Thần Đạo Đan Tôn

Chương 867: Viện binh



Nàng sử dụng hết toàn lực, nỗ lực kéo dài thời gian, hiện tại chỉ có chờ viện binh của Tử Nguyệt Hoàng Triều.

Lăng Hàn càng bận bịu đến sứt đầu mẻ trán, dù cho được quốc thế bổ trợ, cũng chỉ có một mình hắn thẳng tiến Phá Hư Cảnh, những người khác nhiều nhất chỉ xông lên Hóa Thần, Thiên Nhân.

Bởi vậy, sức chiến đấu Phá Hư Cảnh bên hắn chỉ có Phong Phá Vân, Dực Song Song cùng hắn mà thôi, tính cả Băng Long Oanh Địa Trận cũng miễn cưỡng chỉ có bốn.

Đối phương lại có hơn một trăm Phá Hư Cảnh, càng mấu chốt chính là, mỗi một cái đều có lực lượng Phá Hư tầng chín, sức chiến đấu hơi một tí là mười tinh, mạnh thậm chí đạt đến mười lăm tinh.

Chuyện này làm sao chặn?

Chỉ tiếp xúc trong nháy mắt, Đại Lăng Triều liền thương vong nặng nề.

Nhưng không thể không chiến!

Những Ma phó này tiến vào Bắc Vực, vậy Bắc Vực sẽ biến thành Địa ngục, sau đó là ba vực khác, cuối cùng là Trung Châu, thậm chí Hải vực cũng khó thoát vận mệnh như vậy.

Vì lẽ đó, nhất định phải chặn bọn họ ở đây.

Chỉ cần Mã Đa Bảo tới, lấy sức chiến đấu Phá Hư hai mươi tinh của hắn đủ để quét ngang.

Lăng Hàn liều mạng, Lôi Động Cửu Thiên thêm vào Quỷ Tiên Bộ, hắn cứu tràng khắp nơi, ỷ vào thể phách mạnh mẽ, sức khôi phục nghịch thiên, hắn hấp dẫn lượng lớn cường giả vây công hắn.

Đối phương ngược lại cũng kinh sợ hắn, hết cách rồi, hiện tại sức chiến đấu của Lăng Hàn cũng có Phá Hư mười hai tinh thậm chí mười Tam Tinh, lại thêm thể phách và sức khôi phục, hắn đủ để sản sinh uy hiếp nghiêm trọng với lượng lớn Ma phó Phá Hư Cảnh.

Hơn nữa hắn là Hoàng Đế của Đại Lăng Triều, giết hắn, mọi người sẽ không được quốc thế bổ trợ nữa, tự nhiên trở thành mục tiêu thứ nhất.

Điều này cũng hợp ý Lăng Hàn, có chừng trăm tên Phá Hư Cảnh tham gia quần chiến, cuối cùng thương vong của Đại Lăng Triều đã hạ xuống.

Có điều, Lăng Hàn liền thảm.

Đối phương là Ma phó, tu luyện công pháp hoàn toàn không hợp giới này, tràn ngập tính ăn mòn, âm tà, nguyên lực đả kích cũng không phải rất mạnh, nhưng lực phá hoại chỉ có hơn chứ không kém, tạo thành tổn thương thật lớn với thể phách của Lăng Hàn.

Thể phách của Lăng Hàn là trân kim, mà nguyên lực của bọn họ chính là axit, có thể chậm rãi luyện hóa hắn!

May nhờ sức khôi phục của Lăng Hàn kinh người, nhưng ở dưới hơn trăm tên Phá Hư Cảnh luân phiên oanh tạc, hắn cũng dần dần bị ăn mòn rơi mất hai tay hai chân, trên người tất cả đều là hố máu. Miễn cưỡng chống đỡ nửa ngày, Lăng Hàn bị ép sử dụng Bất Diệt Chân Dịch, trong nháy mắt liền hoàn toàn khôi phục thân thể.

Nhưng không bao lâu, trên người hắn lại xuất hiện lỗ máu, dáng dấp vô cùng thê thảm.

- Nữu đến giúp ngươi!

Hổ Nữu bước vào trời cao, đọ sức cùng những Ma phó kia, giảm bớt áp lực cho Lăng Hàn.

Chỉ là lực lượng của nàng chưa bước vào Phá Hư, tác dụng thực có hạn, gấp đến độ nàng kêu to oa oa.

Đại chiến kịch liệt, chớp mắt đã qua ba ngày.

Lăng Hàn còn đang kéo, nhưng Bất Diệt Chân Dịch của hắn chỉ còn lại một giọt.

Coi như là Bất Diệt Chân Dịch cũng có kháng dược tính, trong thời gian ngắn liên tục sử dụng, hiệu quả tự nhiên là một giọt không bằng một giọt.

