Năm vị cường giả Võ Tôn cao cấp ôm tâm tư liều mạng bộc phát ra lực lượng chắc chắn là kinh người. Dưới tình huống bên phía Địch Áo chiếm cứ ưu thế tuyệt đối tự nhiên không lựa chọn phương pháp lấy mạng đổi mạng với đối phương, trận chiến trong lúc nhất thời lâm vào trạng thái giằng co.
Từ trên lý luận, năm gã Hỏa hệ Võ Tôn liên thủ một kích rất có thể trực tiếp đánh chết một cường giả cùng giai, nhưng bởi vì mấy nữ tử Tác Phỉ Á tồn tại khiến cho nhóm người tên mập cường công mấy lần vẫn không công mà lui. Màn sương mù vốn có lực công kích không tính là cường đại, tường băng không có bất kỳ năng lực sát thương, nhưng chúng nó là bí kỹ bảo vệ đồng bạn rất tốt.
Cuối cùng, Địch Áo phóng ra Lôi Quang Phong Nhận phá vỡ cục diện bế tắc, đám người tên mập cũng không biết tại sao đồng bọn chết ở trong tay Địch Áo. Từ đầu tới cuối luôn nghĩ rằng Phong Nhận của Địch Áo không đủ lực phá vỡ nguyên lực chiến giáp phòng hộ. Đám người tên mập tự nhiên dời lực chú ý vào những bí kỹ có lực phá hoại lớn hơn, ví như Phá Không Trảm của An Đông Ny và Băng Trùy của Y Toa Bối Nhĩ.
Vì thế Lôi Quang Phong Nhận ẩn núp ở trong cơn mưa bí kỹ, lặng yên không một tiếng động đột phá biển lửa lửa nóng bỏng. Người trung niên kia chỉ kịp thấy thanh mang chợt lóe, lúc định tránh né đã không còn kịp nữa rồi. Lôi Quang Phong Nhận đã nhẹ nhàng xuyên thủng lồng ngực của hắn.
Trong thân thể truyền đến cảm giác tê dại làm cho động tác của người trung niên chậm lại vài phần, vốn là năm người tạo thành vòng tròn chiến trận vững chắc, nhất thời xuất hiện một lổ hổng.
Bắt được khe hở này, những người khác đồng thời phát động công kích cường hãn nhất. Bí kỹ bay tới đầu tiên chính là An Đông Ny - Phá Không Trảm, người trung niên muốn dùng bí kỹ ngăn cản nhưng động tác đã chậm một nhịp, Phá Không Trảm chém thẳng vào người hắn, lực chấn động chấn hắn văng ra xa vài thước, há miệng phun ra một vòi máu đỏ lòm.
Tên mập xoay người đón lấy người trung niên, ánh mắt đảo qua nhất thời trong lòng chợt lạnh như băng. An Đông Ny phóng ra Phá Không Trảm mặc dù không thể hoàn toàn phá vỡ nguyên lực chiến giáp của người trung niên. Nhưng bị đòn nghiêm trọng cỡ này, nội tạng của người trung niên đã bị thương tổn, trong khoảng thời gian ngắn không còn dư lực chiến đấu.
Vốn đã bị vây trong hoàn cảnh xấu, nay còn bị giảm bớt một phần chiến lực, nhóm người tên mập đúng là đã nghèo còn gặp nạn. Mặc dù bọn họ không thiếu dũng khí liều mạng, nhưng đám người Địch Áo lại không cho bọn họ cơ hội này.
Khi tên mập thất thần trong nháy mắt, Y Toa Bối Nhĩ phóng ra Băng Trùy lao tới, theo sát phía sau là Lôi Mông và Ca Đốn, sau nữa chính là Tác Phỉ Á và Tuyết Ny.
Không người nào dám ngạnh kháng Băng Trùy của Y Toa Bối Nhĩ, bọn họ chỉ có thể lựa chọn tránh né. Lôi Mông bắt được cơ hội này thành công vọt tới gần nhóm người tên mập, giơ chân lên đạp mạnh xuống đất, một đạo khí lãng hình tròn lấy Lôi Mông làm trung tâm nhanh chóng lan tràn ra bốn phía.
Lôi Mông đã sử dụng bí kỹ gia truyền, Địa Chấn.
