Người nguyện đó, ý nguyện từ tâm, lấy tâm làm gốc, nếu có thể hít chúng sau khi thanh lọc, bất luận đối với thân thể hay tinh thần đều rất tốt.
Hai ngày trời, sau khi Tông Thủ cảm thấy mệt mỏi, những thần lực này cũng phong phú dần.
Còn khi Tiểu Kim Hàm Hi lần lượt thú nhận đem những nguyện lực thanh lọc song nhập vào cơ thể mấy con linh thú này.
Trước tiên cảnh, lúc thôn tính những thần minh của các đạo môn, Tông Thủ lo lắng mình tu luyện không đủ nên không thể thanh lọc hoàn toàn.
Dựa vào pháp này để tăng linh sủng thể chất, sẽ có tai họa ngầm. sau linh cảnh pháp tướng đen trắng có thể tăng đến cực lớn.
Hơn nữa những nguyện lực này rõ ràng là của Tông Thủ, trước sau gì cũng không thuộc bên phật.
Nên lúc vận dụng cái này hoàn toàn không thể đoán được hậu quả.
Vài đầu linh thú, dựa vào những tiếng gầm rít để hấp thụ, thân thể giống như một cái động không đáy, thường khi hít những nguyện lực này, sắc mặt rất là say sưa thỏa mãn, sau khi Tông Thủ ngừng lại trên mặt còn thể hiện sự bất mãn.
Tiếp đó là Hàm hi, chỉ vì bị trời đất sát phạt, oán hận mà sinh trời sinh dị., hít những lực này cũng không biết rốt cuộc dùng để làm gì.
Nhưng không giống như những lần trước, phân hóa thành quân nhân, chỉ đơn thuần tiếp tục.
Lượng cơ thể nạp vào còn vượt qua cả Bích Hỏa Huyền Quy và Lôi Đình Dực Long tròn 6 lần, không hơn không kém.
Cho đến khi sáu đôi cánh phía sau đều hiện ra những thánh quang, huy hoàng, thanh tiết đến không ngờ.
Hoàn toàn nhận không ra những thứ này đều có tính chất giết người, tính sinh học của nó rất cao.
Không chỉ nó, đến vài chục quân nhân hộ giá cũng như vậy.
Hình dạng cũng đang biến hóa, càng ngày càng giống người, đông thời cũng chứa đầy cảm giác thần thánh.
- Nếu như có một ngày, tôi sáng lập ra Đại Kiền tiên đình, có hoàng đế, khi có việc nhất định tôi sẽ lấy những thứ này làm sứ giả. Chỉ dựa vào tướng mạo thôi là tốt lắm rồi, nó có thể nịnh lòng người mà.
Một lần nữa lại là Tiểu Kim, hắn có thể thay đổi cả cơ thể, thể chất cũng giống như Hàm Hi, đồng thời cũng hít vào không ít, chỉ đứng sau Hàm Hi.
Bốn tiếng đã trôi qua, Tông Thủ cũng không dám ở lại lâu, một lần nữa dựa vào phép biến hóa không gian, dịch dời không gian.
Lúc này càng phải dùng đến sách trụ, tranh thủ thời gian dịch dời càng nhanh càng tốt.
Chỉ trong chốc lát đã có thể vượt qua khỏi hàng trăm thế giới bên ngoài.
Chỉ là cái giá của nó cũng không nhỏ, những viên Tiên Thạch tùy thân của Tông Thủ hầu như cũng đã tiêu hao hết.
Muốn sử dụng tiếp cần phải đợi một thời gian nữa, đợi những Tiên Thạch này tích lũy đủ Ngũ Hành chi linh mới có thể dùng tiếp được.
Chỉ có ba tiếng đồng hồ đã có thể vượt qua được một vùng không gian rộng lớn.
Mà nơi này Tông Thủ cũng đã biết rõ, đó là một thế giới gì quái.
Nhưng mà đến lúc này đội thuyền chiến của hắn cũng đã rất mệt và tổn hại rất nhiều.
Lúc này Tông Thủ cũng đã đoán được,con thoi này nhiều nhất cũng chỉ sử dụng được hai giờ đồng hồ. khiến hắn cứ phải đi đi về về ở một không gian bao la này.
- Trước kia Thẩm Nguyệt Hiên có nhắc đến một số linh kiện, nhưng thực ra cũng không dễ sử dụng. Hay là cứ tìm những vật thật sẽ tốt nhất. Như hôm nay, quả nhiên đúng là như vậy.
Tông Thủ lắc nhẹ đầu gọi những Bích Hỏa Huyền Quy ra dẫm dưới chân.
Con thú này có Huyền Vũ Nguyên Cương bảo vệ, đồng thời có thể tự do di chuyển trong không gian. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Chỉ là vận tốc của nó chậm hơn con thoi kia một tí.
