắn lại cảm thấy khiếp sợ. Lăng Hàn cũng sững sờ, cười nói: – Đại Thạch, ngươi làm như vậy, ta làm sao trang bức được? Thạch Đầu Nhân lập tức dừng tay, sau đó dùng tay sờ đầu, tỏ vẻ ngây ngốc. Nhưng trọng lượng của nó thật đáng sợ, cho dù chỉ ma sát với nhau cũng sinh ra sóng xung kích kinh người, cũng làm không gian chung quanh bị nhiễu loạn. Trời ơi! Thường Thính Kiếm lập tức há to mồm. Cái gì, Thạch Đầu Nhân này là Chuẩn Đế, thế mà lại cùng một bọn với Lăng Hàn. Hơn nữa, còn rất nghe lời Lăng Hàn. Mẹ nó, mẹ nó! Hắn làm sao tin tưởng? Một Thánh Nhân lại có thể thu phục sinh linh Chuẩn Đế? Trong lúc thời gian ngắn, đầu óc của hắn hỗn loạn. Lăng Hàn nghĩ nghĩ, cười nói: – Tốt rồi, nếu ngươi đã đến, cứ tiếp tục đánh đi. Thạch Đầu Nhân gào lên, nó lại xông thẳng về phía Thường Thính Kiếm. Việc này càng làm Thường Thính Kiếm im lặng. Ngươi là chó sao, tại sao nghe lời như vậy? Đường đường Chuẩn Đế, thế mà còn phải nghe lệnh của người khác, ngươi không có chút xíu tự tôn hay sao? Thế nhưng mà, hắn không còn thời gian suy nghĩ vấn đề này. Thạch Đầu Nhân giết tới, chiêu chiêu bá đọa mạnh mẽ, thực lực Chuẩn Đế cửu tinh hiển lộ hết, Thường Thính Kiếm ngăn cản cũng khó khăn, hắn nào dám phân tâm?
Lăng Hàn nhìn một lúc cũng cảm thấy nhàm chán, hắn hiện tại đã có chiến lực Đại Đế, Chuẩn Đế cấp chiến đấu trong mắt hắn không khác gì trò đùa. Nhưng mà, người Thường gia ở xa xa lại khiếp sợ. Vừa rồi nhị tổ của bọn họ còn uy phong bát diện, đè ép Lăng Hàn, nhưng còn bây giờ thì sao? Hắn bị tảng đá đánh không có lực hoàn thủ, chật vật như thế. Cái này cái này cái này, Lăng Hàn có giúp đỡ mạnh như thế sao? – Giới thiệu một chút, nó là Đại Thạch, là tôi tớ của Tiểu Hàn tử nhà ta. Đại Hắc Cẩu am hiểu nhất chính là công kích tinh thần, cũng trang bức thay Lăng Hàn. Cái, cái gì! Trong Thường gia, mặc dù Thánh Nhân ít đến thương cảm nhưng cũng không ảnh hưởng bọn họ nhận định sự thật Thạch Đầu Nhân chính là Chuẩn Đế. Không thấy nhị tổ đều bị đè đánh sao? Nhưng đường thường Chuẩn Đế, mang theo một chữ “Đế”, tại sao lại biến thành tôi tớ của người khác, nói gì nghe nấy, đi theo làm tùy tùng, bọn họ làm sao có thể tiếp nhận được? Nhưng mà, sự thật bày ra ở trước mắt, bọn họ không tin cũng phải tin tưởng. Trời ạ, có người có thể thu phục Chuẩn Đế, cho dù là Đại Đế cũng có thể làm được hay sao? Nhưng hết lần này tới lần khác, Lăng Hàn cũng chỉ là Thánh Nhân. Chẳng lẽ, đây là thiên mệnh sở quy sao? Trong lúc thời gian ngắn, người Thường gia nổi điên. Không có cách, nhị tổ đang bị người ta đánh, mà Lăng Hàn yêu nghiệt vượt qua Đại Đế. – Ghê tởm! Thường Thính Kiếm hét lớn một tiếng, cuối cùng hắn lấy ra át chủ bài. Đế binh, Hằng Long chùy.
Ông, hắn thức tỉnh Đế binh, Hằng Long chùy tỏa ra hào quang vô tận, đế uy tràn ngập, đây chính là chiến lực cấp Đại Đế. Bành, chỉ một kích, Thạch Đầu Nhân bị nện bay ra ngoài. Nhưng thể phách của nó quá mạnh mẽ, cho dù bị Đế binh đánh chính diện cũng chỉ rơi vào cục đá nhỏ. Lần này, cho dù là Thường Thính Kiếm cũng sợ ngây người. Ngươi, ngươi là thân thể gì? Quá biến thái.