Lăng Hàn đưa tay, muốn nắm lấy Hổ Nữu, nhưng ngực lập tức khó chịu, tay vô lực buông xuống.
Hổ Nữu từng bước từng bước, đi tới trước người cô gái kia, đưa tay chụp vào quả trứng.
Này đúng là quả trứng, nhưng khi tay nàng chạm vào, quả trứng này lập tức phát ra tia sáng chói mắt, sau đó vèo một trận, đi vào trong ngực của Hổ Nữu, biến mất không còn tăm hơi.
- Ngươi rốt cục đến rồi.
Cô gái kia ôn nhu nói, thanh âm êm tai như tự nhiên.
- Ngươi là ai, Nữu nhận thức ngươi sao?
Hổ Nữu lẩm bẩm nói.
- Ta là kiếp trước của ngươi, ngươi là đời sau của ta, bắt đầu từ bây giờ, ngươi mới là ngươi hoàn chỉnh.
Cô gái kia nói, bóng người bắt đầu tiêu nhạt, muốn hóa đi.
Bảo vệ quả trứng này, chính là chấp niệm của nàng sao?
- Nữu là của Lăng Hàn, không phải của ngươi!
Hổ Nữu lập tức phản đối.
- Thần đản! Thần đản!
Mọi người thì chỉ nhìn chằm chằm Hổ Nữu, đây tuyệt đối là vật quý giá nhất trên chiếc thuyền này. Mà Luân Hồi trà cũng trâu bò như vậy, Thần đản lại sẽ mang đến chỗ tốt thế nào?
- Giao ra đây!
- Bằng không chết!
Người của Thiên Thi Tông và Ngũ Tông đều vây nhốt Hổ Nữu, đằng đằng sát khí. Cô gái đối diện kia đã sắp tiêu tan, không cần để ở trong lòng, chỉ là một tiểu nha đầu Thiên Nhân Cảnh, chẳng lẽ còn không thu thập được?
- Nhất định bức ta phải đại khai sát giới sao?
Nữ tử sắp tiêu tan mở miệng, duỗi tay ra vỗ một cái, đùng đùng đùng đùng, rất nhiều cường giả xông về phía trước đều bạo nát.
Ngũ Cao Nguyên vung vẩy Sơn Hà Phủ xông lên trước nhất, lần này cũng đứng mũi chịu sào, trong nháy mắt liền bị đánh nổ, sức chiến đấu của Phá Hư mười tám tinh ở trước mặt nàng căn bản không đáng chú ý.
- Thần cấp, lực lượng của Thần cấp!
Bốn thiên kiêu đến từ Thần giới đều dừng lại, lộ ra vẻ cực kỳ sợ hãi.
Oanh, Thiên Đạo Chi Nhãn bỗng nhiên xuất hiện, hiện lên ở phía trên thân tàu.
Rốt cục dẫn ra tên này.
Cô gái này ở trong chớp mắt tản mát ra khí tức hoàn toàn vượt qua Phá Hư Cảnh, làm cho cả Hằng Thiên Đại Lục cũng đang run rẩy.
Thậm chí, bức bắn ra khỏi giới này, truyền bá đến khu vực càng xa hơn.
Thiên Đạo Chi Nhãn xuất hiện, nó đại diện cho ý chí của giới này, tuyệt không cho phép xuất hiện bất kỳ tồn tại nào ảnh hưởng đến thiên địa cân bằng.
Cô gái này sẽ bị trục xuất!
Có điều, nàng vốn là vong hồn, trục xuất hay không đều không có khác nhau, nguyên bản cũng sắp tiêu tan rồi.
Thiên Đạo Chi Nhãn hơi chớp mắt, bên người cô gái kia lập tức xuất hiện một vết nứt hư không, cấp tốc lan tràn, nuốt chửng về phía nàng. Chỉ cần bị cuốn vào trong hư không, vậy thì hoàn toàn bị bài xích ra Hằng Thiên Đại Lục, còn sẽ xuất hiện ở nơi nào, vậy thì không phải sự tình mà Thiên Đạo Chi Nhãn lưu ý.
- Ta muốn đi, tự nhiên sẽ đi!
Cô gái kia phất tay, vết nứt hư không vừa mới mở ra lập tức bị san bằng, thật giống như xưa nay chưa từng xuất hiện.
Cái này!
Tất cả mọi người đều trố mắt, người của Ngũ Tông,Thiên Thi Tông đều thanh thanh sở sở, Thần linh mạnh hơn cũng không thể ngang hàng với lực lượng một giới, muốn đi vào giới này, nhất định phải áp chế lực lượng, một khi bùng nổ ra lực lượng Thần cấp sẽ bị bài xích, không cho ở giới này.
