Tuy rằng trước đây những việc này đều là do đám tôi tớ Nguyên Ma Cư thực hiện, nhưng giờ phút này sở dĩ Lý Biệt Tuyết phải đích thân pha trà, cũng là bởi vì bên trong tiểu lâu này có thêm mấy chục cỗ thi thể.
Đều là thân không một vết thương, hai mắt trợn tròn, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc hoảng sợ.
Mà ở bên cạnh cách đó không xa, đúng là Ma Liên phu nhân. Lúc này nàng cũng đang táng đởm kinh hồn, cũng không dám thở ra một cái.
Đám tôi tớ Nguyên Ma Cư ở chung quanh đã vĩnh viễn mất đi, đều là mới chết lúc vừa rồi, khi mà Lý Biệt Tuyết lên cơn nổi giận.
Chỉ trong vòng hàng trăm hô hấp , lại có liên tục bốn vị Thánh Cảnh Tôn giả chết ở bên trong Tần Hoàng Mộ. Mặc dù Ma Môn bọn họ không bị tổn thất rất lớn, tuy nhiên cũng đủ để làm cho tất cả mưu tính của vị Vô Thượng Nguyên Ma này, đều toàn bộ trở nên vô ích.
Mà ngược lại Tăng Huyền Trì Pháp Dực kia, đối với Lý Biệt Tuyết mà nói, thật sự quá mức nguy cấp.
Cũng từ đó có khả năng suy ra, hiện tại vị Chí Cảnh Thánh Tôn này đang ảo não ở mức độ ra sao.
Trong lòng cũng là đáng tiếc cho những tên tôi tớ này, những kẻ này ở trong Khung Cảnh cũng có địa vị tôn sùng, có kẻ còn có cơ hội được Lý Biệt Tuyết ân cần dạy bảo nên luôn hỉnh mũi lên trời. Mà ngay cả nàng là Thần Cảnh Tu Sĩ như vậy, chúng cũng không thèm để ý tới.
Tuy nhiên giờ này khắc này, chúng cũng đều trở thành đối tượng duy nhất để Lý Biệt Tuyết phát tiết lửa giận .
Đến khi vị nước trà đắng chát ngòn ngọt nhập vào trong miệng, tâm tình của Lý Biệt Tuyết rốt cục mới khôi phục lại một chút, sau đó là không giận mà ngược lại còn cười.
- Hay cho một Huyết Kiếm yêu quân, hay cho một lần phản sát nghịch tập! Xem ra bổn tọa vẫn là coi thường vị Vân Giới Thánh Vương này, quả nhiên là quả quyết sắc bén. Ngay cả một điểm sơ hở nho nhỏ cũng không thấy được.
Lý Biệt Tuyết vừa nói, ánh mắt xẹt qua Ma Liên: - Ngươi đang sợ hãi? Kỳ thật không cần như thế. Ngươi là người hữu dụng, bọn họ vô dụng nên tự nhiên đáng chết!
Ma Liên phu nhân là cố gắng tự duy trì sự bình tĩnh. Thì ra chính mình có thể còn sống được, là bởi vì chính mình còn có chỗ dùng mà thôi?
Cũng không dám trực tiếp trả lời câu hỏi ấy, mà nàng chỉ khuyên giải:
- Đại nhân hà cớ gì phải lo lắng? Một trận chiến này, ma đạo chúng ta kỳ thật không tổn hao mảy may gì. Với khả năng của Xích Hồng Y Tôn giả, tuyệt không sẽ làm đại nhân thất vọng!
- Không cần phải nói như thế, vốn lấp kín Tần Hoàng Mộ để phong tỏa đường hắn trốn chạy là được. Thế nhưng hiện nay lấy sức lực của một mình Xích Hồng Y chỉ là một cây chẳng chống vững nhà.
Lý Biệt Tuyết lắc đầu, trên mặt lại cũng không thấy sự chán nản, cũng không có quá nhiều tâm tình hiện ra - Chuyện này đã thành hơi khó giải quyết.
Ma Liên lại lần nữa im lặng. Vấn đề là Lý Biệt Tuyết vô phương bay thẳng đến Tần Hoàng Mộ để hạ thủ.
Vào lúc này chư vị Thánh Tôn trong thiên địa đều có thêm nguyên nhân chú ý đối với Tần Hoàng Mộ. Cũng lo lắng bởi bộ dạng để lộ ra sẽ bị Đạo Môn Thanh Huyền Thái Hoàng phát hiện ra manh mối.
Dù sao năm đó một trong các địch thủ lớn nhất của Nhiễm Võ Thiên vương chính là Đạo gia.
Khó lòng mà nói mấy vị Đạo gia Thánh Tôn kia, đối với thần vật Tăng Huyền Trì Pháp Dực này thì biết được bao nhiêu.
Chỉ sợ lúc này, mấy vị đó lại đã tò mò . Sau khi Ma đạo thật vất vả nghị hòa, chỉ trong ngắn ngủn không đầy bốn tháng, liền lại bắt đầu sắp đặt vây sát Tông Thủ.
