Thần Đế Trọng Sinh

Chương 516: Tiên Khí!



Huyết Hoàng Tra Lý đứng ở phía trên Huyết Đỉnh, trên người tỏa ra ánh sáng vàng đẫm máu yêu dị, giống như Ma Thần tà ác bò ra từ Tu La Địa Ngụ!

"Tới đi!"

Theo Huyết Hoàng Tra Lỹ bỗng nhiên hét lớn một tiếng.

Sau một khắc.

Huyết Đỉnh dưới chân hắn vậy mà bắt đầu xoay tròn!

Mà cùng lúc đó, xung quanh giống như nhấc lên một cơn gió lốc siêu cấp!

Hô hô hô!

Lấy Huyết Đỉnh và Tra Lý làm trung tâm, năng lượng thiên địa ở xung quanh điên cuồng tụ đến!

Hơn nữa, theo tốc độ xoay tròn của Huyết Đỉnh càng lúc càng nhanh, diện tích nơi bao bọc cũng càng ngày càng rộng, chỉ trong chớp mắt đã lan tràn ra bên ngoài mấy dặm!

Những nơi mà cơn gió lốc cường đại đó đi qua, ngọn núi bị san bằng chỉ trong nháy mắt, mà một số người vây xem cách gần đó thì bị cơn lốc kia quét tới, ngay lập tức bị hút vào trong, sau đò mới kêu thảm một tiếng, hóa thân thành một đám sương máu hướng về phía Huyêt Đỉnh kia hội tụ mà đi

"Không tốt! Cơn gió lốc cường đại này sẽ nuốt người! Mọi người chạy nhanh! Chạy nhanh a!"

Vốn tất cả mọi người vây xem đều đã tránh ra thật xa, nhìn thấy cảnh tượng kinh dị này thì lập tức hốt hoảng hướng về phía sau chạy trốn đi.

Mọi người vừa lo lắng vừa sợ hãi, lùi tới đến ngoài trăm dặm thì lúc này mới dừng lại.

Mà lúc này lại quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở bên trong chiến trường kia gió lốc quay cuồng, đất đá bay mù trời, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai đạo ánh sáng.

Mà cùng lúc đó, vệ tinh của các quốc gia cũng góp lốc cuồng bạo kia quấy nhiễu, trực tiếp biến thành một màn hình lốm đốm đen trắng, tất cả mọi người đã không còn cách nào có thể thấy rõ ràng tình cảnh bên trong.

...

"Diệp Cuồng Tiên! Đối mắt với ta bây giờ, ngươi đã cảm thấy tuyệt vọng hay chưa?"

Huyết Hoàng Tra Lý giống như Ma Thần, nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới, vẻ mặt trêu tức nói.

Diệp Trần chau mày, cũng không có lên tiếng, sau khi đối phương triệu hóan ra lực lượng của tổ tiên thì thực lực hoàn toàn chính xác đã vượt quá xa hắn, gần như đã đã sắp chạm tới cánh cửa Thiên Tiên!

Đáng sợ hơn chính là, Huyết Đỉnh kia dường như không hạn chế thôn phệ năng lượng thiên địa ở xung quanh!

Đây cũng là mang ý nghĩa, thực lực đối phương chẳng những đã vượt qua hắn, mà còn tăng lên liên tục không ngừng, hắn gần như đã gặp phải cục diện tất bại.

"Đã không nói lời nào, vậy thì chết đi!"

Huyết Hoàng Tra Lý hét lớn một tiếng, trực tiếp giơ bàn tay lên, bỗng nhiên vỗ!

Ầm ầm!

Một chưởng to lớn màu đỏ như máu hung hăng giáng xuống hướng về phía đầu của Diệp Trần!

Ầm!

Diệp Trần sớm đã có đề phòng, trước tiên lấy Bát Chỉ Kính ra để ngăn cản.

Tuy nhiên, bành!

Lồng ánh sáng màu vàng được Bát Chỉ Kính hình thành trong nháy mắt bị cái bàn tay to lớn màu đỏ như máy kia trực tiếp đập vỡ!

Mà cả người Diệp Trần cũng bị cỗ lực lượng cường đại này trực tiếp bị đập xuống dưới, rơi xuống mặt đất bên dưới, huyết khí trong cơ thể quay cuồng một lúc, suýt chút nữa thì phun ra máu tươi!

Trong khi Diệp Trần đang nhanh chóng rơi xuống đồng thời lông mày lập tức nhíu chặt hơn, "Thật chẳng lẽ phải chạy trốn sao?"

Đây là lần đầu tiên từ khi Diệp Trần trọng sinh đến nay sinh ra ỹ nghĩ muốn chạy trốn!

Hết cách rồi, pháp bảo này của đối phương quá cường đại, quả thực giống như là bật hack, căn bản không còn cách nào khác để đánh.

Dựa vào tình huống trước mắt đến xem, lúc trước hắn hẳn là đánh giá thấp cái Huyết Đỉnh trong tay của đối phương, cái này có thể là một kiện Tiên khí!

Bằng không không có khả năng sẽ có được uy lực kinh khủng như thế!

Điều này cũng khó trách Diệp Trần sẽ nhìn nhầm, cái đỉnh này trước đó lúc nó trong tay đại pháp sư Tân Cách, uy lực so với bây giờ thế nhưng là chênh lệch rất nhiều!

Hơn nữa, Diệp Trần thế nào cũng không nghĩ ra, ở trên trái đất nho nhỏ này, vậy mà lại có sự tồn tại của Tiên khí!

Phải biết, cho dù là ở Tu Chân giới, Tiên Khí cũng là bảo cực kỳ hiếm thấy, cực kỳ hiếm hoi.

