Ngoài ra còn có chuyện, chính là khi Trương Thái Thượng tru sát Ma Lục Tàn Trang.
Tại Tông Thủ xem ra, nếu như có vật gì như vậy thì có thể làm cho người ta kiếm pháp thông huyền, một bước đăng thánh. Vậy hơn phân nửa chính là vật ấy .
Trương Tàn Trang này, tuy chỉ ghi chép về một kiếm trận. Tuy nhiên lại có thể thông qua vật ấy, tìm kiếm bộ phận khác thuộc về Tru Ma đồ lục.
Về phần Trụ Cực Mệnh Thế Thư, nếu trước kia thật sự có thể làm ra, hiện tại cũng không thành.
Cuối cùng chính là chẳng biết đi đâu tìm tung tích Quan Giới Nghi.
Lại tồn thần hồi tưởng, nhớ lại từng món từng món chuyện cũ vài năm qua.
Trên mặt Tông Thủ cũng dần dần chỉ còn có vẻ nghi hoặc, thật sự không tìm được trong đó có gì liên hệ với nhau.
Tịnh Thế Âm nói chuyện này, cùng Tô Tiểu Tiểu có liên quan sao? Chẳng lẽ nói yêu nữ này là biết mình muốn cái gì sao.
Nếu không dứt khoát lập tức giữ lại, bắt lấy để cẩn thận tra khảo?
- Thủ Lang, nếu là ta hiểu biết chính xác đạo là thứ gì. Vậy tại sao Nguyên Ma đại nhân kia lại đồng ý để cho Tô Tiểu Tiểu đến bên cạnh ngươi?
Nhìn mặt mà nói, Tô Tiểu Tiểu chỉ một cái chớp mắt đã biết tình hình nguy hiểm của chính mình, trên mặt lập tức đều là vẻ ủy khuất ai oán.
- Nếu như Thủ Lang thật sự muốn hỏi dồn, ta tuyệt sẽ không phản kháng. Chỉ là muốn nói, nếu là ta có thể nói ra thành lời thì liền tuyệt sẽ không giấu diếm Thủ Lang.
Tông Thủ hừ nhẹ mà không thốt ra một lời. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, Tô Tiểu Tiểu giải thích lại cũng có chút đạo lý.
Hắn không tin Tô Tiểu Tiểu sẽ nói thật với hắn, yêu nữ này nói như vậy, nhiều nhất chỉ có thể tin nổi một thành.
Nhưng mà nếu như đổi chính mình thành Lý Biệt Tuyết, tất nhiên cũng không có khả năng cho phép Tô Tiểu Tiểu ở nơi này, để có thể tiết lộ bí mật mới nhất.
Hoặc phải thật sự là không biết, hoặc phải là biết được nhưng lại bị Vô Thượng Nguyên Ma dùng bí pháp cấm chế để nói không nên lời.
Phỏng đoán mặc dù lúc này hắn bắt Tô Tiểu Tiểu thì cũng không hỏi được ra điều gì.
- Tịnh Thế Âm Phật Tôn, ngươi có thể tiên đoán mọi chuyện, chẳng lẽ cũng không thể biết trước rốt cuộc vật này là cái gì? Là đan dược, là Linh Bảo, là manh mối di vật Thượng Cổ gì gì đó, hay hoặc là người?
Hắn nghĩ thầm có lẽ không phải là Vạn Linh Nguyên Thai của Tô Tiểu Tiểu, nó cũng có tác dụng kì diệu trợ giúp người tu hành sao?
- Đệ tử có thể tiên đoán mọi sự, nhưng không phải biết toàn bộ. Hơn nữa mỗi một lần biết trước, cũng chắc chắn phải trả giá nỗ lực như nhau.
Tịnh Âm lắc đầu, trên ngọc nhan trong trẻo kia, trong mắt lại lộ ra vài phần mơ màng: - Việc của tương lai cũng không phải không thể thay đổi. Đệ tử chỉ có thấy được mấy hình ảnh mà thôi, mấy cái chi lưu của dòng sông vận mệnh. Trong đó có một hình ảnh, là Phật Tôn ngươi cầm Huyết Kiếm trong tay, sau lưng mở rộng đôi Linh Dực sải cánh ngàn vạn trượng. Ngài Thống soái muôn vàn quân, quân lâm hậu thế. Mà một hình ảnh khác cũng là quang cảnh Phật Tôn bỏ mạng đạo tiêu tại một chỗ không sáng không tối.
Nàng lại nói tiếp: - Phật Tôn là người mà đệ tử chứng kiến từ lúc sanh ra, vận mệnh khó suy đoán nhất. Cũng là khó lòng dự báo nhất .
- Thật sao?
Tông Thủ chỉ cảm thấy trong đầu có vô số nghi vấn, lại đều vô phương nhận được lời giải đáp. Tịnh Thế Âm này, thực sự biết cách làm loạn lòng người.
