Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5307: Đại Đế Chiến



Thân thể Lăng Hàn khẽ động, hắn lao tới nghênh đón Kinh Thiên Đại Đế. Lần này hắn không còn hạ thủ lưu tình, hắn đấm ra một quyền mang theo lực lượng sôi trào, hắn đã bộc phát sát ý cuồn cuộn. – Hừ! Mười hai tuyệt địa chi chủ sẽ không ngồi nhìn, bọn họ nhao nhao xuất thủ chặn đường Lăng Hàn. – Cút ngay! Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, hắn xuất ra một quyền, bành bành, mười hai tuyệt địa chi chủ lập tức biến thành rơm rạ bay tán loạn trong hư không. Với chiến lực gần đạt tới cấp thứ tư hiện tại của hắn, chiến lực Đại Đế cấp thứ bảy làm sao có thể ngang hàng với mình? Một đấu một không được, cho dù mười hai cái hợp lại cũng không được. Chênh lệch quá lớn. Giống như trong vực sâu nguyên thủy, các Đại Đế hợp lại cũng chỉ có thể ngăn cản lão Thần thú, căn bản không có tư cách ngăn cản. Lăng Hàn gần như không có bị ảnh hưởng gì, hắn lại lao tới trước mặt Kinh Thiên Đại Đế và đấm ra một quyền vào mặt đối phương.

Bành! Kinh Thiên Đại Đế ngăn cản, nhưng mà lực lượng kinh khủng xung kích đánh hắn bay ra xa. Trời ơi! Thấy cảnh này, tất cả mọi người khiếp sợ da đầu tê dại. Lấy một địch mười ba, tất cả đều là Đại Đế. Lăng Hàn mạnh đến mức nào? Mọi người lại nhìn về phía Kinh Thiên Đại Đế, trong ánh mắt mang theo đồng tình. Nếu như, nếu như trước đó Kinh Thiên Đại Đế quyết định kiên cường một chút, không có lựa chọn thỏa hiệp, như vậy, hiện tại hắn có thể liên hợp với Lăng Hàn đối kháng tuyệt địa chi chủ. Với thực lực cường đại của Lăng Hàn, sau trận này nói không chừng sẽ bình định hắc ám. Như vậy, Kinh Thiên Đại Đế là một trong hai đại chủ lực, đồng thời có thể lưu danh lịch sử, vĩnh thế bất diệt! Hiện tại... Ách, vô cùng khả năng sẽ có thêm lời chú giải, trở thành điển hình phản diện dạy bảo người đời sau, cũng biến thành kẻ bị sỉ nhục trong lịch sử. Đây chính ý nghĩ sai lầm. – Thằng nhãi ranh! Hắc Quỳ Ma Đế nổi giận gầm lên một tiếng, oanh, hắn là người đầu tiên khôi phục trạng thái, lập tức, ma khí cuồn cuộn bao phủ mặt đất. Hắn lúc này đã đạt tới Đế cảnh đỉnh phong Đương nhiên, đây là đỉnh phong ở bên ngoài, cũng là cực hạn của hắn năm xưa.

Vị Ma Đế này bộc phát uy năng vô thượng, sau lưng xuất hiện một đóa hoa cực lớn bao phủ Lăng Hàn vào trong. Hắc quỳ này quá lớn, nó khép lại và “nuốt” Lăng Hàn vào trong. Tê, Đại Đế thời kỳ toàn thịnh khủng bố như vậy. Tất cả mọi người rung động. Lăng Hàn đã chết đi? Bị một đóa hoa ăn sạch? Móa! Gia hỏa này chắc chắn rất kiêu ngạo, trước đó cường thế vô song nên hắn ngộ nhận thực lực của mình, cho rằng khôi phục chiến lực về sau tuyệt địa chi chủ cũng không quá đáng như thế, cho nên sẽ bị chém giết dễ dàng. Các Đế tộc uể oải, Lăng Hàn vừa chết, còn ai có thể bình định hắc ám? Dựa vào Kinh Thiên Đại Đế sao? Kết quả như thế, cho dù tuyệt địa chi chủ cũng không ngờ tới, bọn họ đã chuẩn bị xong rất nhiều hậu chiêu, kết quả không dùng được bao nhiêu cả. – Không được! Đúng lúc này, chỉ nghe Hắc Quỳ Ma Đế hô to. Bành! Đóa ma quỳ trong tinh không nổ tung, vô tận sóng năng lượng quét qua bốn phía, ở tại chỗ, Lăng Hàn đứng ngạo nghễ trong không trung, rõ ràng hắn là người bình thường nhưng lại cho người ta cảm giác đỉnh thiên lập địa. Không chết! Các Đế tộc cũng thở ra.