Ở trong lục Diệp Trần đang do dự, Huyết Hoàng Tra Lý chân đạp Huyết Đỉnh đã truy sát mà tới, "Khặc khặc! Diệp Cuồng Tiên, ngươi chạy đâu cho thoát!"

Oanh!

Huyết Hoàng Tra Lý ngay lập tức lại tung ra một quyền!

Không đợi Diệp Trần đứng vững thân hình, nắm đấm to lớn màu đỏ ngòm đã nhanh như chớp lao tới trước mặt Diệp Trần.

"Hừ!"

Diệp Trần lập tức hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức giơ tay lên vung ra một quyền nghênh đón tiếp lấy.

"Hư Không Thần Quyền!"

Ầm ầm!

Trong khe núi lập tức phát ra một tiếng vang và các đỉnh núi xung quanh bị xung kích bởi lực ảnh hưởng còn lại lập tức sụp xuống.

Xoẹt xẹt á!!

Sau khi Diệp Trần dùng Hư Không Thần Quyền, đấu với quyền của Huyết Hoàng Tra Lý một lần, tuy rằng tháo bỏ xuống phần lớn kình lực của đối phương, thế nhưng cả người lại bị chấn động bay ngược mà ra, lùi lại khoảng hơn trăm thước ở trên mặt đất sơn cốc, lưu lại dấu vết trượt thật dài!

"Chà chà! Ngươi thật đúng là đủ cứng a!"

Huyết Hoàng Tra Lý nhìn thấy Diệp Trần vẫn bình yên vô sự như cũ thì lập tức cũng cảm thấy ngoài ý muốn, tuy nhiên không chờ hắn đứng vững thân hình thì đã lao tới lần nữa. "Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có thể chống cự đến lúc nào!"

Rầm rầm rầm!

Thời gian chỉ trong nháy mắt Huyết Hoàng Tra Lý đã liên tiếp đánh ra được mấy chục quyền!

Mà Diệp Trần cũng đem Lưu Ly Kim Thần, Pháp Tướng Thiên Địa và Bát Chỉ Kính, toàn bộ thi triển ra, đồng thời thôi động Hư Không Thần Quyền, cố gắng hóa giải quyền kình của đối phương.

Hư Không Thần Quyền vốn chỉ là một loại quyền pháp lấy yếu đối mạnh, lấy nhu thắng cương, đối thủ trước đó mà Diệp Trần gặp phải, tuyệt đại đa số đều là nghiền ép, cho nên căn bản không có cách nào phát huy ra uy lực chân chính của bộ quyền này.

Bây giờ được hắn toàn lực thi triển đi ra, tuy rằng bị Huyết Hoàng Tra Lý đánh cho liên tục lùi lại, thế nhưng cũng có thể cố gắng chống đỡ.

"Điều này sao có khả năng? Chiêu số này của ngươi là gì?"

Dần dần, trái lại Huyết Hoàng Tra Lý bắt đầu có chút nóng nảy, thực lực của hắn hôm nay rõ ràng cao hơn đối phương rất nhiều, theo lý thuyết thì phải là cục diện nghiền ép, thế nhưng cũng không biết vì sao lực quyền của hắn đánh vào trên người của đối phương lại giống như đánh vào chăn bông không khác mấy, làm cho hắn có một loại cảm giác lực không đủ dùng.

Điều này làm cho hắn vô cùng khó chịu!

Diệp Trần không nói một lời, vẫn đang toàn lực thi triển Hư Không Thần Quyền, ngăn cản nắm đấm kinh khủng của đối phương, đồng thời trong lòng đang âm thầm suy nghĩ đối sách.

"Thực sự không được, rút lui trước!"

Diệp Trần cũng không phải loại người đến chết vẫn còn sĩ diện, hơn nữa tay đối phương cầm Tiên khí, hắn coi như đánh không lại cũng không tính mất mặt.

Hơn nữa hắn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân, nhiều nhất cho hắn thời gian một năm thì cho dù trong tay đối phương có Tiên Khí hắn cũng có thể giế t chết nó.

Mà vào lúc Diệp Trần có ý định muốn rút lui, đối phương bỗng nhiên ngừng công kích.

Sau đó, Diệp Trần phát hiện, Huyết Đỉnh dưới chân Huyết Hoàng Tra Lý lại xoay tròn lần nữa, lượng lớn thiên địa linh khí xung quanh cũng lần nữa điên cuồng lao về phía Huyết Đỉnh.

"Ừm?"

Diệp Trần thấy thế thì lông mày lập tức hơi nhíu, "Xem ra chắc là linh khí ở trên Trái Đất quá yếu, căn bản không đủ chống đỡ để sử dụng Tiên khí, cho nên lão gia hỏa này mỗi lần sử dụng một khoảng thời gian nhất định thì phải ngừng tấn công để hấp thu năng lượng!"

"Mà lúc này, có lẽ lúc này chính là lúc tốt nhất để phản kích!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức quyết định thử một lần, "Thiên Địa Nhất Kiếm!"

Diệp Trần nâng Thảo Trĩ Kiếm trong tay lên, trực tiếp hướng Huyết Hoàng Tra Lý hug hăng bổ xuống.

Huyết Hoàng Tra Lý rõ ràng biến sắc, lập tức giơ huyết đao lên để ngăn cản, thế nhưng thực lực của hắn rõ ràng so với trước đó yếu đi rất nhiều, lại bị một kiếm này của Diệp Trần, cả người và đỉnh chém bay ra ngoài!

Thấy cảnh này, Diệp Trần lập tức nhếch miệng lên, "Quả nhiên là thế!"

Mà Huyết Hoàng Tra Lý thì sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

P/S: Chương thứ 3....Ta thích nào....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.