- Bổn cô nương chỉ đáp ứng trông nhà thay ngươi mà thôi, cũng không có nói còn phải thay ngươi đánh giặc.
Dực Song Song cười hì hì, chuyển đề tài.
- Muốn bổn cô nương ra tay cũng không phải không thể, ngươi cho chỗ tốt gì?
- Chúng ta là bằng hữu, nói chỗ tốt không phải quá dung tục sao?
Lăng Hàn nghĩa chính nghiêm từ m nói.
- Phi, ít lừa gạt cô nương đi, ngươi nói bí mật trên người cho bổn cô nương, bổn cô nương có thể ra tay bình định Ngũ Tông, Tử Nguyệt Hoàng Triều, làm sao?
Dực Song Song dụ dỗ nói.
Lăng Hàn ha một cái, nói:
- Ngươi nghĩ hay lắm, Ngũ Tông gốc gác thâm hậu, quỷ mới biết còn có bao nhiêu mặt hàng trâu bò. Mà Tử Nguyệt Hoàng Triều, tuy Mã Bàn Tử chưa từng ra tay qua, nhưng có thể thống ngự Bát Vương, thực lực của hắn tất nhiên cũng mạnh đến nỗi giận sôi.
- Bổn cô nương cũng rất mạnh có được hay không?
Dực Song Song khó chịu nói.
- Hiện tại sức chiến đấu của ngươi nhiều nhất mười lăm tinh, muốn quét ngang thiên hạ, khó!
Lăng Hàn lắc đầu, lại quá mấy năm nói không chắc Hách Liên Thiên Vân sẽ trở lại đỉnh cao, sức chiến đấu của Phá Hư hai mươi tinh ngươi có sợ hay không?
Dực Song Song hừ một tiếng nói:
- Nếu không phải thiên địa này áp chế, chỉ cần bổn cô nương vận dụng một phần vạn lực lượng, liền có thể quét ngang một giới này!
- Cái này không phải phí lời sao, Thần giới mạnh cỡ nào, tùy ý chọn một Thần linh đi ra cũng có thể làm được, không cần làm phiền ngươi.
Trên trán Dực Song Song nhảy lên gân xanh:
- Tiểu tử, có tin bổn cô nương trước đánh ngươi một trận hay không? Đừng tưởng rằng thể phách của ngươi mạnh mẽ, bổn cô nương có thừa biện pháp luyện ngươi thành nước!
Lăng Hàn cũng không muốn kích thích yêu nữ này, nói:
- Ha ha, ngày hôm nay khí trời tốt, trời trong nắng ấm, mọi người đi uống chút trà đi.
- Không uống trà, chúng ta đi ăn thịt!
Hổ Nữu lập tức nói.
Dực Song Song không khỏi bật cười nói:
- Xem ở mặt mũi của Hổ Nữu, bổn cô nương cũng lười tính toán với ngươi, có điều ngươi lấy giấy ghi xem, đến hiện tại bổn cô nương tổng cộng giúp ngươi bao nhiêu lần, sau này phải trả lại!
Lăng Hàn thở dài nói:
- Mọi người đều nói thi ân không cầu báo, sao thiện tính của ngươi thấp như vậy?
- Không phục, ngươi đến cắn bổn cô nương!
Dực Song Song ưỡn ngực, nhất thời có sóng lớn mãnh liệt.
- Không cho phép bán ngực ở trước mặt Nữu!
Hổ Nữu cuống lên, sao mỗi người đều bắt nạt nàng người nhỏ chứ!
- Ồ?
Ba người vừa định hạ giới, đã thấy xa xa có một chiếc xe lái tới, cũng không phải trên mặt đất, mà ở trên bầu trời. Cước lực của xe kéo là một yêu thú Phá Hư Cảnh, hình dáng như sư, tản mát ra khí tức làm thiên địa muốn nứt vỡ.
Dực Song Song lập tức nhíu mày, lúc này đã tới cường địch!
Ánh mắt của nàng lướt qua con yêu thú Phá Hư Cảnh kia, thật giống như có thể xuyên thấu trở ngại, nhìn trong xe kéo, người ở trong đó mới là đại địch.
Lăng Hàn chắp tay cười nói:
- Thái Âm Vương đại nhân giá lâm, không có từ xa tiếp đón!
- Khanh khách khanh khách!
Trong xe kéo truyền đến tiếng cười kiều mị, để người ta nghe xong trong lòng như bị vô số bàn tay nhỏ bé xoa xoa vậy, ngứa ngứa tê tê.
- Đại yêu tinh!
Dực Song Song và Hổ Nữu đồng thời nói.
