Sắc mặt Trì Thái Minh không dễ nhìn. Ở hắn nghĩ đến, Lăng Hàn là người có cơ hội thành Đế nhất. Trên con đường này, Lăng Hàn cũng đi thuận buồm xuôi gió, nghiền ép tất cả thiên kiêu xưa nay, cái gì thế hệ hoàng kim, con của Đại Đế, tất cả đều bị hắn đánh bay. Sau khi Lăng Hàn thành tựu Chuẩn Đế, Trì Thái Minh càng thêm tin tưởng vững chắc Lăng Hàn có thể thành Đế. Hơn nữa, Lăng Hàn ở Chuẩn Đế đã có thể ngang hàng Đại Đế, hắn mà thành Đế, chiến lực của hắn mạnh đến mức nào? Đây là ý tưởng chung của các Đế tộc, chính vì như thế, những Đế tộc này cũng hâm mộ ghen ghét Đông Lâm Đế tộc, bởi vì Đông Lâm Đế tộc có rể hiền chính là Đại Đế mạnh nhất lịch sử. Thế nhưng mà... Khốn kiếp! Chính vị lão Thánh Nhân này cũng phải nói lời thô tục, trên nửa đường lại giết ra một Phác Kinh Thiên.
Thành Đế, thế mà không phải Lăng Hàn! Phải biết, một thời đại chỉ có thể xuất hiện một vị Đại Đế, dù Phác Kinh Thiên bị tuyệt địa tiêu diệt, thời đại này cũng không có khả năng có tân Đế ra đời, nhất định phải chờ đợi hàng trăm triệu năm nữa. Như vậy, trừ phi Lăng Hàn dùng Thái Cổ Nguyên Nê phong ấn chính mình, bằng không hắn chỉ có thể chết già, mà không có cách gì vượt qua ngàn vạn năm. Phải biết, một ngàn vạn năm chỉ là đánh giá thận trọng, có đôi khi hai Đế cách nhau mấy ngàn vạn năm. Bởi vậy, Đông Lâm Đế tộc muốn nhờ thế của Lăng Hàn cũng biến thành viễn vông. Sau khi tin tức Phác Kinh Thiên thành Đế truyền ra, mặc dù các Đế tộc có chút tiếc nuối, rốt cục có tân Đế xuất thế, đáng tiếc không phải Đế tử nhà mình, nhưng mà, bọn họ càng cười trên nổi đau của người khác. Dù sao, trước đó tiếng hô thành Đế cao nhất chính là Lăng Hàn. Hiện tại, Lăng Hàn chứng đạo thất bại, Đông Lâm Đế tộc cũng thành trò cười, chẳng phải là khôi hài sao? – Hiền tế, tình cảnh trước mắt của ngươi không tốt lắm. Lão Thánh Nhân nói. – Ngươi cây to đón gió, hơn nữa đã từng đắc tội Kinh Thiên Đại Đế, ngày mai bắt đầu khánh điển sẽ bị nhắm vào. Ánh mắt Trì Thái Minh rất sắc bén, hắn một câu nói ra tình cảnh của Lăng Hàn. – Cho nên, ngươi mau chóng rời đi. – Ngươi là Chuẩn Đế, càng nắm giữ thực lực ngang hàng Đại Đế, hoàn toàn có thể đi thẳng một mạch.
– Tránh né thời đại Kinh Thiên Đại Đế, chọn cơ mà xuất thế! Hắn thuyết phục Lăng Hàn từ bỏ thời đại này, chờ thời đại sau lại xuất thế, giống như Phác Kinh Thiên, cũng không phải là người thời đại, hắn lại chứng đạo ở thời đại này. Lăng Hàn cười một tiếng: – Không sao. Trì Thái Minh nhe răng, hắn nói nhiều như vậy, chỉ đổi được hai chữ này? – Hiền tế, ngươi rất yêu nghiệt, nhưng phải biết, Đại Đế chân chính mạnh đến mức không thể hình dung. Lão Thánh Nhân lại khuyên nhủ, tuyệt địa chi chủ mặc dù trâu bò, nhưng dù sao cũng là Đại Đế của quá khứ, cho dù khôi phục lại toàn thịnh thời kỳ nhưng không duy trì được bao lâu. – Cho nên, mới muốn tranh tài một trận. Lăng Hàn cười nói. Khóe miệng Trì Thái Minh co giật, nếu không hắn đánh không lại Lăng Hàn, hiện tại khẳng định sẽ tát một cái. Đánh tỉnh ngươi! Trì Thái Minh thuyết phục như thế nào, Lăng Hàn cũng không quan tâm, lão Thánh Nhân tức giận rời đi. – Tiểu Hàn tử, tại sao ngươi không nói cho hắn biết mình đã thành Đế? Đại Hắc Cẩu đi ra. – Ta nói, ngươi cảm thấy hắn có tin hay không? Lăng Hàn hỏi lại. – Cũng phải.