Đây là thiết luật, cho nên năm đó Á Long mới có thể ngang dọc tàn phá, ngay cả Thần linh hạ giới cũng không thể làm gì.
Nhưng bây giờ thì sao?
Thiên Đạo Chi Nhãn đứng ra cản người, người ta lại còn có thể lưu lại, đây là mạnh đến thế nào?
Không có thiên lý, quá không có thiên lý!
Tất cả mọi người đều lạnh run, cái này cường đại đến ra ngoài lý giải của bọn họ.
Chỉ có Lăng Hàn có tâm lý chuẩn bị, bởi vì trước đó Hổ Nữu liền quát lui qua Thiên Đạo Chi Nhãn, mà nàng và cô gái này có liên hệ cực kỳ mật thiết, đối phương chỉ có thể càng mạnh hơn!
Thiên Đạo Chi Nhãn đại diện cho thiên địa ý chí, bản thân không có tình cảm, nó nhìn chằm chằm cô gái kia, lần thứ hai phát động công kích, một cái vết nứt hư không mở ra.
- Hừ!
Tựa hồ cô gái kia nổi giận rồi, tiện tay kéo một cái.
Đùng!
Thiên Đạo Chi Nhãn bị đánh lui, Lăng Hàn phát động Chân Thị Chi Nhãn càng thấy rõ, trên Thiên Đạo Chi Nhãn có thêm một vết thương, máu tươi rỉ ra.
Hô, mây đen cuốn lấy, thiên địa rên rỉ, Thiên Đạo Chi Nhãn bị kích thương, toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục sẽ đau buồn.
Cái này cái này…
Ngay cả Thiên Đạo Chi Nhãn cũng có thể oanh tổn thương, đây là lực lượng vô địch tuyệt đối, ở Hằng Thiên Đại Lục, còn ai có thể ngăn cản nàng sao? Phải biết, hiện tại nàng chỉ là vong hồn, như vậy khi còn sống thì sao? Sẽ mạnh mẽ đến mức độ cỡ nào?
Nhưng nhân vật như vậy cũng chết trận, kẻ địch nàng đối mặt là tồn tại cỡ nào?
Lăng Hàn không khỏi run sợ, cảm thấy lo lắng thay Hổ Nữu.
Cô gái kia nói, nàng là kiếp trước của Hổ Nữu, mà Hổ Nữu là đời sau của nàng. Nói cách khác, nếu như đại địch của nàng không chết, vậy Hổ Nữu phải đối mặt kẻ địch như vậy!
Thần linh hạ giới, chí ít nhân vật như Ngũ Tông, Dực Song Song hạ giới cũng phải bị giới lực áp chế, nhưng cô gái này có thể đánh tổn thương Thiên Đạo Chi Nhãn, hơn nữa còn chỉ ở trạng thái vong hồn, vậy khi còn sống tự nhiên càng thêm trâu bò, như vậy, lấy cái này suy đoán, kẻ thù của nàng mạnh cỡ nào?
Thiên Đạo Chi Nhãn nhấp nháy, thiên địa như nước sôi gợn sóng, nó lóe lên, biến mất không còn tăm hơi.
Ý này là… lão tử mặc kệ sao?
Tất cả mọi người há hốc mồm, ngay cả Thiên Đạo Chi Nhãn cũng không thể ngang hàng sao?
Ta sát, nữ nhân này mạnh nghịch thiên rồi!
Tất cả mọi người run rẩy, cường đại như thế hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
- Con đường sau này, cần chính ngươi đi rồi.
Cô gái này nói, dùng ánh mắt nhu hòa nhìn Hổ Nữu, thân thể đang tiếp tục tiêu tan, cuối cùng hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Tất cả mọi người nhìn Hổ Nữu, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không ai dám ra tay, ai biết người phụ nữ kia có thể giết cái hồi mã thương hay không? Trước đó không phải nàng cũng tiêu tan, kết quả giết Phá Hư mười tám tinh như dễ như trở bàn tay, thậm chí doạ lui Thiên Đạo Chi Nhãn sao.
Ầm ầm ầm, cả chiếc Thần chu phát sinh tiếng gào thét, bắt đầu tan rã, Thần mộc cấp tốc hóa thành cặn bã, ngay cả những bệ pháo tổn hại kia cũng như thế.
Trong nháy mắt, Thần chu hoàn toàn biến mất, chỉ còn dư lại một lớp tro tàn, giống như sứ mạng của nó chính là từ hư không chạy đến, giao quả trứng kia cho Hổ Nữu mà thôi.