Thần Đế Trọng Sinh

Chương 508: Long Cốt



Trong một biệt thự xa hoa ở Mỹ quốc, "Cái gì? Thằng con hoang kia vậy mà không chết? Ha ha ah! Quá tốt rồi! Quá tốt rồi!"

Một người đàn ông trẻ tuổi có dung mạo tuấn lãng ngửa mặt lên trời cười ha ha.

Người này bỗng nhiên chính là Diệp Vô Thương anh trai cùng cha khác mẹ với Diệp Trần.

Tuy nhiên, lúc này Diệp Vô Thương đã khôi phục lại dung mạo tuấn lãng như ngày xưa, không còn có bộ dáng người khổng lồ mà xấu xí kia nữa.

"Ba tháng vừa qua, ta đã luyện hóa hoàn toàn Bất Tử quả, hơn nữa vậy mà còn hoàn mỹ dung hợp với ghen thuốc nước vốn đã có sẵn ở trong cơ thể của ta!"

"Bây giờ các tế bào của ta có thể được năng lực tái sinh vô hạn gần như đã là bất tử chi thân!"

"Vốn định, chờ sau khi hoàn toàn luyện hóa Bất Tử quả thì sẽ đi Hoa Hạ một chuyến g iết chết toàn bộ những người có liên quan với cái thằng con hoang kia!"

"Không nghĩ tới a không nghĩ tới, cái thằng con hoang này thật đúng là mạng lớn, thậm chí ngay cả bom nguyên tử cũng không có nổ chết hắn!"

"Tuy nhiên như vậy cũng tốt, như vậy ta có thể tự tay làm thịt hắn! Tự tay làm thịt hắn, tự tay làm thịt hắn ha ha ha!"

Diệp Vô Thương một trận rống to hét lớn, giống như điên cuồng.

Đợi sau khi hắn phát ti3t được một lúc thì Tần Trí ở một bên lại nhíu mày nói:

"Thế nhưng anh họ, tên kia ngay cả bom nguyên tử đều nổ mà không chết, anh muốn giết hắn, chỉ sợ..."

Ý tứ của Tần Trí rất rõ ràng, cho dù thực lực của Diệp Vô Thương tăng lên nhiều, đã vượt qua rất xa mười hai Chủ Thần thế nhưng đối đầu với người kia thì chỉ sợ vẫn chưa có niềm tin quá lớn.

"Hừ!"

Diệp Vô Thương lập tức hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên cũng không có phản bác.

Cho dù hắn hận thấu xương đối với tên kia, thế nhưng lại tuyệt đối không dám khinh thường thực lực của hắn.

Mà đúng lúc này,

Cục trưởng Pol ở một bên, trong tay cầm lấy một cái hộp sắt đi lên phía trước, cung kính nói:

"Diệp tiên sinh, đây chính là Long Cốt mà ngài muốn, chỉ cần ngài đáp ứng, diệt trừ Diệp Cuồng Tiên đồng thời vĩnh viễn không làm kẻ địch đối với chính phủ Mỹ quốc thì cây Long Cốt này chính là của ngài!"

Diệp Vô Thương lập tức trừng hai mắt một cái lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, "Chuyện này là thật?"

"Đương nhiên là thật!"

Pol mỉm cười, chậm rãi mở hộp sắt kia ra.

Ông ~~

Trong hộp sắt lập tức phát ra ánh sáng chói mắt, không gian xung quanh vậy mà cũng hơi lắc lư một trận!

Chỉ thấy trong hộp sắt kia bỗng nhiên nằm ở đó một cây xương cốt giống như ngọc thạch óng ánh sáng long lanh, toàn bộ xương cốt này tỏa ra ánh sáng màu đỏ thắm, còn hiện ra một cỗ uy áp như có như không.

"Đây là...Long Cốt?"

Trong hai con ngươi của Diệp Vô Thương lập tức lộ ra vẻ vô cùng nóng, theo bản năng muốn tiến lên nhận lấy.

Pol lại lùi lại hai bước, nói:

"Không biết điều kiện mà ta vừa mới nói, Diệp tiên sinh có đáp ứng hay không?"

Diệp Vô Thương hơi sững sờ, chợt cười ha ha nói:

"Pol cục trưởng, cho dù ngươi không nói ta cũng chắc chắn phải tìm thằng con hoang kia để báo thù!"

"Còn về một cái điều kiện khác thì chỉ cần chính phủ Mỹ quốc các ngươi không chủ động trêu chọc ta, ta thề vĩnh viễn sẽ không làm kẻ địch với chính phủ của Mỹ quốc, ta nói như vậy là được rồi chứ?"

Pol nhẹ gật đầu lúc này mới cung cung kính kính một lần nữa đưa hộp sắt tới trước mặt Diệp Vô Thương.

"Diệp tiên sinh, từ giờ trở đi, cây Long Cốt này thuộc về ngài!"

Diệp Vô Thương hít sâu một hơi, chậm rãi lấy cây Long Cốt kia từ trong hộp sắt ra, rồi mới nhắm mắt lại, bắt đầu từ từ cảm ứng.

Oanh!

Diệp Vô Thương lập tức cảm ứng được một cỗ lực lượng cuồng bạo khó mà hình dung tuôn trào ra từ trên cây Long Cốt này, thẳng đến thể nội Diệp Vô Thương mà đi.

"Hây!"

Toàn thân Diệp Vô Thương lập tức chấn động, không thể không phát ra một tiếng quát khẽ, đồng thời điều động đầy đủ chân nguyên trong cơ thể.

Xì xì xì ~

Lực lượng bên trong Long Cốt thực sự quá cường hãn, sau khi Diệp Vô Thương hút cỗ lực lượng kia vào trong cơ thể, toàn bộ cánh tay da thịt vậy mà đều nứt ra!

