Tu La Ma Đế cười nhạo nói, đồng thời trong lòng cũng rất khó chịu. Hắn và hai người Tiêu Diệu Nhan cũng không phải một đường, mà đã sớm tới phụ cận Hoàng Đô, muốn tùy thời bắt Lăng Hàn hoặc Hổ Nữu.
Thấy hai người Tiêu Diệu Nhan hiện thân, hắn mới động ý nghĩ thừa dịp cháy nhà hôi của, lặng yên lại gần, không nghĩ tới bị Lăng Hàn gọi ra.
Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua Tiêu Diệu Nhan và Quan Dương, trực tiếp lơ là Tu La Ma Đế, để người sau suýt chút nữa tức điên, năm đó hắn cũng là siêu cường giả kinh sợ Hằng Thiên Đại Lục, phải chết vô số người mới chia hắn làm chín phần trấn áp, nhưng hiện tại Lăng Hàn coi hắn không có gì!
Đáng ghét, nếu không phải cảnh giới của hắn xuống thấp, nếu không phải trên người hắn có một nhiệm vụ trọng đại, hiện tại nhất định sẽ liều lĩnh bắn ra lực lượng Thần cấp giết chết Lăng Hàn.
- Tiểu Tháp!
Lăng Hàn nhẹ nhàng nói một tiếng, vù, Hắc Tháp lập tức truyền lực lượng, nhất thời, lực lượng của hắn tăng vụt. Hắn lại dẫn động quốc thế bổ trợ, oanh, lực lượng lại tăng thêm một bước.
- Cái gì!
Ba người Tiêu Diệu Nhan đồng thời kinh ngạc thốt lên, sao trong chớp mắt, Lăng Hàn thật giống như biến thành người khác, loại lực lượng này để bọn họ cũng cảm giác run rẩy?
Ngay cả Phá Hư mười tám tinh cũng run rẩy, ở trên người Lăng Hàn đến cùng phát sinh biến hóa gì?
Lăng Hàn hừ một tiếng, lấy ra Tích Sinh Kiếm, tay run lên, thiên hạ đệ nhất sát kiếm kích hoạt, tỏa ra óng ánh vô tận. Hiện tại lực lượng của Lăng Hàn chân chính đạt đến Phá Hư Cảnh, tự nhiên có thể phóng thích toàn bộ uy lực của thanh kiếm này.
- Ta! Không! Tin!
Tiêu Diệu Nhan nghiêm túc quát một tiếng, sau lưng mọc ra hai cánh chim to lớn, khe khẽ rung lên, nhất thời khí thế của nàng cũng tăng lên rất nhiều, lấy ra bảo kiếm đỏ như máu, đón đánh về phía Lăng Hàn.
Nàng vận chuyển huyết mạch, thăng hoa sức chiến đấu.
Đây mới là sức chiến đấu Phá Hư mười tám tinh, không dùng tới huyết mạch, nàng cũng chỉ mười sáu tinh, mười bảy tinh mà thôi.
Ầm!
Hai kiếm chạm vào nhau, bùng ra ánh sáng kinh người, kiếm khí bắn thẳng đến trời cao, một đám lớn Tinh Thần gặp vận rủi, bị chấn rơi xuống. Oành… ngay sau đó, trong chùm sáng phi bắn ra một người, như đạn pháo, nặng nề va vào ngọn núi xa xa.
Ầm ầm ầm, cả ngọn núi sụp đổ, nổ vang, dẫn tới mặt đất cự chiến.
Quan Dương trố mắt, hắn thấy rõ, vừa nãy người bắn ra là Tiêu Diệu Nhan!
Cái này cái này…
Mạnh như Tiêu Diệu Nhan cũng không ngăn được một kiếm của Lăng Hàn?
Đây là sức chiến đấu gì?
Thân thể của Tu La Ma Đế cũng phát run, thật đáng sợ, rốt cục lại ra một tên biến thái, đạt đến sức chiến đấu Phá Hư hai mươi tinh! Đây chính là Nhân đạo đỉnh cao a, ngay cả loại sinh linh kỳ dị như hắn cũng có thể chém xuống.
Trốn!
Tu La Ma Đế không còn chiến ý, chỉ muốn bỏ của chạy lấy người. Cái này ở thời điểm lần thứ nhất hắn nhìn thấy Lăng Hàn là sự tình không thể tưởng tượng, lại sẽ có một ngày bị Lăng Hàn dọa vỡ mật.
Lăng Hàn vung kiếm mà đứng, Tiêu Diệu Nhan lại chính diện chống đỡ hắn, cái này không phải muốn chết sao? Nguyên bản lấy sức chiến đấu Phá Hư mười tám tinh của nàng đủ để đọ sức với hắn mấy hiệp, nhưng lại đi cứng rắn va chạm, vậy dĩ nhiên một chiêu liền thương nặng.
