Thần Đế Trọng Sinh

Chương 724: Linh Vận tuyệt vọng!



Oanh!

Liễu Vân Phi này không hổ là nhân vật thiên tài của Phi Tuyết tông, tuy rằng chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng một kiếm này rơi xuống, chính là tu chân giả có cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ chỉ sợ cũng rất khó có thể ngăn cản!

Mặc Hóa Phong kia lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng tế ra một thanh pháp bảo trường đao, toàn lực ngăn cản đi lên:

Bạch bạch bạch!

Mặc Hóa Phong tuy rằng miễn cưỡng chặn lại một kiếm này của Liễu Vân Phi, thế nhưng cả người lại lùi lại liên tiếp bảy tám bước mới miễn cưỡng đứng vẫn thân hình, còn suýt nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.

"Hay!"

Người của Hắc Nham thành thấy cảnh tượng này thì lập tức càng thêm kích động, thi nhau vỗ tay bảo hay.

Mà bên Tà Quang tông thì hoảng sợ nhìn nhau, tất cả đều có vẻ mặt đầy bất an, thậm chí có ít người đã bắt đầu sinh lòng thoái ý.

Mặc Hóa Phong là cao thủ đệ nhất Tà Quang tông, bây giờ cũng bị một chiêu của Liễu Vân Phi đánh lui, càng không nói đến những người như bọn họ?

"Nếu không cút, thì chết!"

Liễu Vân Phi một chiêu bại lui Mặc Hóa Phong, vẻ mặt thần sắc lập tức càng phát ra sự ngạo nghễ, trực tiếp lạnh giọng mở miệng nói.

Không nghĩ tới, lời này của hắn vừa mới rơi xuống, bỗng nhiên một giọng nói âm trầm đột nhiên từ trên cao vang lên:

"Khặc khặc! Liễu Vân Phi, sát khí của ngươi rất lớn a!"

Theo giọng nói rơi xuống, một bóng người từ trên trời hạ xuống, đây là một nam thanh niên trên người mặc trường bào màu đỏ như máu, thậm chí ngay cả mái tóc dài vậy mà cũng đỏ như máu, mà khuôn mặt thì lại vô cùng nhợt nhà, giống y như người chết.

"Huyết Vô Ảnh!"

Liễu Vân Phi nhìn thấy người này xuất hiện thì sắc mặt lập tức thay đổi lớn, không thể không nghẹn ngào hô lên.

Mà mọi người nghe được cái tên này thì lập tức lại sôi trào.

"Cái gì! Chẳng lẽ hắn chính là Huyết Vô Ảnh vị bất thế thiên tài kia của Huyết Nguyệt tông?"

"Theo như lời đồn thì người này trời sinh âm thể, được khen là thiên tài tuyệt thế ngàn năm chưa chắc đã có được, ở trên bản xếp hạng thiên tài của tinh vực Cự Môn đã đứng hàng đứng đầu bảng rất nhiều năm, ngay cả Liễu công tử cũng phải kém hơn rất nhiều a!"

"Lần này nhưng là phiền phức lớn rồi! Nguyệt Nguyệt tông chí là đại thế lực đệ nhất của tinh vực Cự Môn, nếu là Tà Quang tông đạt được sự ủng hộ của bọn họ thì chỉ sợ ngay cả Phi Tuyết tông cũng không có cách nào!"

...

Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Liễu Vân Phi, Linh Sơn, Linh Vận, tính cả một đám cao tầng của Hắc Nham thành, vẻ mặt của tất cả đều trở nên vô cùng khó coi.

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, Tà Quang tông này lại mới tới được vị sát thần này!

Phải biết, thanh danh của Huyết Vô Ảnh ở toàn bộ tinh vực Cự Môn chẳng những vượt xa Liễu Vân Phi, thậm chí người này đã đánh bại rất nhiều cao thủ thế hệ trước!

Hơn nữa hắn xuất thủ rất tàn nhẫn, tính tình quái đản, động một chút lại muốn diệt cả nhà người ta, hơn nữa lại có Huyết Nguyệt tông làm chỗ dựa, chính là những cái thế lực nhất lưu kia cũng không dám tùy tiện trêu chọc người này.

"Đại sư huynh, bây giờ nên làm thế nào cho phải?"

Gương mặt xinh đẹp của Linh Vận hiện lên vẻ hoảng hốt sợ hãi, không thể không nhìn về phía Liễu Vân Phi, thấp giọng dò hỏi.

Liễu Vân Phi hít thật sâu một hơi, thần sắc hơi trấn định một chút, hạ giọng, chậm rãi nói:

"Linh Vận sư muội, ngươi trước tiên đừng có vội! Huyết Vô Ảnh này từ trước đến nay làm theo ý mình, làm sao lại vô duyên vô cớ ra mặt cho Tà Quang tông, nói không chừng hắn đi ngang qua cũng chưa biết chừng!"

Sau khi thấp giọng an ủi Linh Vận, lúc này Liễu Vân Phi mới chậm rãi đi lên trước, trên mặt rõ ràng gạt ra nụ cười, cất cao giọng nói:

"Ta tưởng là ai, hóa ra là Huyết sư huynh a! Làm sao? Một cái Tà Quang tông nho nhỏ cũng đáng để Huyết huynh ra mặt cho bọn họ sao?"

Liễu Vân Phi nói như vậy, hiển nhiên là đang kích Huyết Vô Ảnh, lấy hắn hiểu rõ tính cách của Huyết Vô Ảnh, người này vẫn luôn cuồng ngạo, coi như thật là được Tà Quang tông mời tới giúp đỡ cũng chưa chắc sẽ thừa nhận.