Khi giọt Bất Diệt Chân Dịch cuối cùng hết, vậy nên làm gì đây?

- Xin lỗi xin lỗi, chúng ta đến muộn!

Trong một tiếng hét dài, chỉ thấy tám nam nữ từ phương xa bay tới, mỗi một người đều toả ra khí thế có thể chấn sụp trời cao.

Bát Vương đến!

- Đến chậm dù sao cũng hơn không tới a!

Lăng Hàn nở nụ cười.

- Các vị, lập tức tham chiến đi!

- Được!

Đám người Thái Âm Vương ra tay, mỗi người bọn họ đều là Phá Hư mười lăm tinh, có bọn họ giúp đỡ, nhất thời áp lực của Lăng Hàn giảm mạnh.

Oành oành oành, Thạch Linh cũng từ đằng xa chạy vội tới, tốc độ của nó không sánh được Bát Vương, nhưng cũng liều cái mạng già chạy theo.

- Cạc cạc cạc, đồng thời đến nha, vừa vặn giết chết toàn bộ!

Tán Di Ma Vương cười gằn.

- Thời điểm đánh nhau với bổn cô nương cũng dám phân tâm?

Dực Song Song mở ra cánh chim dài ngàn trượng, gọt về phía Tán Di Ma Vương, như hai cái thiên phủ.

- Hừ, ngươi cho rằng có thể đánh lâu với bản vương như vậy, là bởi vì thực lực ngươi đủ mạnh sao?

Tán Di Ma Vương khinh thường nói.

- Đến, kết trận, hôm nay bản vương muốn ra sức uống máu tươi của những Nhân tộc này!

Trăm tên Phá Hư Cảnh lập tức phân tán, hình thành trận pháp nào đó, nhất thời, trên người bọn họ dồn dập tỏa ra Ma khí, tràn vào trong cơ thể Tán Di Ma Vương.

Oanh, khí tức của Tán Di Ma Vương nhất thời tăng vọt.

Ngay cả Dực Song Song cũng lo lắng, nghiêm nghị nói:

- Không ổn, sức chiến đấu này tuyệt đối vượt qua hai mươi tinh!

Phá Hư Cảnh cực hạn là hai mươi tinh, nhưng nghiêm chỉnh mà nói, là lực lượng không thể vượt qua hai mươi tinh, bất quá lại thêm võ kỹ, bí pháp,… kỳ thực sức chiến đấu có thể vượt qua, như Mã Đa Bảo không có quốc thế bổ trợ cũng có sức chiến đấu Phá Hư hai mươi tinh, lại thêm quốc thế, phá hai mươi tinh dễ dàng.

Tán Di Ma Vương này vận dụng trận pháp nào đó, lấy ra lực lượng của những Ma phó khác, gia trì bản thân, để lực lượng của hắn lập tức xuất hiện bay vọt.

Nếu như lực lượng có thể áp sát hai mươi tinh, vậy sức chiến đấu vượt qua hai mươi tinh liền không khó khăn.

Lần này làm sao chơi?

- Mã huynh đâu?

Lăng Hàn hỏi.

- Thi Vương mười tám mắt của Thiên Thi Tông xuất hiện làm loạn, bệ hạ tự mình đi bình định rồi.

Thái Âm Vương nói.

Sắc mặt của mọi người đều khó coi, lẽ nào những Ma phó này hợp tác với Thiên Thi Tông?

Cái này rất có thể, bởi vì Thiên Thi Tông chính là do cường giả của Minh giới tiến vào Thần giới sáng lập.

- Ha ha ha, đều đi chết đi!

Tán Di Ma Vương ra tay, đập tới mọi người một cái tát, Ma khí tràn ngập, che đậy cả thiên địa.

- Thiên Đạo Chi Nhãn đâu, mau ra đây thu thập những cẩu vật này a!

Con thỏ gấp đến độ giơ chân.

Dực Song Song lắc đầu nói:

- Những Ma phó này nguyên bản ở Hằng Thiên Đại Lục, chỉ là sửa tu Ma công, hóa thành Minh thể, vì lẽ đó Thiên Đạo Chi Nhãn sẽ không bài xích bọn họ. Hơn nữa, cảnh giới của Tán Di Ma Vương cũng không có đột phá Thần cấp, cái này đồng dạng sẽ không để Thiên Đạo Chi Nhãn bài xích.

- Ngươi không thể nói sự tình làm người ta cao hứng sao?

Thái Âm Vương vừa xuất chưởng, vừa nhìn Dực Song Song kêu lên.

- Vậy mọi người không thể sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng có thể chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, cái này có tính sự tình làm người ta cao hứng hay không?

Dực Song Song cười nói, cũng vung chưởng xuất kích, liên thủ với Bát Vương, Lăng Hàn, cùng nhau đối kháng Tán Di Ma Vương.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.