Thần Hoàng

Chương 1579: Một tia tiên lực



Thiên Mục Huyết Mâu Thạch bao gồm lực lượng to lớn cọ rửa thân thể của hắn.

Khiến cho khí huyết trong người Tông Thủ sôi trào, tất cả chân khí hồn lực sôi trào.

Lại bị Tông Thủ cưỡng ép áp chế, chưa từng bước qua giới hạn này.

Lúc này hắn vô ý thức nhớ lại trước kia Tú Quan cảnh cáo -- tiến cảnh quá nhanh, coi chừng đi vào vết xe đổ của Ly Vô Khuyết!

Không nói vị Vân Giới đệ nhất nhân, ngay cả Long ảnh cùng Lâm Huyền Sương cũng từng có lo lắng như vậy.

Lúc này mượn nhờ Thiên Mục Huyết Mâu Thạch hắn dễ dàng bước vào Tiên Cảnh hậu kỳ.

Nhưng mà cũng có ý nghĩa khả năng lưu lại tai họa ngầm trong căn cơ?

Như vậy mình trước mắt thật sự cần thiết như vậy? Lại có đầy đủ nắm chắc không ảnh hưởng căn cư không?

- Muốn tiến vào Tần Hoàng mộ mỗi một phần thực lực đều trân quý, có thể bước vào Tiên Cảnh hậu kỳ, chiến lực tăng lên mấy lần. Cơ duyên lúc này không thể cưỡng cầu.

Tông Thủ yên lặng trầm tư, mà lúc này trong óc của hắn hiện ra hư ảnh bản thân.

Trong đầu hiện ra đủ mọi thứ.

Đạo thành hình, Hắc Bạch pháp tướng, khí hải Âm Dương lẫn lộn.

Còn có tất cả thần thông hắn nắm giữ, tất cả võ đạo linh pháp đều hiện ra toàn bộ.

Thần niệm vẫn xem rõ ràng, xuất hiện một dòng suối nhỏ tụ tập cùng một chỗ.

Đạo cơ của mình thật phù phiếm?

Tông Thủ yên lặng nhìn qua, sau một lát trên mặt mới hiện ra vài phần vui vẻ.

- Thật sự là Tú Quan sư bá nói trúng! Đạo cơ của ta chắc chắn là bất ổn. Nhưng mà chỉ là một tiểu giai vị vượt qua cũng không sao...

Có chút ảnh hưởng, nhưng không khẩn yếu. Chỉ cần tốn chút thời gian tu bổ là được.

Mở mắt ra, trong mắt Tông Thủ tinh mang thoáng hiện. Nếu không tận lực đi áp chế, sau đó thân hình của hắn cương khí khổng lồ tuôn ra, lập tức tán đi các nơi.

Thể lực khí huyết cổ đãng, cơ hồ dễ dàng vượt qua giơi hạn.

Tiên Cảnh hậu kỳ!

Chân khí hồn lực đều tinh khiết hóa, Tông Thủ dần dần nhập định vong ngã.

GIống như cây khô vậy, khoanh chân tĩnh tọa. Thân thể của hắn giống như chết đi, không có bất kỳ khí cơ. Hô hấp bế tuyệt bao phủ toàn bộ lỗ chân lông, đều toàn bộ buộc chặc, hồn thức biến mất.

Cả thân hình cơ hồ ngăn cách với thiên địa, triệt để phân cách thành hai thế giới.

Tình hình này vô cùng quỷ dị làm cho Hiên Viên và Khổng Dao đều kinh hãi không thôi. Nếu không phải thân thể Tông Thủ vẫn có cảm giác ấm áp thì bọn họ nghi ngờ Tông Thủ tọa hóa.

Như thế suốt một năm, thời điểm bên ngoài Trụ Quang Điện lại trôi qua mười ngày, Tông Thủ mới từ trong trạng thái chết giả tỉnh lại. Nhưng mà trong tay của nhiều ra một tấm tín phù.

là tin tức trong hoàng thành, v Trọng Huyền quốc sư đã không thấy bóng dáng.

Chỉ lưu lại ở kinh thành một giả thân. Mà Nguyên Thần hoàng đế Ân Ngự đã có ba ngày chưa từng tiếp cận quần thần. Cách nói là lúc này đang ốm trong người.

Trừ chuyện đó ra chỗ chính thức của Tần Hoàng mộ đã vận dụng tu sĩ dò xét, cuối cùng có chút tin tức.

- Đã có động tác sao? Rõ ràng là tới cửu cửu trọng dương!

Da thịt toàn thân của hắn có khí tức màu tím bao phủ.

Tông Thủ nhiu mày, đem pháp lực thoáng kiềm chế, lúc này đè tử khí xuống.

- Truyền thuyết thượng cổ lúc cao nhân đắc đạo, đều có tử khí doanh thể, thật sự là không lừa ta.

Những tử khí màu tím này thật ra là thiên địa bên ngoài và bên trong hô ứng lẫn nhau sinh ra.

Tông Thủ lúc này dĩ nhiên thành công sinh ra nội thiên địa, trong thân hình đã có một thế giới.

