Thần Đế Trọng Sinh

Chương 703: Bắt Viêm Xà



Sau một khắc, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người Vô Ngân công tử, từng đoàn từng đoàn U Minh Liệt Hỏa trên không trung kia vậy mà đang biến mất dần dần!

"Ta không có nhìn nhầm chứ? Ta không có bị hoa mắt đó chứ? Hắn vậy mà...nuốt U Minh Liệt Hỏa!"

Hai mắt Vô Ngân công tử trừng một cái, vẻ mặt trên gương mặt giống như thấy quỷ, nghe nói U Minh Liệt Hỏa ngay cả hư không cũng có thể đốt cháy, thế nhưng chẳng những không có tiêu chết Diệp Trần mà lại còn bị hắn nuốt?

Thủ đoạn như thế coi như Hóa Thần thiên quân cũng tuyệt đối không làm được a!

"Ngao!!"

Con U Minh Viêm Xà kia cũng cảm thấy khiếp sợ, U Minh Liệt Hỏa này là bản mệnh chân hỏa của nó, chính là con át chủ bài cường đại nhất của nó, dựa theo con át chủ bài này thì cho dù là yêu thú ngũ giai cũng phải đối với nó mà sợ hãi tránh xa.

Thế nhưng bây giờ, một thiếu niên Nhân tộc, tu vi rõ ràng không đáng giác được nhắc tới, thế mà thôn phệ bản mệnh chân hỏa của nó!

"Nhân loại! Ta thỉnh cầu ngưng chiến!"

Bản thân U Minh Viêm Xà là yêu thú tứ giai đỉnh phong, linh trí đã sớm tiến hóa không thua kém gì nhân loại, mắt thấy đối phương phá hết lá bài tẩy của nó dễ dàng như thế, lúc này mới lựa chọn cầu hòa.

Diệp Trần cười lạnh,

"Ngươi muốn đánh thì đánh, ngươi nói ngừng chiến là ngừng chiến, ngươi thấy ta dễ dàng bị bắt nạt như thế có phải không?"

Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần đã thôn phệ luyện hóa sạch sẽ tất cả U Minh Liệt Hỏa ở xung quanh, khóe miệng hơi nhếch lên, lạnh lùng nói.

U Minh Viêm Xà kia lập tức nổi giận, "Tiểu tử nhân loại! Chẳng lẽ ngươi cho rằng bản tôn thật sự sợ ngươi sao?"

"Rống!!!"

U Minh Viêm Xà kia dường như đã thật sự bị Diệp Trần chọc giận, trực tiếp ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, thân thể thế mà lập tức bành trướng lên một phần ba, bắn một đám lửa cực nóng ra xung quanh!

Tuy nhiên, ngay vào lúc tất cả mọi người cho là con U Minh Viêm Xà này muốn liều mạng quyết chiến thì con hàng này bỗng nhiên hất đuôi dài lên vậy mà quay đầu liền chạy, chuồn đi!

"Móa nó!"

Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, con yêu thú này thực sự rất không muốn thể diện tới như thế, cũng không nhịn được mà phọt ra một câu chửi tục, thân thể lập tức nhoáng một cái đã đuổi theo, "Còn muốn chạy?"

Diệp Trần sử dụng Không Gian Pháp Tắc, gần như đảo mắt cũng đã đuổi tới trước mặt, trực tiếp vẫy tay một trỏa, "Trích Tinh thủ!"

Oanh!

Một cái bóng mờ to lớn hình bàn tay đột nhiên xuất hiện trên trời cao, một chiêu đã bắt được con vị trí bảy tấc của con U Minh Viêm Xà!

"Ngao!!"

Con U Minh Viêm Xà kia lập tức phát ra một tiếng kêu thảm, thân thể to lớn sau khi giãy giụa một lúc thì bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ, chớp mắt một cái thì đã thu nhỏ đến chỉ có dài hơn mười thước, đáng tiếc vẫn như cũ bị cái bàn tay lớn màu vàng óng kia gắt gao bắt, mặc cho nó giãy giụa như thế nào cũng không thể tránh thoát một chút nào.