Cuối cùng hắn đành phải lắc đầu mãnh liệt, thu hồi lại tạp niệm đang làm mình hỗn loạn..
- Vừa rồi Phật Tôn ngươi từng nói, nếu là kham nổi phát lộ đích thực diệt thân trước đại kiếp, thì có thể vô địch hậu thế. Nếu là kham mà không phát lộ được thì bỏ mạng đạo tiêu. Còn nói có một hồi sát kiếp quấn thân, vậy trong hai cái này có liên hệ gì? Vì đại kiếp đích thực diệt thân, chính là ở bên trong Tần Hoàng Mộ?
- Không rõ lắm.
Tịnh Âm vẻ mặt do dự, rồi nói không xác định: - Ta từng trông thấy chỗ Phật Tôn thân vong, nhưng nó cũng không liên hệ cùng Tần Hoàng cổ mộ này. Tuy nhiên cũng không cách nào chứng thật. Thế nhưng ta lại biết, phàm là sinh linh mà cầm Tăng Huyền Trì Pháp thì nhất định sát kiếp quanh thân, trừ phi là chứng được đại đạo đích thực, nếu không vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
- Thì ra là thế!
Tông Thủ tâm thần buông lỏng, muốn hắn chỉ trong vòng một ngày mà tìm ra manh mối của 'Tăng Huyền Trì Pháp Vật' kia, thì quả thật là có chút khó khăn.
Có điều, sát kiếp so sánh lúc trước càng hung hiểm gấp hàng chục lần thì sẽ là cái gì?
Bảy vị Thánh Cảnh kia đã ngã xuống bốn người. Chỉ một mình Xích Hồng Y, e rằng kẻ này cũng không dám xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn.
Vậy cứ đợi mười hai canh giờ sau, Tam Ti Tiên Lực phục hồi như cũ thì mặc kệ cho người này có thủ đoạn gì, hắn đều có thể ứng phó.
Như vậy nguồn gốc của sát kiếp này, chẳng lẽ là bên trong Hàm An Thành kia?
Tông Thủ vừa nghĩ ngợi, vừa nhìn về phía người bên cạnh Tịnh Âm.
- Như vậy xin hỏi vị này, là vị Phật Tôn nào?
- Pháp danh của ta là Quan Tự Tại!
Tăng nhân kia cười một tiếng, rồi nói với vẻ cực kì tao nhã: - Là sư huynh của Tịnh Thế Âm, hiện đã đạt đến vị trí Bồ Tát.
- Thì ra là Quan Tự Tại Bồ Tát!
Tông Thủ nghiêm túc kính cẩn, bất kể kiếp trước hay kiếp nầy, đại danh của vị Bồ Tát này đều như sấm bên tai.
Bồ Tát là chỉ những người ở trong Phật Môn có thực lực Thánh Giai. Còn Bán Bộ Chí Cảnh có thể coi là Phật Tôn.
Còn sau bậc Chí Cảnh thì là Phật tổ. Tuy nhiên vị Quan Tự Tại này cũng là một vị cực đặc thù trong Phật Môn .
- Trước lúc Tần Hoàng Mộ mở ra, tất cả mọi người muốn vào bên trong đánh giá, tìm kiếm cơ duyên. Vì sao chỉ có nhị vị là ngoại lệ, ngược lại còn rời xa?
Tịnh Âm cùng Quan Tự Tại hai mặt liếc mắt nhìn nhau, rồi vẫn là người sau mở miệng đáp: - Ở trung tâm Tiểu Thiên này có vật đại khủng bố. Một khi nó thức tỉnh thì không phải chỉ là kiếp nạn của Vân Giới, mà còn là tai ương của các Giới. Hai người chúng ta là người không thể ngăn cản bên trong thành, nên không thể làm gì khác hơn là trước cứ đi ra ngoài bố trí, để ngừa vạn nhất. Chỉ mong khi đó có thể trì hoãn chút thời gian, có khả năng hạn chế ít nhiều.
Tông Thủ trong lòng giật thót, vị Tần Hoàng này đích thực là chữ 'Tử' , xem ra là không còn phải nghi ngờ.
Xem lại hoàn cảnh nơi này, những dị thú chôn cùng nếu có thể một mực 'Sinh tồn' đến hôm nay.
Vậy Thủy Tần Hoàng Đế táng tại chính giữa Lưỡng Nghi Tụ Long Trận kia, tự nhiên chỉ biết sẽ 'Sinh sống' lâu hơn.
Phù hợp với tính toán thiên tượng trước đây của Khổng Duệ , nhận định và dự đoán của Trương Hoài đối với Tần Hoàng Mộ , Tông Thủ càng nghĩ càng cảm giác tình hình không ổn.
- Nói như vậy, đây là Tịnh Thế Âm Phật Tôn nghĩ rằng Tần Hoàng kia vốn đã chết đi, nhất định sẽ sống lại?
- Vị Lai Phật quá đề cao đệ tử , việc của Tần Hoàng, đệ tử thực vô phương kết luận!