Thần Đế Trọng Sinh

Chương 995: C995: Một chút hy vọng sống



Rất hiển nhiên, Tuyệt Vô Địch dường như là muốn thừa dịp Diệp Trần vừa rồi mới ngăn cản lôi kiếp chính là lúc hắn suy yếu mà đột nhiên xông lên đánh lén!

"Vô Địch! Không được!!"

Tôn trưởng lão ở xa xa thấy cảnh này thì hai mắt lập tức trừng một cái, lập tức rống lớn một tiếng.

Tuy rằng Tôn trưởng lão cũng rất không muốn chấp nhận hiện thực này, nhưng sự thật đã bày ra ở trước mắt đã không phải do hắn không tin là được!

Diệp Trần ở dưới tình huống Tuyệt Vô Địch thi triển ra "Vạn Thánh Long Vương Phá", chẳng những không bị tổn thương một chút nào, hơn nữa còn nhờ vào đó một lần hành động đột phá tới cảnh giới Phản Hư!

Biểu hiện như thế chỉ có thể dùng vô cùng nghịch thiên để mà hình dung!

Tuyệt Vô Địch tuyệt không phải đối thủ!

Tuy nhiên, Tuyệt Vô Địch lúc này dường như đã hoàn toàn đánh mất đi lý trí, căn bản không có để ý tới Tôn trưởng lão:

"Diệp Trần! Ta muốn đồng quy vu tận với ngươi!!"

Hai mắt Tuyệt Vô Địch đỏ ngầu, hợp nhất với Hoàng Kim Thánh Long thương một lần nữa, thẳng hướng Diệp Trần mà trùng sát tới.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Diệp Trần ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Tuyệt Vô Địch, trực tiếp thuận tay khẽ chụp:

"Thì Không Cấm Cố!"

Ầm ầm!


Người của Tuyệt Vô Địch còn ở giữa không trung, lập tức cảm thấy chính mình toàn thân từ trên xuống dưới vậy mà tất cả đều không thể động đậy, giống như bị một cái bàn tay khổng lồ kinh khủng khó mà hình dung, gắt gao nắm lấy hắn, làm cho hắn không thể phản kháng nổi một chút nào!

"Không! Không có khả năng! Ngươi...ngươi làm sa có thể...làm sao lại mạnh tới như vậy?!!!"

Mặt mũi Tuyệt Vô Địch lần nữa đầy vẻ khó có thể tin rống lớn một tiếng, trong đôi mắt cuối cùng nổi lên vẻ mặt tuyệt vọng nồng đậm.

Cho dù Diệp Trần chặn được một kích mạnh nhất của hắn, cho dù Diệp Trần bây giờ một lần hành động đột phá tới cảnh giới Phản Hư, cho dù ở trong lòng Tuyệt Vô Địch đã thừa nhận chính mình không bằng Diệp Trần!

Thế nhưng là Tuyệt Vô Địch làm sao cũng không nghĩ tới, đối phương thế mà có thể cường đại tới trình độ như vậy!

Một chiêu thuận tay của Diệp Trần vậy mà có thể làm hắn không thể động đậy!

Thậm chí hắn đã ôm quyết tâm đồng quy vu tận với đối phương a, lại bị đối phương chế phục dễ dàng như thế!

Sự chênh lệch giữa hắn và Diệp Trần làm sao lại to lớn như thế?

Quả thực chính là cách biệt một trời!

Kết quả này làm cho Tuyệt Vô Địch người mà mắt luôn luôn cao hơn đầu làm sao có thể chấp nhận?

Vào lúc này, Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên cảm thấy, chính mình trước đó dường như chỉ là một con tôm tép nhãi nhép, hoàn toàn bị Diệp Trần đùa bỡn trong lòng bàn tay.

"Trước khi chết, ngươi có di ngôn gì không?"

Diệp Trần thuận tay kéo một phát, trực tiếp kéo Tuyệt Vô Địch ở giữa không trung lại trước mặt mình, nhàn nhạt liéc mắt nhìn hắn, chậm rãi mở miệng hỏi.

Thật ra thì, Tuyệt Vô Địch hoàn toàn chính xác coi như là thiên tài yêu nghiệt ngàn năm không gặp, chí ít ở thời đại này, chỉ sợ không có ai có thiên tư có thể vượt qua được hắn.


Đáng tiếc người mà hắn gặp phải lại là Diệp Trần, cho nến đã định sẵn chỉ có thể có một cái bi kịch!

Tuyệt Vô Địch nghe được điều này thì con ngươi lập tức hơi co rụt lại, cuối cũng khôi phục mấy phần lý trí:

"Ngươi, ngươi dám giết ta? Chẳng lẽ...ngươi không sợ Kình Thương tông trả thù sao?"

Diệp Trần cười lạnh:

"Ta không giết ngươi thì Kình Thương tông sẽ tha ta sao?"

Sắc mặt của Tuyệt Vô Địch trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch.

Đúng nha!

Đến mức độ này rồi, Diệp Trần cho dù không có giết hắn thì Kình Thương tông cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!

Đúng lúc này, Tôn trưởng lão kia cũng đã lao tới trước mặt, một mặt vội vàng nói:

"Diệp Trần! Có chuyện thì nói chuyện thật tốt! Chỉ cần ngươi bỏ qua một mạng cho Tuyệt sư điệt! Bản trưởng lão có thể lập xuống lời thề bản mệnh, sau này ân oán giữa ngươi và Kình Thương tông xóa bỏ! Như thế nào?"

Tôn trưởng lão là thật gấp!

Tuyệt Vô Địch thế nhưng là nhân vật thiên tài kiệt xuất ngàn năm có một của Kình Thương tông bọn họ!