Quả nhiên, Huyết Vô Ảnh nghe được điều này, lập tức cười lạnh, "Một đám phế vật Tà Quang tông này, nơi nào có tư cách đáng giá để bản thiếu ra tay? Bọn họ sống hay chết có liên can gì tới bản thiếu?"

Xoạt!

Nghe được lời này của Huyết Vô Ảnh, người của Hắc Nham thành ngay lập tức thi nhau mừng rỡ mà các cao thủ của Tà Quang tông thì đều có vẻ mặt vô cùng xấu hổ, hết lần này tới lần khác nhưng lại không dám phản bác một câu.

"Tuy nhiên..."

Huyết Vô Ảnh xoay chuyển lời nói, "Bản thiếu tới lần này là nghe người ta nói, thành chủ Hắc Nham thành có một nữ nhi quốc sắc thiên hương cho nên đặc biệt đến đây để nhìn một cái!"

Nghe được lời này của Huyết Vô Ảnh, Liễu Vân Phi, Linh Sơn và đám người Linh Vận ngập lập tức lại thay đổi sắc mặt lần nữa, nhất là Linh Vận, gương mặt xinh đẹp trong nháy mắt trắng bệch, thân thể mềm mại cũng nhịn không được mà kịch liệt run rẩy lên.

Hóa ra, Huyết Vô Ảnh này ngoài trời sinh tính tàn bạo thích giết người ra, còn có một cái ham mê lớn nhất đó chính là háo sắc!

Hơn nữa, phàm là nữ nhân mà được hắn coi trọng, hắn chẳng những sẽ nghĩ tất cả biện pháp đoạt tới tay, chờ sau khi chơi đến chán thì sẽ chặt ra thành tám mảnh sau đó moi tim ra, đều không ngoại lệ!

Cùng lúc Huyết Vô Ảnh nói xong lời này thì hai mắt quét qua trên thân của mọi người, chẳng mấy chốc ánh mắt đã quá chặt ở trên thân Linh Vận, trong mắt hiện ra vẻ dâm quang nồng đậm:

Bạch!

Thân thể Huyết Vô Ảnh hơi chao đảo một cái, ngay sau đó"

Cả người giống như quỷ mị đi tới trước mặt Linh Vận, cười tà tà một tiếng, "Xem ra ngươi hẳn là vị Linh đại mỹ nữ kia đi? Chậc chậc, quả nhiên rất hợp với khẩu vị của bản thiếu, khặc khặc!"

"Bản thiếu tuyên bố, từ giờ trở đi ngươi chính là nữ nhân của bản thiếu!"

Linh Vận nghe được điều này thì ngay lập tức mặt cắt không còn hột máu, suýt chút nữa thì ngất đi, theo bản năng liền trốn đến sau lưng Liễu Vân Phi, "Đại sư huynh, cứu...cứu ta..."

Vẻ mặt của Liễu Vân Phi cũng hết sức khó coi, đối mặt với Huyết Vô Ảnh có hung danh hiển hách, hắn thật ra thì trong lòng cũng không chắc chắn, tuy nhiên vì thể diện và tôn nghiêm của mình, nữ nhân mà mình nhìn trúng, tự nhiên không có đạo lý chắp tay người cho người khác!

"Huyết sư huynh! Linh Vận sư muội chính là đệ tử của Phi Tuyết tông ta, ngươi làm như thế không khỏi quá không để Phi Tuyết tông ta vào mắt a?"

Trong lòng Liễu Vân Phi cũng hiểu rõ, chính mình căn bản không đủ để chấn nhiếp Huyết Vô Ảnh, thế là lôi Phi Tuyết tông mang ra ngoài.

Thế lực của Phi Tuyết tông, tuy rằng không sánh bằng Huyết Nguyệt tông, nhưng dù sao cũng là môn phái nhất lưu của tinh vực Cự Môn.

Không nghĩ tới, Huyết Vô Ảnh cười lạnh, "Liễu Vân Phỉ, ngươi bớt cầm Phi Tuyết tông tới dọa bản thiếu, cho dù vị chưởng môn sư phụ kia của ngươi cũng phải cấp cho bản thiếu mấy phần tình mọn, ngươi lại là cái thá gì?"

"Bản thiếu cũng còn không tin, Phi Tuyết tông sẽ chỉ vì một nữ đệ tử mà khai chiến với Huyết Nguyệt tông ta hay sao?"

Liễu Vân Phi nghe được điều này thì con ngươi hơi co rụt lại, cuối cùng không nói ra được một câu.

Huyết Vô Ảnh lại cười tà tà một tiếng nữa, bỗng nhiên vẻ mặt lại phát lạnh, "Còn không cút đi cho bản thiếu!"

Oanh!

Cùng lúc lời nói rơi xuống, khí thế trên người của Huyết Vô Ảnh bỗng nhiên tăng vọt!

Bạch bạch bạch!

Liễu Vân Phi lập tức lùi lại mấy bước, mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc, "Ngươi thế mà...thế mà đã đột phá cảnh giới Nguyên Anh tầng ba rồi?"

Huyết Vô Ảnh vốn là trời sinh âm thể, ở bên trong cùng cảnh giới gần như từ trước đến nay đều là tồn tại vô địch, bây giờ tu vi lại có chỗ tiến bộ, Liễu Vân Phi tự nhiên càng không phải là đối thủ.

Sau khi hơi ngây người, Liễu Vân Phi dường như cũng đã ý thức được, vô luận là dựa vào thực lực hay là bối cảnh, chính mình cũng không có bất kỳ phần thắng nào, cuồi cùng cắn răng một cái quả quyết lách mình đứng sang một bên.

Linh Vận thấy thế, biết Liễu Vân Phi cũng định từ bỏ chính mình thì ngay lập tức hoàn toàn tuyệt vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.