Tuy nhiên rất nhanh những da thịt bị nứt ra kia sau khi nhúc nhích một lúc thì lại bắt đầu chậm rãi khép lại, sau đó lại nổ tung lần nữa rồi lại khép lại...

Cứ như vậy một lúc sau, cây Long Cốt óng ánh sáng long lanh kia lại bị Diệp Vô Thương từ từ hút vào trong cơ thể, bắt đầu dần dần dung hợp cùng với xương cánh tay của hắn!

Qua một lúc lâu, sau khi cây Long Cốt kia hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể của Diệp Vô Thương thì khí thế ở trên người hắn so với trước đó lại mạnh mẽ hơn rất nhiều!

"Chúc mừng Diệp tiên sinh! Cây Long Cốt này chúng ta đã dùng tất cả các loại biện pháp vậy mà đều không thể hòa tan nó ra một chút nào, không nghĩ tới lại được Diệp tiên sinh ngài luyện hóa, xem ra số mệnh của vật này chính là thuộc về ngài!"

Khuôn mặt của Pol rất cung kính, nói ra lời cảm thán từ đáy lòng.

Diệp Vô Thương lại cười ha ha một tiếng, "Luyện hóa? Còn sớm a! Nếu như không phải tế bào của ta có năng lực tái sinh vô hạn thì căn bản cũng không có cách nào hấp thu cây Long Cốt này!"

"Chờ đến lúc ta luyện hóa cây Long Cốt này hoàn toàn hòa làm một thể với xương cốt của ta, thì đến lúc đó ta mới chính thức có thân thể bất tử!"

Nói đến đây, Diệp Vô Thương bỗng nhiên rống lớn một tiếng, ngon tay chỉ về phía đông lớn tiếng quát to, nói:

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi chờ ở đó cho ta, chờ ta ngày ta bước vào Hoa Hạ một lần nữa, thì cũng là lúc mà ngươi mất mạng!"

...

Mà cùng lúc đó, ở trước cửa biệt thự số một, tiểu khu Tử Kim Sơn, thành phố Vân Châu của Hoa Hạ quốc thì sớm đã kín người hết chỗ.

"Các vị còn là mời trở về đi! Chủ nhân bây giờ đang có chuyện quan trọng cần xử lý, tạm thời không gặp bất kỳ người nào!"

Tuyết Cơ đi tới trước của chính, nhìn qua các đại lão các phương ở trước mặt, một mặt bình thản mở miệng nói.

Tin tức Vân Châu Diệp tiên sinh trở về, sau khi được lan truyền ra thì đại lão ở khắp mọi nơi đều thi nhau đến nhà bái phỏng.

Đáng tiếc đợi cả buổi, Diệp Trần nhưng căn bản không hề có ý định đi ra gặp bọn họ, cho nên chỉ có thể đợi ở cửa ra vào.

"Tuyết Cơ tiểu thư, tiểu thư không cần quản chúng ta, chúng ta chờ ở ngoài cửa là được!"

"Đúng vậy! Chờ Diệp tiên sinh hết bận, còn xin Tuyết Cơ tiểu thư nhất định phải nhớ thông báo cho chúng tôi a!"

...

Tuyết Cơ nhìn thấy những người này kiên trì như vậy thì không thể không lắc đầu, cũng trực tiếp quay người trở vào trong biệt thự, không tiếp tục để ý tới những người này.

Mà lúc này, trong một gian mật thất ở sâu trong biệt thự, "Tiểu Trần, cháu...thật có thể cứu sống...Diệp Thiên Ca sao?"

Tô Lam nhìn thi thể Diệp Thiên Ca bên cạnh một cái, trên mặt lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, đồng thời còn xen lẫn một chút mừng rỡ cùng chờ mong.

Hóa ra ngay tại vừa rồi, Diệp Trần đột nhiên nói cho cô biết, hắn có thể cứu sống Diệp Thiên Ca!

Nếu như là những người khác nói như vậy thì Tô Lam tự nhiên là không tin, thế nhưng nếu như Diệp Trần nói như vậy, tuy rằng cô ta cảm thấy không thể tưởng tượng được nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng.

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Tự nhiên là thật! Thất Diệp Hồi Tiên thảo và Thần Long Chi Huyết cháu đều đã lấy được, hơn nữa nguyên thần của Diệp Thiên Ca vẫn còn, cứu hắn sống lại cũng không phải là việc khó! Tuy nhiên..."

Diệp Trần nói đến đây thì dừng lại một chút, trên mặt lộ ra vẻ xoắn xuýt, "Dì Lam, cháu còn chưa có nghĩ kỹ, phải đối mặt với người này như thế nào, nếu không thì để qua một đoạn thời gian nữa rồi hãy nói?"

Đối với Diệp Thiên Ca, nội tâm của Diệp Trần thật ra thì vẫn luôn rất xoắn xuýt, đã muốn cứu nhưng chờ sau khi cứu sống hắn lại, muốn hòa hợp thì phải như thế nào, Diệp Trần chưa bao giờ nghĩ về điều đó.

Tô Lam nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng một cái, "Tiểu tử thúi! Cháu nói nhảm cái gì vậy? Mặc kệ lúc trước hắn như thế nào, nhưng dù sao hắn vẫn là cha của cháu, cháu đã có biện pháp cứu hắn sống lại vậy thì còn chờ cái gì nưa? Nhanh!"

Thấy Tô Lam phản ứng lớn như thế thì Diệp Trần đành phải nhún vai, "Vậy được rồi!"

P/S: Ta thích nào...Chương 3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.