Hơn nữa, trước đó đã chết một thiên tài như Lăng Hiêu, nếu như ngay cả Tuyệt Vô Địch cũng chết ở chỗ này, vậy sau khi hắn trở lại Kình Thương tông thì phải bàn giao với tông môn như thế nào?


Huống chi, Diệp Trần hôm nay đắc tội cũng không chỉ có một phương thế lực Kình Thương tông hắn, cho dù Kình Thương tông bọn họ từ bỏ tìm cách báo thù với Diệp Trần cũng giống vậy khó mà đào thoát khỏi sự vây quét của các thế lực khác!

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức cười:

"Lão đầu, ngươi cho ta là kẻ ngu sao? Ta đã đắc tội nhiều thế lực như vậy, cũng không quan tâm lại nhiều thêm một cái Kình Thương tông các ngươi!"

Tôn trưởng lão bị một câu nói của Diệp Trần chọc thủng mưu đồ, vẻ mặt lập tức thay đổi, sau đó cắn răng một cái, nói:

"Được! Ta hôm nay dựa vào cái đầu trên cổ ta làm bảo đảm, cam đoan để ngươi còn sống rời khỏi tinh cầu Nguyên Thủy, như thế nào?"

Nói xong lời này, Tôn trưởng lão quay đầu nhìn về phía cường giả của tam phương thế lưc Thái Huyền tông, Vô Cực tông và Trường Sinh điện, cất cao giọng nói:

"Ba vị hôm nay có thể cho Tôn mỗ và Kình Thương tông một chút tình mọn, ngày sau Kình Thương tông ta chắc chắn dùng trọng lễ để cảm tạ!"

Cường giả của tam phương thế lực thấy Tôn trưởng lão nói tới mức này rồi, không thể không liếc nhau một cái, cuối cùng gật nhẹ đầu, nói:

"Được rồi! Tôn trưởng lão đã mở miệng, vậy thì chúng ta bán cho cái thể diện này!"

Bây giờ ở dưới cục diện này, tất cả mọi người đều hiểu rõ, tầm quan trọng của Tuyệt Vô Địch đối với Kình Thương tông, nếu như bọn họ không cho cái thể diện này thì sẽ đắc tội Kình Thương tông, sau này sẽ không biết đâu mà lần.

Huống chi, lấy tu vi của Diệp Trần chỉ là cảnh giới Phản Hư Chân Quân, cho dù thả hắn rời khỏi tinh cầu Nguyên Thủy, lại có thể chạy bao xa, chẳng qua chỉ là tồn nhiều hơn một chút thủ đoạn mà thôi!

Cho nên, bọn họ cũng không tổn thất gì, còn có thể kiếm được một cái nhân tình của Kình Thương tông, cớ sao mà không làm?

Tôn trưởng lão nghe được điều này thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:

"Như thế nào? Diệp Trần, lần này ngươi đã đủ hài lòng chưa?"

Hai mắt Diệp Trần lập tức khẽ híp lại một cái, không thể không âm thầm suy nghĩ.


Lấy thực lực hôm nay của hắn, nếu chỉ đối phó với một tên Hợp Đạo Tiên Quân như Tôn trưởng lão, hắn tự nhiên là có niềm tin tuyệt đối.

Nhưng nếu lại thêm cường giả Hợp Đạo Tiên Quân của tam phương thế lực khác vậy thì coi như là có tới bốn vị Hợp Đạo Tiên Quân!

Hắn thật đúng là không có cái gì nắm chắc tất thắng!

Dù sao thì cường giả cấp bậc Hợp Đạo Tiên Quân cho dù phóng tầm mắt toàn bộ Tu Chân giới cũng đã coi như là siêu cấp cường giả cấp bá chủ.

Tuyệt Vô Địch thấy Tôn trưởng lão thuyết phục được cường giả tam phương thì mặt mũi lập tức đầy vẻ hưng phấn, "Diệp Trần! Xem ra mệnh ta hôm nay không có đến tuyệt lộ! Nếu như ngươi giết ta, ngươi cũng đừng sống mà rời khỏi núi Thiên Kiến! Ha ha ha!"

Sau khi Tuyệt Vô Địch nói xong, đã không nhịn được mà đắc ý cười lên ha hả.

Hắn thấy đối mặt dưới tình thế như vậy, chỉ cần đầu Diệp Trần không phải bị cửa đụng vào thì chắc chắn sẽ không từ chối đề nghị của Tôn trưởng lão!

Bởi vì, đây là biện pháp suy nhất mà hắn có thể sống sót!

Mị người ở dưới đài thấy thế cũng lập tức thi nhau gật đầu, theo suy nghĩ của bọn họ thì Diệp Trần cố ý bắt được Tuyệt Vô Địch mà không có lập tức giết hắn, hiển nhiên chính là lấy hắn làm con tin.

"Tiểu tử này không hoàn toàn không có đầu óc! Chỉ cần hắn có thể trốn thoát một kiếp hôm nay, tương lai còn dài, nhưng cũng chưa chắc không có hy vọng!"

Đám người Quỳnh Bích Lạc ở đằng sau cũng không nhịn được gật đầu nói, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ tán thành.

Hi Nguyệt ở một bên, nghe được lời này của Quỳnh Bích Lạc cũng không thể không âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hoàn toàn chính xác, chỉ cần Diệp Trần đáp ứng đề nghị của Tôn trưởng lão, là có thể thắng được một chút hy vọng sống cho chính mình!

Vào lúc này, gần như không có người cho rằng Diệp Trần sẽ từ chối điều kiện này.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người Diệp Trần, chời đợi câu trả lời của hắn.

P/S: Ta thích nào....chương thứ 5.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.