Những ngày này, sau khi tu vi của Diệp Trần đột nhiên tăng mạnh, đã có thể sử dụng một số võ kỹ cao cấp hơn mà một chiêu "Trích Tinh thủ" này chính là một trong số đó.

Đáng tiếc, lấy tu vi của Diệp Trần bây giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển thôi.

Phải biết, ở kiếp trước lúc Diệp Trần thời kỳ đỉnh phong, sử dụng một chiêu này đủ để nhẹ nhõm bóp nát một cái tinh cầu!

Tuy nhiên bây giờ để đối phó chỉ là một con yêu thú tứ giai, đã là thừa sức.

Mà nhóm người Vô Ngân công tử ở đằng sau nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời này thì ngay lập tức tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Nhất là Vô Ngân công tử, hai mắt không thể không trợn lên thật lớn, liều mạng lắc đầu, "Không có khả năng! Đây không có khả năng! Hắn rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan, sao có thể đánh bại được U Minh Viêm Xà dễ dàng tới như vậy?"

Thanh La tiểu thư ở một bên cũng một mặt hậm hực nói:

"Còn may vừa rồi chúng ta không có động thủ, bằng không lúc này chỉ sợ sớm đã là một cỗ thi thể!"

"U Minh Viêm Xà chính là yêu thú tứ giai đỉnh phong, dựa vào U Minh Liệt Hỏa đủ để đối chiến với yêu thú ngũ giai và Hóa Thần thiên quân, thế nhưng bây giờ lại bị Diệp Trần bắt được dễ dàng tới như vậy, chẳng lẽ hắn đã có thực lực trên Hóa Thần thiên quân?"

"Điều này, Điều này, thật không thể tin nổi!"

...

Vào lúc mọi người ở đâu đang kinh ngạc tới ngây ngẩn cả người, trong đôi mắt còn hiện lên vẻ không thể tin vào mắt mình được nữa thì Diệp Trần đã gắt gao đè con U Minh Viêm Xà kia xuống làm cho nó không thể động đậy.

"U Minh Viêm Xà! Bây giờ ta cho ngươi hai sự lựa chọn, một là thật phục ta, hai là chết!"

Thân thể Diệp Trần ở trên không trung nhin U Minh Viêm Xà ở phía dưới, lạnh lùng mở miệng nói.

Không nghĩ tới, U Minh Viêm Xà đột nhiên lại kiên cường, không có sợ hãi nói:

"Tiểu tử nhân loại, ngươi không thể giết ta! Ta là Linh thú được Tạo Hóa thiên quân đặc biệt lưu lại để thủ hộ nơi đây, nếu như ngươi giết ta, toàn bộ không gian sẽ tự động hủy diệt, đến lúc đó các ngươi những tên nhân loại đáng ghét này, tất cả cũng sẽ phải chết! Hừ hừ!"

Diệp Trần nghe được điều này, đầu tiên là sững sờ, sau đó thì khóe miệng hơi nhếch lên, "Hóa ra là như vậy a! Nói như vậy, ta thực sự là không thể giết ngươi..."

Đầu của U Minh Viêm Xà lập tức giương lên, đắc ý nói:

"Ngươi biết được như thế thì tốt! Ta khuyên ngươi tốt nhất lập tức thả ta ra, nếu không...Ngao!!"

U Minh Viêm Xà còn chưa nói xong thì lập túc phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, lại là bàn tay của Diệp Trần bỗng nhiên phát lực làm U Minh Viêm Xà kia bị đau, lời nói đằng sau của nó bất luận như thế nào cũng không nói ra được.

