Thần Đạo Đan Tôn

Chương 794: Nhân tộc cũng có thể phách như vậy?



Tuy hắn là một trong hai người mạnh nhất ở đây, đã sớm không bị sướng vui đau buồn lay động, nhưng nghĩ đến dáng dấp kinh ngạc của đối thủ cũ, hắn liền không nhịn được cười.

Ngẫm lại liền sung sướng a, quá chờ mong.

- Đi xuống đi!

Tiên Vu Thông thúc giục, tiến vào địa bàn của Tiên Vu gia, ngươi còn muốn lật trời sao?

Lăng Hàn bày ra vẻ mặt thấy chết không sờn, nhanh chân đi vào khu vực chiến đấu, mặt đất là thạch đầu kỳ dị, có người nói đây là kỳ thạch sinh ra từ đáy biển, tuy không thể đúc khí, nhưng cực kỳ cứng rắn, phòng ngự bản thân liền đạt đến trân kim cấp chín, lại thêm trận pháp, có thể để cho lực phòng ngự sánh ngang trân kim cấp mười.

Nhất thời, trên khán đài phát ra tiếng rít gào, đây chính là tội nhân ô nhục Tiên Vu Vương gia, hôm nay sẽ bị trừng phạt ở đây.

Hiện tại mọi người đều biết, Lăng Hàn phải tiếp mười chiêu của Tiên Vu Tử Uyên, mặt ngoài mà nói đây là một trận đấu, nhưng trên thực tế không phải hành hạ đến chết sao? Tiên Vu Tử Uyên nắm giữ sức chiến đấu của Phá Hư ngũ tinh, một chiêu liền có thể thuấn sát Lăng Hàn.

Có mấy người không chỉ la ó, trong tay còn ném các loại vật bỏ đi, nhưng bị trận pháp cản trở, đều lướt xuống bên sân, nhưng thái độ đã hiển lộ hết hoàn toàn.

Ngươi mau chết đi!

Lăng Hàn nhìn về phía Tiên Vu Tử Uyên, đây là một trung niên nhìn qua chừng năm mươi tuổi, lấy tuổi thọ lâu dài của Chân Long hậu duệ đến xem, hắn gần như sống khoảng hai ngàn tuổi, siêu cấp lão giả a.

Cái này đổi thành Nhân tộc, dù là Phá Hư Cảnh cũng sắp sống hết hai đời, nhưng hắn chỉ vượt qua một nửa, thật khiến người ta ước ao đố kỵ.

Hết cách rồi, ai bảo trong thân thể người ta chảy huyết mạch của Chân Long chứ?

- Nhân tộc, ngươi có thể đỡ lấy mười chiêu của bản tọa, liền có thể sống rời đi nơi này.

Tiên Vu Tử Uyên lộ ra vẻ tàn nhẫn, nguyên bản lấy thân phận địa vị của hắn là xem thường ra tay với một Hoá Thần Cảnh nho nhỏ, nhưng ai bảo Lăng Hàn dám chém giết người của Tiên Vu gia ở trước mặt mọi người, một người trong đó thậm chí có tổ huyết cực kỳ tinh khiết, chính là người thừa kế tộc Vương đời kế tiếp.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:

- Vậy thì xin đại nhân hạ thủ lưu tình.

- Được!

Tiên Vu Tử Uyên cười gằn, hắn xác thực sẽ ở chín chiêu đầu hạ thủ lưu tình, khi đối phương nhìn thấy một chút xíu hi vọng, lại vô tình bóp chết, như vậy mới có thể giải hận.

- Ra chiêu đi!

Lăng Hàn làm tư thế mời.

Tiên Vu Tử Uyên nắm tay, cũng không vận chuyển nguyên lực, vèo, xông lại đánh Lăng Hàn một quyền.

Tốc độ của Phá Hư Cảnh nhanh bực nào? Lăng Hàn căn bản không có thời gian phản ứng, cú đấm này trực tiếp đánh lên ngực của hắn, oành, hắn như một phát đạn pháo, trực tiếp bay ra ngoài.

Lăng Hàn nặng nề đánh lên vách đá, sau đó gảy trở về, ngã nhào trên mặt đất. Dù hắn đã có chuẩn bị, cũng cảm thấy ngực rất đau nhức.

Hắn xác thực không tránh thoát công kích của Phá Hư Cảnh, nhưng phát động Chân Thị Chi Nhãn có thể thấy được uy lực của đòn đánh này ra sao. Hiển nhiên Tiên Vu Tử Uyên muốn hắn ăn hết nỗi khổ mười chiêu, bởi vậy đòn thứ nhất chỉ khống chế sức mạnh ở Thiên Nhân thập tinh, hơn nữa thuần túy là dùng man lực đánh ra ngoài.