Thân thể nhóm người tên mập nhất thời cứng ngắc, mặc dù chỉ là một cái chớp mắt nhưng đã đủ làm được rất nhiều chuyện. Đồng thời với Lôi Mông thả ra Địa Chấn, Tác Phỉ Á và Tuyết Ny đã thả ra sương mù quấn chặt lấy địch nhân ở đối diện, sau đó hai người đồng loạt thả ra Không Gian Nhược Thủy, chia ra giam cầm tên mập và một tên võ sĩ khác.
Tác Phỉ Á và Tuyết Ny mới vừa tấn thăng lên Võ Tôn, Không Gian Nhược Thủy hiển nhiên không thể nào giam cầm địch nhân trong thời gian dài. Nhưng các nàng đã tranh thủ thời gian cho Ca Đốn tụ lực buông thả Hỏa Thịnh Yến.
Từ bàn tay Ca Đốn hiện ra mấy điểm Hoả Tinh bay xuống mặt đất, sau đó từng đạo hỏa diễm nóng bỏng từ dưới đất tuôn trào lên.
"Giết hắn." Tên mập bị Không Gian Nhược Thủy giam cầm trợn lên muốn nứt con mắt, phẫn nộ quát lớn. Hắn dĩ nhiên biết Hỏa Thịnh Yến của Viêm gia có uy lực khủng bố cỡ nào, chỉ có trước tiên đánh chết người buông thả Hỏa Thịnh Yến mới là biện pháp tốt nhất.
Nhưng Tác Phỉ Á và Tuyết Ny sử dụng Không Gian Nhược Thủy đã giam cầm hai người, người trung niên lại bị thương nặng mất đi chiến lực, còn dư lại hai tên võ sĩ vừa khôi phục hoạt động sau khi trúng chiêu Địa Chấn. Nhưng vấn đề là để thoát khỏi sương mù bao phủ ít nhất cũng phải hao tốn một hai giây, đợi đến lúc bọn họ phá tan lớp băng trên người, thân hình Ca Đốn đã bị ngọn lửa che kín.
Địch Áo và An Đông Ny công kích khóa chặt hai người kia, nhưng hai người kia đã không còn quản nổi những người khác. Nếu để cho Ca Đốn thành công phóng thích Hỏa Thịnh Yến, bọn họ chỉ có một con đường chết.
Hai con Hỏa long gầm thét xông về phía Ca Đốn ẩn trong biển lửa, nhưng Ca Đốn không cần di động, dốc hết sức khống chế hỏa diễm lan tràn ra ngoài. Điểm thay đổi duy nhất chính là nguyên lực chiến giáp trên người Ca Đốn càng thêm sáng rỡ, đứng Lôi Mông vốn đứng bên sườn Ca Đốn bất chợt gia tốc xông về phía một con Hỏa long. Ngay sau đó là hai tiếng nổ mạnh liên tiếp kèm theo tiếng gầm gừ vang trời. Vào lúc này, vô số hỏa diễm từ dưới đất trào lên rốt cục liên kết thành biển lửa bao phủ trong phạm vi mấy chục thước, người đứng bên ngoài biển lửa không thể nào thấy được thân ảnh Ca Đốn.
Lôi Mông nhanh chóng lùi về phía sau, mặc dù hắn đã là Địa hệ Võ Tôn, nhưng thay Ca Đốn chống đỡ một con Hỏa long cũng không dễ chịu gì, hiện tại hắn chỉ hi vọng Ca Đốn không nên bị thương là tốt rồi. Nói thật ra Hỏa Thịnh Yến của Ca Đốn tồn tại yếu điểm quá rõ ràng, điều kiện buông thả quá hà khắc, cũng vì thế uy lực dĩ nhiên là kinh khủng. Nhưng trong quá trình buông thả nguy hiểm quá lớn. Nhóm tên mập đã bị biển lửa bao phủ vào trong, dõi mắt nhìn bốn phía chỉ thấy ánh lửa hừng hực, cảm giác mất đi phương hướng cực kỳ đáng sợ. Nhất là Hỏa Thịnh Yến chẳng những khiến cho bọn họ không nhận ra vị trí của mình, ngay cả đồng bọn đang ở đâu cũng hoàn toàn mù tịt.
Chiến đấu trong phạm vi nhỏ, quan trọng nhất chính là phối hợp ăn ý, lúc trước bọn họ có thể lấy lực năm người ngăn cản đám người Địch Áo công kích, một bên là do Địch Áo không muốn liều mạng, mà một phương diện khác là vì bọn họ phối hợp với nhau quá tốt. Nếu không, trận thế phòng thủ đã sớm bị công phá từ lâu rồi, làm gì trì hoãn được cho tới lúc này.