Nhưng mà tuyệt địa chi chủ lại cau mày. Bọn họ tự nhiên biết rõ một kích của Hắc Quỳ Ma Đế đáng sợ đến cỡ nào, nhưng mà, Lăng Hàn lại không tổn thương, từ đó cũng thể hiện thực lực kinh khủng của hắn. Nhưng mà, Hắc Quỳ Ma Đế đã là Đế cảnh đỉnh phong, Lăng Hàn dựa vào cái gì miễn cưỡng thừa nhận một kích này mà không có việc gì? Mặc dù hắn nắm giữ mười đạo quy tắc, nhưng rõ ràng chỉ có hai đạo ở trạng thái hoàn mỹ. Cho nên, bọn họ hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được. – Chết! Sâm La Đại Đế đánh tới, hắn vươn tay xuất hiện mây đen vô tận, sau đó hóa thành bàn tay cực lớn bao phủ đầy quy tắc cửu tinh. Vào lúc này, hắn cũng khôi phục tất cả chiến lực. Bành! Nhưng mà, Lăng Hàn chỉ xuất một quyền là có thể đánh nát. – Không có khả năng! Không có khả năng! Tất cả tuyệt địa chi chủ thì thào, hoàn toàn không thể tin được. Bọn họ chính là Đế cảnh đỉnh phong, trừ phi nhận được đại cơ duyên khi hai giới va chạm, nếu không, bọn họ không thể đột phá. Bọn họ làm sao trấn áp yêu nghiệt này? Có thể thành Đế, không người nào yếu hơn người nào, vì cái gì chênh lệch to lớn như thế? Chuyện này làm các Đại Đế hoài nghi nhân sinh, chiến lực khác biệt như vậy, bọn họ làm sao có thể tiếp nhận cho được?

Lăng Hàn giết tới đây, bỗng nhiên hắn hít sâu một hơi, lúc này hắn phóng đại vô hạn, sau đó xuất ra một quyền còn lớn hơn cả mặt trời, một kích bao phủ tất cả tuyệt địa chi chủ vào trong. Quá mạnh! Bất đắc dĩ, tất cả tuyệt địa chi chủ bị ép tiến vào trạng thái mạnh nhất để tiêu trừ một kích kinh khủng này. Bành! Rốt cục, mười hai tuyệt địa chi chủ hợp lại mới có thể ngăn cản một kích của Lăng Hàn, thậm chí còn hơi chiếm thượng phong. Nhưng mà, kết quả như vậy lại làm mười hai tuyệt địa chi chủ sợ hãi, thậm chí tuyệt vọng. Cái này! Mặc dù bọn họ thật sự chiếm thượng phong, nhưng cũng chỉ hơi chiếm thượng phong, căn bản không có ưu thế áp đảo, bọn họ có thể duy trì chiến lực này bao lâu? Dù sao, bọn họ đã không tính là Đại Đế chân chính. Vì sao lại như thế? Bọn họ cũng không thể tiếp nhận sự thật này. Lăng Hàn cũng mặc kệ, đường là bọn họ tự chọn, nếu tuyệt địa chi chủ đi lên con đường này, như vậy sẽ không quay đầu lại, chỉ có thể đi tới cuối cùng. Giết! Lăng Hàn bộc phát toàn bộ chiến lực, năng lượng hủy diệt, đại đạo quang đồng thời vận chuyển ra ngoài, đây là lực phá hoại khủng bố vượt qua cấp thứ năm. Tuyệt địa chi chủ không dám đối kháng, người nào cũng tránh né.

– Lại là loại năng lượng này! Vạn Ảnh Thánh Hoàng cắn răng nói. – Huyền Thái Vũ khi đó cũng nắm giữ loại năng lượng này, chế tạo phiền toái lớn cho chúng ta! Hỏa Vân Tổ Vương gật đầu. Nếu không, khi đó Huyền Thái Vũ kỳ thật đắc đạo không quá lâu, nhiều lắm chỉ nắm giữ sáu đạo quy tắc cửu tinh, lại bởi vì năng lượng hủy diệt đã ép bọn họ sử dụng toàn lực, khó khăn lắm mới phá hư đạo cơ của đối phương. Mà ở trong tay của Lăng Hàn, loại năng lượng này còn khủng bố hơn. Sắc mặt Kinh Thiên Đại Đế xám như tro. Thì ra hắn kém Lăng Hàn to lớn như vậy. Đây là người vừa chứng đạo Đại Đế, mà không phải người phong ấn vô số năm tháng trong lịch sử? Cho dù hắn đạt tới Đế cảnh đỉnh phong, hắn có đối kháng tư cách sao? Không có! Đế, vô địch khắp thiên hạ, tràn đầy tự tin, nhưng bây giờ, Kinh Thiên Đại Đế lại có đạo tâm không ổn định, đã mất đi tự tin vô địch. – A! Tứ Phương Đại Đế gào to, hắn điều khiển Hằng Long chùy đánh tới. – So Đế binh sao? Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp. Bành!

Siêu Đế binh phát uy, căn bản không cần Lăng Hàn sử dụng, nó dễ dàng ngăn cản Hằng Long chùy. Các tuyệt địa chi chủ rung động hơn, bởi vì không có Đại Đế vận chuyển Đế binh, đó chính là lực lượng Đế cấp yếu nhất. Hiện tại, lực lượng Đế cấp yếu nhất lại có thể đối kháng một kích của Tứ Phương Đại Đế? Trời, tại sao thứ gì có quan hệ với Lăng Hàn đều không hợp với lẽ thường như thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.