Ở dưới Hắc Tháp rót lực và quốc thế bổ trợ, lực lượng của hắn đã đạt đến Phá Hư hai mươi tinh!
Chú ý, là lực lượng đạt đến Phá Hư hai mươi tinh, căn bản không cần dùng bí pháp gì, hắn tùy ý một đòn liền đại biểu mạnh nhất thế giới này.
Lại vận chuyển Huyền Nguyên Tam Thức hay Phúc Địa Ấn,… sức chiến đấu của hắn sẽ mạnh đến mức độ cỡ nào?
Chẳng trách Ngũ Tông phải dẫn Mã Đa Bảo ra Tử Nguyệt Hoàng Triều mới quyết một trận tử chiến, có quốc thế bổ trợ Mã Đa Bảo, vậy thì thật là có thể so với Thần linh, một Thần cấp duy nhất mà thiên địa quy tắc cho phép tồn tại.
- Muốn đi?
Lăng Hàn cười gằn, một kiếm chém tới Tu La Ma Đế.
Phốc, thân thể của Tu La Ma Đế đổ nát, một điểm hồi hộp cũng không có.
Sức chiến đấu Phá Hư mười lăm tinh hiện tại ở trước mặt Lăng Hàn lại tính là gì? Khẳng định là một đòn tức diệt. Có điều, Tu La Ma Đế không có dễ dàng chết như vậy, thân thể sụp đổ, nhưng một đoàn hắc khí nhẹ nhàng bay ra, không ngừng đan xen, thật giống như hình thành một loại hình thể nào đó, nhưng không cố định.
Hắn vốn không có thực thể, mà là Hỗn Độn Ma Khí diễn hóa ra.
Lăng Hàn chém qua một kiếm, xoạt, ma khí bị hắn chém thành hai đoạn, nhưng rất nhanh lại dung hợp cùng nhau, phảng phất như Bất Tử Chi Thân.
- Ha ha ha, bản tọa chính là Hỗn Độn Ma Khí biến thành, chính là tồn tại vĩnh sinh không diệt, ngươi muốn giết bản tọa, còn phải tu luyện một triệu năm!
Tu La Ma Đế dùng thần niệm truyền âm nói, nếu thân thể không còn, hắn tự nhiên không cách nào mở miệng nói chuyện.
Lăng Hàn hừ một tiếng, thân hình vọt tới, Kiếm Tâm dật động, đột nhiên xung kích Tu La Ma Đế.
- A!
Thần niệm của Tu La Ma Đế phát ra tiếng kêu thảm, Kiếm Tâm Thông Minh có thể chém linh hồn, đối với loại tà ma ngoại đạo này thì hiệu quả càng tốt.
Thừa dịp thần thức của hắn "bất ổn", Lăng Hàn lấy tay nắm lấy Tu La Ma Đế, thu vào trong Hắc Tháp.
Tiến vào Hắc Tháp, mặc ngươi mạnh hơn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhận mệnh!
Lăng Hàn xoay người lại, nhìn về phía Quan Dương.
Hắn và Tu La Ma Đế chiến đấu nói thì dài, nhưng trên thực tế chỉ là sự tình hai ba kích, lúc này Quan Dương còn ở trong khiếp sợ to lớn, vừa mới tỉnh hồn lại đây này.
Oành, xa xa, Tiêu Diệu Nhan từ trong ngọn núi tàn tạ bay ra, quần áo trên người tổn hại rất nhiều nơi, lộ ra da thịt trắng tuyết, rất mê người. Khóe miệng của nàng chảy huyết, mặt cười trắng xám, tóc cũng có chút ngổn ngang, trong ánh mắt tràn ngập hoảng sợ.
Nàng thực sự là sợ rồi.
Hiện tại Lăng Hàn làm sao ngang hàng?
Nàng sắp khóc, Phá Hư mười tám tinh thả ở trong Thần giới hầu như có thể quét ngang bạn cùng lứa tuổi, chí ít ở trong phạm vi Ngũ Tông khống chế là như vậy, nhưng chạy đến Hạ giới lại bị liên tiếp làm mất mặt.
Mã Đa Bảo, cường giả thần bí trong thuyền lớn, hiện tại lại thêm Lăng Hàn.
Lẽ nào nơi này mới là Thần giới sao?
- Lui!
Nàng lập tức quyết định chủ ý, nếu biết trước thì dù chết cũng không tới đây, vẫn là chờ người Thần giới đến nói sau đi, biến thái như thế phải giao cho Thần linh chân chính đi đối phó.
Quan Dương không nói hai lời, trực tiếp quay đầu bỏ chạy.