Vào lúc này nhóm tên mập không rõ ràng lắm vị trí của mình, làm gì nói tới phối hợp được nữa. Người trung niên bị Địch Áo đánh trọng thương chỉ kịp hét thảm một tiếng, rồi bị đốt cháy thành một đống tro than đen thui, hai tên mới vừa công kích Ca Đốn cũng không tốt lành gì lắm. Lúc đó tình huống nguy cấp nên bọn họ vội vã tiến công, cắn răng hứng chịu một lần Địch Áo và An Đông Ny công kích. Kết quả chẳng những không thể đánh trúng Ca Đốn, mà hai người bọn họ lại bị thương tổn không nhẹ.
Một người trong đó không chịu nổi biển lửa nóng bỏng, chọn đại một phương hướng chạy đi. Cái chính là hắn không chịu nổi tốc độ nguyên lực tiêu hao, chỉ cần ở trong phạm vi Hỏa Thịnh Yến đốt cháy, tùy thời tùy lúc đều phải bị hỏa diễm thiêu đốt, muốn duy trì nguyên lực chiến giáp tồn tại sẽ phải trả giá rất lớn. Huống chi hắn đã có thương tích trong người, nếu tiếp tục bị giam trong biển lửa chỉ có một con đường chết thảm.
Đã có vô số thí nghiệm chứng minh khi con người mất đi phương hướng sẽ lâm vào trạng thái choáng váng nhất định. Nhưng tên này tương đối may mắn, hắn mù quáng chạy đại thế mà trực tiếp thoát ra khỏi phạm vi Hỏa Thịnh Yến bao phủ, trong nháy mắt khi hắn lao ra khỏi biển lửa bất chợt lĩnh ngộ ra một việc, thế giới bên ngoài lại càng nguy hiểm hơn nữa.
Người này mới vừa lao ra khỏi biển lửa nóng bỏng thì bị một đạo thanh mang đập vào mặt ngay lập tức, thì ra đó là Phá Không Trảm của An Đông Ny, Y Toa Bối Nhĩ tiện đà thả ra một quả Băng Trùy siêu khủng. Chuyện tới đây còn chưa có kết thúc, Tác Phỉ Á mới vừa xông lại cũng thi triển Không Gian Nhược Thủy đúng lúc giam cầm hắn, người này vội vã lách sang một bên tránh thoát Phá Không Trảm, nhưng bất luận như thế nào cũng không thể tránh khỏi quả Băng Trùy khổng lồ kia. Vì thế hắn đành nhắm mắt cầu nguyện chờ đợi kết cục của mình.
Nếu chỉ là Băng Trùy bình thường thì nguyên lực chiến giáp hoàn toàn có thể chống đỡ vài lần, nhưng Y Toa Bối Nhĩ phóng ra Băng Trùy có thể tích cực lớn, lại còn xoay tròn gia tăng lực lượng. Một nửa Băng Trùy đâm vào nguyên lực chiến giáp, vừa đụng là nát bấy, thế nhưng phần sau của nó vẫn tiếp tục xoay tròn đâm tới, cố gắng công phá nguyên lực chiến giáp phòng ngự.
Hai lực lượng kết hợp lại một chỗ, tên này nhất thời bị đánh văng lên khỏi mặt đất, trong nháy mắt đó tên này thậm chí cảm thấy mình rất là may mắn. Bởi vì hắn không cần lưu lại thừa nhận cái loại lực lượng xung kích thống khổ này nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz
Nhưng mà đúng lúc này, thân hình Địch Áo bay vút tới, giơ tay lên bắn ra một đạo Lôi Quang Phong Nhận dễ dàng xuyên thấu nguyên lực chiến giáp, sau đó bay thẳng tới trán tên này. Một vòi máu nở rộ ở giữa không trung, Phong Nhận mang theo lực chấn động đánh thân thể tên này xoay chuyển nửa vòng rồi rớt xuống biển lửa. Sau một lát, mùi vị thịt người cháy khét tỏa ra tràn ngập không khí.
Mấy người còn lại vận mệnh đều có tương tự, bọn họ ở trong phạm vi Hỏa Thịnh Yến bao phủ nên bắt không thể biết được vị trí Ca Đốn, nguyên lực còn dư lại không đủ để bọn họ chống đỡ quá lâu. Cho nên từng người một tùy ý lựa chọn phương hướng đột phá vòng vây, nhưng mà chờ đợi bọn hắn ở bên ngoài là mấy người Địch Áo âm thầm tụ lực.