Bội bạc, đối với người của Ma Môn mà nói, không là việc ly kỳ gì. Có điều là thương sinh đạo Đại Càn đang lúc thịnh vượng, mà lại tự mình trong tình hình cực kỳ suy yếu cứ làm loại chuyện này. Dẫu nhìn thế nào cũng đều là điên cuồng, tự tìm tử lộ.
Tuy nhiên Lý Biệt Tuyết lại cố ý làm, đây chẳng phải là khiến người khác ngạc nhiên hay sao?
Lại nhớ Thủy Tần Hoàng Đế ngày xưa đã từng triệu Luyện Khí sĩ cả thiên hạ, rồi cùng Mặc gia Pháp Gia chung sức nghiên cứu chế tạo ước Chí Cảnh Thánh Tôn pháp.
Mười hai đồng nhân, chính là thành quả năm đó của Mặc gia. Mười hai cỗ đồng nhân kết trận, nghe nói trong phạm vi ngàn dặm thì đến Chí Cảnh Thánh Tôn đều bị mạnh mẽ áp xuống mất nửa giai!
Mà Luyện Khí sĩ còn lại cùng Pháp Gia, nghe nói trong vài thập niên đó cũng đồng dạng tính toán ra vài phương pháp chống lại Chí Cảnh. Có điều là một mực chưa từng cho thế nhân biết.
Hiện nay tất cả bí ẩn này, đều giấu toàn bộ ở bên trong Tần Hoàng Mộ. Nơi này cũng là cấm địa của tất cả Chí Cảnh Thánh Tôn !
Phải biết năm đó oai phong của Thủy Tần chèn ép Thiên hạ thì hơn phân nửa Chí Cảnh Thánh Tôn ở Vân Giới đều là e sợ không kịp tránh né.
Thủy Tần diệt nho, thế nhưng tam đại Thánh Tôn Nho Môn vào năm đó cũng là đành chịu bó tay. Trong đó hai vị lần lượt thân vong, chỉ còn lại một vị thì cũng bị buộc tránh xa Vân Giới.
Cho nên Lý Biệt Tuyết, mới chịu mượn lực của hai dị tộc kia ở ngoài đại vực.
Lúc này bảy vị Thánh Cảnh, bởi Tông Thủ nghịch tập mà đã ngã xuống bốn vị. Tuy nhiên về thực chất, lúc này Lý Biệt Tuyết vẻn vẹn chỉ dựa vàomột mình Xích Hồng Y mà thôi, xác thật đã không đủ thực thi.
Chính vào lúc hắn khốn khổ nghĩ ngợi, Lý Biệt Tuyết cũng đã có quyết đoán. Hắn với tay liền lấy ra một quả Ngọc Phù có ma vân xanh tím
- Ngươi cầm vật ấy đi tới Cực Bắc Phong Hồi Sơn, nếu như người kia đống ý lập ra Tâm Hồn Chi Thệ, nhận lời làm thỏa đáng chuyện này cho ta, liền có thể thả nó ra. Còn nhớ đi nhanh về nhanh, trong vòng nửa ngày ta muốn người này xuất hiện ở bên trong Tần Hoàng Mộ!
Ma Liên không khỏi ngẩn người. Vậy tiếp theo không phải nên khởi động con cờ đã dùng kia sao?
Hôm đó chính mắt nàng thấy, biết được Lý Biệt Tuyết còn có một thủ đoạn khác.
Lập tức trong lòng liền có chỗ hiểu ra. Chẳng lẽ đó là câu nói kia của Tông Thủ khi Xích Hồng Y rời đi sao?
Chỉ vì ma pháp đại nghịch thiên xác thật không ngăn được Minh Hà Cáo Tử Kiếm kia của Tông Thủ?
Nhưng mà trong đó, đến tột cùng lại có liên hệ gì?
Chẳng lẽ Vô Thượng Nguyên Ma này thật sự là mưu tính sâu xa như thế. Cho nên đã vì Ma Môn mà bồi dưỡng ra một kẻ truyền thừa thiên tư có một không hai trong đương thời?
Trong lòng không giải thích được, Ma Liên cũng không dám tiếp tục suy ngẫm vào lúc đó. Nàng nhận Ngọc Phù màu đen kia rồi thu vào bên trong tay áo .
Cũng cho đến lúc này, nàng mới kịp phản ứng lại. Cực Bắc Phong Hồi Sơn? Chẳng lẽ là nói đến người kia?
Lập tức toàn thân nàng, đều là cảm giác không rét mà run.
Vị này chính là nhân vật năm đó đều khiến cho chính ma lưỡng đạo, nghe thấy đều là biến sắc .
Lý Biệt Tuyết này thực sự là muốn rời đi? Quả nhiên, chỉ vì Tăng Huyền Trì Pháp Dực kia mà vị Thánh Tôn này đã không tiếc tất cả vốn liếng .
Trong lòng Ma Liên đã thở dài hộ Tông Thủ. Nếu như người kia xuất hiện thì tính mạng của vị Đại Càn Quân này hơn phân nửa là sẽ mong manh.