Đại Hắc Cẩu gật đầu, những lão Thánh Nhân này xuất thân Đế tộc, biết rõ Đại Đế cường đại, nhưng ngược lại, quan niệm của bọn họ càng bảo thủ, ể bọn họ tin tưởng một thời đại có thể có một Đại Đế chứng đạo, có khả năng có hai tên Đại Đế hay sao? – Vậy ngày mai lại có thể trang bức? Đại Hắc Cẩu đầy phấn khởi. Khốn kiếp, mọi người đều cho rằng Phác Kinh Thiên là Đại Đế, mà Lăng Hàn chỉ là Chuẩn Đế, như vậy, sau khi Phác Kinh Thiên tự cho là đúng, muốn nhục nhã Lăng Hàn, Lăng Hàn lại phản kích, mọi người sẽ khiếp sợ tới trình độ nào? – Ngao Ngao Ngao! Đại Hắc Cẩu nhịn ngửa mặt lên trời gào to, nó cực kỳ hưng phấn. – Ngày mai bức vương chứng đạo. Tiểu Thanh Long ở bên cạnh nói. Giẫm lên mặt Đại Đế để trang bức, hoàn toàn xứng đáng gọi là bức vương. – Ha ha, người khác là dùng võ chứng đạo, Tiểu Hàn tử của chúng ta là dùng trang bức chứng đạo! Đại Hắc Cẩu cười to, chờ mong a chờ mong, khẳng định chơi vui. Lăng Hàn nhếch miệng: – Ta không có tính toán trang bức. – Chúng ta tin tưởng ngươi! Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long đều gật đầu. – Khốn kiếp, thời điểm các ngươi nói tin tưởng, biểu lộ trên mặt có thể nghiêm túc một chút hay không? Lăng Hàn đều bó tay rồi, các ngươi rõ ràng không tin tưởng.
– Hì hì.... Một đêm trôi qua rất nhanh. Bắt đầu sáng sớm ngày thứ hai, toàn bộ Huyền Linh tinh liền bận rộn. Đại Đế chứng đạo, mở tiệc chiêu đãi thiên hạ, đây là hào quang của Huyền Linh tinh, bọn họ sẽ thành thế lực mạnh nhất thiên hạ, không có thứ hai. Cho nên, thực lực có, nhưng thanh thế cũng phải đầy đủ. Đại Đế đệ nhất thiên hạ, đương nhiên cũng phải có phô trương tương xứng với đệ nhất thiên hạ. Nhóm người Lăng Hàn đến khu xem lễ, trong bọn họ có Chuẩn Đế, còn có một đống lớn Thánh Nhân, đương nhiên là khách quý trong khách quý. Khán đài cao trăm trượng, đối với những cường giả bọn họ, trăm trượng không cao, nhưng mà, dưới khán đài có quảng trường rộng lớn vô biên vây khán đài vào giữa, có thể nói tạo thành xu thế trung tâm. Giống như đang nói, thiên hạ dùng Đại Đế làm trung tâm, những người khác chỉ có thể bảo vệ, phụng dưỡng. Đám người Lăng Hàn được an bài ở gần khán đài nhất, ngay cả như vậy, bọn họ vẫn cách khán đài trăm trượng. Đây là cố ý, dùng việc này làm nổi bật địa vị của Kinh Thiên Đại Đế. Các ngươi chỉ có thể quỳ từ xa. – Kiêu ngạo thật lớn! Lăng Hàn từ tốn nói. – Trèo càng cao, ngã cũng càng đau.
Đại Hắc Cẩu âm dương quái khí. Vị trí thứ nhất có một ít người, đám người Lăng Hàn chỉ chiếm một chút, còn lại thì an bài cho Đinh Thụ, Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Thanh Sưởng ba vị Chuẩn Đế, đây là cấp độ mạnh nhất dưới Đại Đế, đương nhiên sẽ chiếm vị trí thứ nhất. Hàng thứ hai lại an bài Thánh Nhân của các Đế tộc. Bắt đầu từ hàng thứ ba thì tùy ý, có người Đế tộc, cũng có người Huyền Linh tinh, chỉ gộp lại cho đủ nhân số mà thôi. Tin tưởng Phác Kinh Thiên cũng sẽ rất buồn bực, thời đại này sinh linh tàn lụi, hắn muốn phô trương cũng không được. Nhưng có bốn vị Chuẩn Đế tới cổ vũ, việc này vượt qua các thời đại trước. Tổng thể mà nói, phân lượng khách quý rất nặng. Trọng yếu nhất chính là, trong khách quý có Đại Đế chân chính, đây là chuyện vạn cổ không có. Rất nhanh, khách khứa dựa theo quy củ ngồi xuống. Phác Kinh Thiên cũng chưa từng xuất hiện, cũng không biết có việc trì hoãn hay tự cao tự đại. Bởi vì chính yến chậm chạp không có bắt đầu, mọi người tránh không được nói chuyện trời đất. Các Đế tộc đều quay về chỉ trỏ Lăng Hàn, có tiếc hận, cho rằng Lăng Hàn có thiên phú siêu cường lại không thành Đế, chỉ dựa vào Phác Kinh Thiên, bình định hắc ám quá mức khó khăn. Có chút thì cười trên nỗi đau của người khác, cho rằng Lăng Hàn làm quá nhiều “chuyện xấu”, bị thiên địa vứt bỏ, mới không thể bước ra một bước cuối cùng.
Bởi vì Lăng Hàn chú định chỉ có thể là Chuẩn Đế, có ít người nói chuyện không còn che giấu, căn bản không sợ bị Lăng Hàn nghe được. Chẳng lẽ Lăng Hàn dám đánh nhau trên Huyền Linh tinh hay sao?