Cái này nguyên bản không đủ để tổn thương Lăng Hàn, nhưng đối phương là Phá Hư Cảnh, trong lúc lơ đãng liền mang theo một tia ý chí võ đạo, đây mới là căn nguyên đánh đau Lăng Hàn.

Bất quá thể phách của hắn quá mạnh mẽ, đau là đau, nhưng không đáng lo, hắn lập tức bò dậy, phun ra một ngụm máu đen, sau đó hoạt động gân cốt một chút, nhất thời, xương cốt cả người bùm bùm, khí huyết trùng thiên, cho thấy sức sống của hắn cực kỳ dồi dào.

Nhất thời, trên khán đài oanh động khắp nơi.

Hải tộc xem như nửa người nửa thú, bởi vậy thể phách mỗi người đều rất mạnh mẽ, như cái gì người tôm, người cua,… chỉ là giáp xác liền có thể làm cho võ giả cùng cảnh giới tuyệt vọng, căn bản đâm không xuyên, chỉ là thành tựu của bọn họ cũng có hạn, nhiều nhất chỉ có thể đạt đến Hoá Thần Cảnh mà thôi, cấp độ giới hạn ở huyết mạch.

Chính vì như thế, bọn họ cũng biết muốn thể phách đạt đến cấp độ Thiên Nhân Cảnh, Phá Hư Cảnh gian nan cỡ nào.

Nhân tộc này lại làm được!

Quá kinh người, ngươi xác định mình là Nhân tộc thuần chủng, mà không phải hậu duệ của Thần thú?

Ngay cả con mắt của Tiên Vu Thông cũng hơi co rụt lại, lộ ra vẻ yêu nhân tài.

Vương giả Hải tộc nắm giữ thể phách như vậy không ngạc nhiên, huyết mạch giao cho bọn họ năng lực như vậy, nhưng Nhân tộc đạt đến độ cao như vậy liền kinh người, cho thấy tiềm lực đáng sợ của Nhân tộc này.

Nhân tộc, thể chất kém cỏi nhất, yếu nhất, nhưng ở võ đạo lại nắm giữ khả năng vô tận, bởi vì bọn họ không có huyết mạch bổ trợ, tương tự sẽ không bị huyết mạch giới hạn.

Đáng tiếc, Nhân tộc này giết con trai của hắn, bằng không thật có thể mời chào, thậm chí thông hôn với nữ tử của bổn tộc, sinh ra đời sau nói không chắc cũng có thể cực kỳ mạnh mẽ.

Cái ý niệm này chỉ lóe lên ở trong đầu hắn liền biến mất, đùa gì thế, Nhân tộc này nhất định phải chết! Huống hồ đã tiến vào Thiết Huyết tràng, ngay cả hắn cũng không thể ngăn cản, bằng không nói không giữ lời, hắn làm sao ngồi ở vị trí tộc Vương?

Tiên Vu Tử Uyên cũng hơi khiếp sợ, hắn tự nhiên biết mình dùng bao nhiêu sức mạnh, cái này có thể đánh trọng thương chín mươi chín phần trăm Thiên Nhân Cảnh đỉnh cao, nhưng Lăng Hàn lại chỉ phun một ngụm máu liền không sao, khí huyết mạnh đến hắn cũng có chút trố mắt.

- Chiêu thứ hai!

Hắn lạnh nhạt nói, nâng hữu quyền, tăng sức mạnh lên tới Thiên Nhân mười hai tinh.

Vèo, hắn phi thân nhảy ra, oanh qua một quyền, Lăng Hàn bị đánh bay lần thứ hai.

- Oa!

Lăng Hàn lại thổ một ngụm máu đen, cúi đầu xem, lồng ngực hơi lún, xương đã đứt đoạn mất.

Gia trì ý chí võ đạo của Phá Hư Cảnh, vẻn vẹn chỉ là sức mạnh của Thiên Nhân Cảnh nhưng có thể oanh tổn thương thể phách của hắn, thực sự là kinh người. Điều này cũng có thể thấy được, Phá Hư Cảnh mạnh mẽ, không biết nghiền ép Thiên Nhân Cảnh bao nhiêu lần.

Lăng Hàn khẽ cau mày, bởi vì gia trì một tia ý chí của Phá Hư Cảnh, Kim Cương Thể không cách nào tự động khép lại, hắn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, cả người có kim quang diệu động, tỏa ra khí tức cổ xưa mà lại cao quý, phảng phất như một vị Viễn cổ Đại Đế.

Xương gãy của hắn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục, hầu như chỉ một hơi thở, hắn liền khôi phục lại trạng thái tốt nhất, khí huyết không tổn hại, sinh cơ dạt dào.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.