Mà bước tiếp theo chính là đem ‘ thế giới ’ không ngừng khuếch trương bao dưỡng lớn mạnh.

Trong khoảng thời gian này hắn đem trong ngoài ngăn cách, chính là làm ‘ nội thiên địa ’ triệt để ổn định lại.

Tông Thủ lại dùng Nội Thị Thuật tra xét thân thể, có thể cảm giác thân hình của hắn có khí tức đặc thù, trong người luân mạch và hồn hải tuần hoàn. Rõ ràng đồng thời có đủ chân lực và hồn lực hai chủng.

- Đây là tiên lực sao?

Tông Thủ như có điều suy nghĩ, dựa theo đạo điển ghi lại, tu sĩ dưới Tiên Cảnh trước khi bước vào Thần cảnh không thể nắm giữ ba thành Linh Vũ hợp nhất ra. Như vậy cuối cùng cả đời cũng khó khăn bước vào Thánh Cảnh. Chỉ có làm được mới thành công.

Mà do hắn ở đây, chân lực cùng hồn có đủ, ở bên trong trong trời đất kết hợp, có thể chuyển hóa làm tiên lực.

Trước Thánh Cảnh có thể chuyển hóa tiên lực càng mạnh, càng tinh thuần, như vậy bước vào Thánh Cảnh có khả năng càng cao.

Nhưng mà nói chung tiên lực cần sinh ra ở Thần Cảnh.

Hắn tại đây đi sớm một cảnh giới, đã xuất hiện hơn nữa còn rất tinh thuần.

Nhưng mà dùng năm thành Linh Vũ hợp nhất của hắn hiện giờ, cũng không tính là quá khiến người ta ngạc nhiên.

Lúc trước hắn ở Tiên Thiên đã có thể đạt được hai thành Linh Vũ hợp nhất.

Về sau không có tăng lên một đại cảnh giới, hồn lực chân khí dung hợp trình độ tăng lên một thành.

Đến Tiên Cảnh vừa lúc năm thành.

Dung hợp một nửa so với người thật sự có quá nhiều ưu thế.

Rất nhiều tu sĩ thiên phú dị bẩm vào lúc này mới vừa bước vào Linh Vũ hợp nhất mà thôi, tối đa chỉ có hai thành.

Lúc này ‘ tiên lực ’ trong người của hắn tuy nói chỉ có một tia, thực sự khiến người ta kinh hỉ vạn phần.

- Không biết uy năng thế nào?

Tông Thủ tâm niệm vừa dẫn động, đem một pháp bảo đỉnh cấp cầm trong tay.

Thoáng dùng sức sờ, vật ấy trong bàn tay của hắn bóp nát thành đĩa sắt. Khí trận bên trong kiên trì được một chút.

Tông Thủ sững sờ mới khôi phục lại.

Tu sĩ Thần cảnh sở dĩ có thể khinh thường Tiên Cảnh, bởi vì có tiên lực tồn tại.

Lúc này hắn sớm có được, cũng chẳng khác nào sớm nắm giữ uy năng của tu sĩ Tiên Cảnh.

Nhưng mà hắn dùng tay không bóp nát pháp bảo tuyệt đỉnh, cũng là bởi vì thân thể của hắn cường hoành.

Tông Thủ đem luyện thần kiếm lấy ra, đem tiên lực rót vào thần kiếm.

Kiếm kêu vang lên, lập tức bắn ra kiếm khí màu tím dài ba xích vô cùng lợi hại.

Nếu không phải là Tông Thủ kịp thời ước thúc, cơ hồ làm bị thương vách tường.

- Một kiếm này nếu chém ra, kiếm uy ít nhất phải mạnh hơn ta lúc trước gấp mười lần! Thích hợp với hồn cảnh thi triển kiếm ý.

Đáng tiếc là lượng quá ít, trong vòng một ngày tối đa chỉ có thể sử dụng ba lượt.

Uy lực ba kiếm này có thể so vơi một kiếm toàn lực của Diệp Hiên.

Nhưng mà ba kiếm này qua đi, trong vòng một ngày mới khôi phục lại.

Lặng lẽ cười cười, Tông Thủ cảm thấy mỹ mãn, tâm niệm dẫn động thu trụ thư vào trong người.

Hắn đã chiếm cứ nơi này bốn tháng, lại tiếp tục nữa sẽ khiến hai giáo kia trở mặt không nói lý, trong nội tâm hơn phân nửa sẽ lo lắng.

Mà lại lúc này linh thạch hao hết, cuối cùng còn lại làm dự bị, cũng không tiếp tục nữa.

Đi ra khỏi Trụ Quang Điện, Tông Thủ nhìn qua hướng tây. Lúc này khoảng cách ngày chín tháng chín còn ba ngày mà thôi.

Ám uyên phía bắc trung ương vân lục.

Tông Thủ cưỡi lên Bích Hỏa Huyền Quy, bay lên không trung. Có thể trở lại chốn cũ làm nó hưng phấn không thôi. Thỉnh thoảng kêu gào, chấn nhiếp những tinh thú ở chung quanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.