Tuy nhiên, Diệp Trần cũng không có hạ tử thủ, chỉ là dạy dỗ nó một chút xong lập tức thu tay lại, sau đó vỗ vỗ ở trên cái đầu to lớn của con U Minh Viên Xà kia, lộ ra nụ cười tàn nhẫn, lạnh lùng nói:

"Nghiệt sức, ta có thể không giết ngươi, cũng không đại biểu ta không thể tra tấn ngươi a!"

"Ngươi nói đầu tiên ta sẽ lột da của ngươi ra hay là trước tiên rút gân của ngươi, hoặc là lấy mật rắn của ngươi ra để ngâm rượu uống a? Hay là chính ngươi tới chọn đi?"

U Minh Viêm Xà nghe được điều này thì toàn thân lập tức run lên, vừa rồi còn không có sợ hãi bây giờ lập tức không còn tồn tại, vội vàng một bộ lấy lòng nói:

"Đừng đừng đừng! Có chuyện nói chuyện thật tốt! Các ngươi tới nơi này, đơn giản chính là muốn có được bảo tàng và truyền thừa của chủ nhân nhà ta, chỉ cần ngươi không giết ta, ta có thể giúp ngươi!"

Lúc này, nhóm người Vô Ngân công tử nhìn thấy Diệp Trần bắt được U Minh Viêm Xà đã thi nhau đuổi theo, nghe được lời này của U Minh Viêm Xà thì lập tức từng cái kích động đến không nhịn được.

"Diệp Trần, ngươi nhanh để nó nói ra Tạo Hóa tiên điện ở đâu, còn có Tạo Hóa tiên châu của Tạo Hóa thiên quân kia ở đâu!"

Vô Ngân công tử lập tức mở miệng nói.

Diệp Trần lạnh lùng liếc mắt nhìn Vô Ngân công tử một cái, "Làm sao? Ngươi là đang day ta phải làm việc như thế nào sao?"

"Ta —— "

Vô Ngân công tử bị ánh mắt của Diệp Trần đảo qua, toàn thân lập tức run lên, sửng sốt không còn dám phản bác một câu, vội vàng cúi đầu xuống biểu thị thuận theo.

Mắt thấy Diệp Trần vừa mới đại triển thần uy, Vô Ngân công tử đối với Diệp Trần bây giờ đã hoàn toàn không có ý định tranh đấu.

Thanh La tiểu thư ở một bên vội vàng đứng dậy, dàn xếp nói:

"Diệp đạo hữu, ngươi không nên hiểu lầm, chúng ta cũng là lo lắng đêm dài lắm mộng, U Minh Viêm Xà này đã bị ngươi bắt được, không bằng hoàn thanh nhiệm vụ sớm một chút đi, Bách Thảo tiên nhân bọn họ vẫn còn đang chờ chúng ta ở bên ngoài a!"

Diệp Trần cười lạnh, "Làm sao? Lại muốn dùng Bách Thảo tiên nhân tới dọa ta? Ngươi cảm thấy ta sợ hắn sao?"

Đôi mi thanh tú của Thanh La tiểu thư lập tức nhăn lại, nàng đích xác là có ý tứ này, thế nhưng thái độ của Diệp Trần lại làm cho nàng ta có chút không nghĩ ra.

Cho dù biểu hiện vừa rồi của Diệp Trần có thể nói là kinh diễm, thế nhưng U Minh Viêm Xà này nói đi nói lại thì cũng chỉ là yêu thú tứ giai, mà lúc này ở bên ngoài di tích thế nhưng là có tới mấy vị Hóa Thần thiên quân!

Tiểu tử này vậy mà không để Bách Thảo tiên nhân vào mắt một chút nào, khó tránh khỏi có chút qua cuồng vọng đi?

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, tuy nhiên nàng ta không hiểu được tính cách của Diệp Trần cũng không dám nói thêm gì nữa.

P/S: Ta thích nào... chương 2....kim phiếu a, TLT a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.