Xe kéo mở ra, đi ra một mỹ nữ phong thái cảm động, cực kỳ long lanh. Luận dung mạo, Dực Song Song sánh ngang nàng, nhưng nói đến phong tình, tuy Dực Song Song cũng quyến rũ, nhưng so sánh với nàng lại ảm đạm phai mờ.
Đây là một vưu vật trời sinh, sinh ra chính là vì điên đảo thế gian, họa thủy chân chính.
Tự nhiên là Thái Âm Vương.
- Ơ, tiểu đệ đệ!
Thái Âm Vương mị mị hỏi thăm một chút, sau đó khoát hai tay lên hông, vặn vẹo ra một tư thế cực kỳ mê người, khiến người ta nhìn đỏ cả mặt.
- Nhìn, bản vương có phải lại trẻ đẹp hơn không?
Lăng Hàn đã từng không chút hiểu nữ nhân, nên cách vạn năm mới biết kỳ thực Thiên Phượng Thần Nữ yêu hắn. Nhưng tiếp xúc thân mật với Hách Liên Tầm Tuyết lâu, tự nhiên cũng thoáng có chút tiến bộ.
Đại yêu tinh này đã từng vì vấn đề trẻ tuổi mà ra tay đánh Mã Đa Bảo, vì lẽ đó ở đề tài này nhất định phải theo nàng. Hiện tại tuy hắn rất cứng, nhưng lấy loại cường giả như Thái Âm Vương, dù cho không thể một chiêu đánh giết hắn, nhưng muốn đánh thương hắn phỏng chừng sẽ không khó.
Thái Âm Vương tươi cười, sau đó mới nhìn lại Dực Song Song nói:
- Xin hỏi vị tỷ tỷ này xưng hô như thế nào?
- Không dám làm tỷ tỷ!
Dực Song Song lập tức cười lạnh lẽo.
- Ta xem, ngươi còn lớn hơn bổn cô nương!
- Làm sao có thể chứ, vừa nhìn da dẻ liền biết, tỷ tỷ nhất định lớn hơn bản vương chí ít mấy vạn tuổi!
Thái Âm Vương cũng thật là dám nói.
Trên trán Dực Song Song lập tức nổi gân xanh, nhưng cũng lộ ra nụ cười nói:
- Nghe nói các ngươi bị chôn hai mươi mấy vạn năm, chà chà, lớn hơn bổn cô nương nhiều, ngươi mới là tỷ tỷ! Không không không, không phải tỷ tỷ, mà là lão bà bà!
Thái Âm Vương cười duyên nói:
- Bản vương chỉ ngủ một trận, có Thời Gian Nguyên Dịch chậm lại thời gian chảy, nhiều nhất chỉ là ngủ mấy năm mà thôi, lão bà bà không dám nhận, vẫn là đưa cho tỷ tỷ đi!
- Tỷ tỷ!
- Ngươi mới là tỷ tỷ, toàn gia của ngươi đều là tỷ tỷ!
Hai nữ trừng mắt lẫn nhau, đều có hỏa khí bốc lên.
Lăng Hàn không hiểu, chỉ là một cái xưng hô mà thôi, có cái gì phải để ý chứ? Nhìn tư thế của hai nàng này tựa hồ muốn đánh nhau a, tê, vậy lực phá hoại khẳng định sẽ vượt qua Dực Song Song đánh Yêu Xà Vương, thậm chí có thể nói không phải một cấp bậc.
Nhưng Hổ Nữu hưng phấn, nhỏ giọng nói:
- Đánh a, nhanh đánh đi, tốt nhất cả hai đều chết!
Lăng Hàn khuyên nhủ:
- Thái Âm Vương đại nhân, đường xa mà đến khổ cực, không bằng xuống uống chén trà đi!
- Cút!
Hai nữ đồng thời ra tay, oành… Lăng Hàn liền bị đánh bay ra hơn trăm dặm.
Dựa vào, hắn chỉ khuyên can, sao lại gặp tai ương chứ?
- Đến, để bổn cô nương lĩnh giáo thực lực của ngươi.
- Khanh khách, bản vương đang có ý này!
Hai nữ lần thứ hai lên không, sau đó bắt đầu đại chiến.
Xem ra, hai nữ vẫn chưa hoàn toàn váng đầu, còn biết tránh gây họa cho Hoàng Đô, nhưng các nàng vừa ra tay chính là tuyệt chiêu hiển lộ hết, ở trên bầu trời chiến đến kịch liệt.
- Huyết Phệ thiên hạ!
- Thái Âm bát pháp!
Hai nữ đấu, trong nháy mắt liền thả ra đại chiêu, cực kỳ đáng sợ.