Đem con rùa này ra thay đế quả nhiên là biện pháp tốt nhất.
Bơi xung quanh đấy, ánh mắt Tông Thủ cuối cùng dừng lại một chỗ, ánh mắt tạm thời có một chút nghi vấn, khống chế Bích hỏa Huyền Quy, đi về hướng đó.
Thế giới này, khác hẳn với thế giới của hắn, trong không gian có một khoảng lớn hoàn toàn cách li với thế giới bên ngoài.
Mãi cho đến đời sau,dùng lực bơi vòng quanh khoảng không này, dần dần cũng ổn định, tạo thành một bờ của con sông mới có thể bị người khác phát hiện.
Thế giới này rõ ràng vẫn chưa thực sự hoàn thành, khi Tông Thủ thử kiểm tra tiếp xúc với những rào cản trong không gian. Nhưng rất dễ dàng đến đó, không cần dùng đến nhiều lực đã có thể đi vào đó.
Mà lúc này hiện trước mặt hắn lại là một mảng thế giới màu be.
Nơi này không có vùng đất gì lớn, cũng không có trời, càng không có nơi nào màu mỡ, chỉ có từng mảng từng mảng hoặc vô cùng sáng chói, hoặc phát ra những ánh sáng nhỏ.
Tông Thủ lại hít phải một nguồn khí lạnh, cho dù có chính xác, đời trước của hắn đều được ghi nhớ trong kí ức, thật sự có hiệu quả và không sai một tí gì.
Nhưng khi xác nhận, cũng giống với kí ức, tâm trạng vẫn có sự dao động không ngừng.
- Thật là kỳ diệu không thể nghĩ được, sao có thể vĩ đại như thế chứ. hầu như mỗi một viên ngôi sao đều bằng một thế giới. Nhiều ngôi sao của vùng này còn lớn hơn gấp cả 10 lần. những ánh sáng kia rất huy hoàn, có thể chiếu sáng đến ngàn dặm.
Tông Thủ nghĩ phải di tản ra nhưng sau đó lại thở dài.
Nơi này quả nhiên không có một tí tâm linh gì.
Chỉ có một số nơi đặc biệt mới có thể cảm nhận được Ngũ Hành Chi Linh tồn tại, nhưng lại rất thưa thớt.
Tất cả đều nói sau khi tái tạo lại Vân giới, lại là một thời đại không pháp.
Nhưng giao điểm lại ở đây,có sự phân biệt giữa trời và đất.
Phép tắc của giới này rất là ổn định.
Chỉ vì thế giới này rất lớn, lực giữa trời đất cũng nhạt nên việc khống chế pháp lực của hắn cực kì yếu.
Tầm nhìn của Tông Thủ chuyển hướng, tiện tay tìm kiếm, một nhát cương kính, vượt ra ngàn dặm bị một tinh cầu bắt được.
Trong môi trường chân không ở đây, không nghe thấy âm thanh gì, nhưng lại nhìn thấy đường kính 20 vạn tinh cầu phía xa nghìn dặm, bị hắn khống chế thành lực cưỡng ép mạnh mẽ, vỡ vụn ra.
Tuy linh năng trong giới này ít, nhưng tu sĩ trong giới này lại vô số, có thể vây quanh thành uy.
Còn về phần hắn, cả cơ thể bằng cả một thế giới, hầu như không cầu cứu bên ngoài, lực lượng thì vô cùng vô tận.
Ở đây, giống như không gì là không làm được, giơ tay giơ chân ra là có thể biến khu vực này thành một nơi hoang tàn.
Tông Thủ bật cười nhưng cũng không để ý.
- Làm vỡ một ngôi sao cũng không gây tổn thất gì lớn cho thế giới này, thế giới này đúng là thú vị.
Nhìn thấy nơi này rất giống tinh cầu, số lượng có thể hơn tỷ.
Ngôi sao kia vỡ nát như một ngọn núi nhỏ, một hòn đáở Vân giới của hắn không có gì khác biệt.
- Thì ra tất cả vật chất và tiềm năng điều là bĩnh hằng không biến đổi. Nói như vậy lại không phải là giới này, cũng không hoàn thành là phải đợi nó dừng bành trướng mới là lúc giới này bị hủy diệt và sống lại.
Bên trong Vân Giới, hắn nghĩ rằng, nhiều nhất cũng chỉ có thể cảm nhận được ở bị trí vài trăm dặm.
Nhưng ở thế giới này lại lan ra cả ngàn dặm, hoàn toàn không bị cản trở. Một nửa vệ tinh và hàng tỷ vạn ngôi sao bị bao trùm trong ý niệm cảm ứng.
Giống như có một cái gì đó thần thông vô lượng, nhưng thực ra lại không có ý nghĩa gì, chỉ vì loại tinh cầu này Tông Thủ mới chỉ liếc qua một cái tổng số đã đạt đến gần vạn.