Giờ phút này mà nhìn, có thể thấy được vòng xoáy trong người Tông Thủ.
Mà ý niệm của Tông Chủ, đây là chân lục linh cấm hoàn toàn mới, đang thành tựu hồn thủy trong hồn hải.
Thời điểm thường ngày mỗi ngày ngưng luyện một đều cần Tông Thủ dùng nhiều thời gian và vô số tinh lực.
Mà giờ khắc này trạng thái tinh thần của hắn lại vô cùng hưng phấn dị thường, chẳng những tập trung lực chú ý linh cảm cũng không có điểm cuối cùng. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Chỉ cần ý niệm khẽ động, hư không hội họa, có thể có một đầu chân lục linh cấm.
Lúc trước dốc sức chiến một trận với Hổ Thiên Thu, dưới áp lực mạnh mẽ của Địa Luân bát mạch Huyền Võ tông khiến tính mạng của hắn kích thích tiềm năng, tiếp cận trạng thái bộc phát giếng phun. Tâm thần từ đầu tới cuối cũng ở trạng thái phấn khởi, tất cả suy nghĩ đều vô cùng rõ ràng.
Nếu lúc này mà luyện khí nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh. Nhưng mà được lợi trước tiên chính là nguyên hồn của Tông Thủ.
- Số lượng chân lục linh cấm đã đầy đủ, hôm nay có thể ngưng tụ ra chân phù linh cấm rồi.
Phù đại biểu cho thiên địa pháp tắc, mà lục thì ở dưới pháp tắc, đại biểu cho số lượng và dẫn phát hiện tượng.
Số lượng chân phù linh cấm đầy đủ nói cách khác cũng đại biểu trong hồn hải ngưng tụ chân lục đã chống đỡ nổi một đầu pháp tắc.
Càng làm ý niệm của Tông Thủ thăng hoa, nhưng mà thăng hoa hoàn toàn không có quy tắc, chân lục linh cấm phân bố tứ tán các nơi, phải nói là chạy như điên. Tất cả chân lục đều ngưng tụ trong hồn thủy, không ngừng tổ hợp trọng cấu.
Không đến một lát chỉ thấy một đạo phù văn màu bạc hiện ra, xuất hiện trong vòng xoáy hồn hải. Một dòng điện xung kích ra chung quanh. Nhưng mà qua một lát là tràn ngập cả thần hồn.
Lại một loạt hư ảnh hiện ra thông với nhất thể, càng làm nó mênh mông cuồn cuộn.
Tông Thủ lựa chọn chân phù đầu tiên chính là chữ "Lôi". Chẳng những bởi vì bản thân của hắn có ấn ký Lôi Loan, càng bởi vì đạo chân phù này trong tất cả phù văn có uy năng to lớn nhấ.
Mà ngưng tụ chân phù linh cấm này, quanh thân Tông Thủ bắt đầu có lôi điện màu vàng lóe lên.
Chợt trong nội tâm của hắn có một tia hiểu ra, biết được hôm nay nếu hắn thi triển đạo pháp lôi điện chẳng những kết ấn niệm chú có thể giảm bớt hơn phân nửa trình tự. Uy năng cũng tăng lên ít nhất gấp hai lần, so sánh người ngưng tụ chân phù chữ Lôi còn mạnh hơn rất nhiều.
Sau đó chính là hồn hải bỗng nhiên bạo tăng lan tràn ra ngoài. Tất cả hồn lực bên ngoài đều bị chân phù kích thích, lại thình lình một phân thành hai, hai phần thành bốn, thẳng đến khi mở rộng vài lần mới dừng lại.
- Thật nhanh! Không ngờ tăng trưởng gấp ba bốn lần, hồn lực Linh Sư tăng trưởng quả nhiên ngưng tụ chân phù linh cấm mới là chính đạo!
Ánh mắt Tông Thủ sáng ngời, hiện ra vài phần sợ hãi và vui vẻ.
Tu luyện trước kia của hắn dù là mượn nhờ Thôn Thiên Hóa Nguyên Đại Pháp, mỗi lần tu cấm cũng chỉ tăng trưởng một ít hồn lực lên mà thôi. Nhưng mà lần này tăng gấp ba bốn lần.
Chân phù linh cấm chính là bổn nguyên khỏe mạnh, khiến bản chất thần hồn con người tăng lên, hiệu quả tự nhiên khác với tu hành bình thường rồi.
Tông Thủ đang muốn không ngừng cố gắng ngưng tụ ra chữ "Thủy", nó cũng sắp hoàn thành rồi.
Gần có được hai chữ chân phù thì cảm giác trong não của hắn đau nhức một hồi, ý thức của hắn lâm vào hôn mê.
- Đến cực hạn! Quả nhiên, thế gian này chưa bao giờ có chuyện tốt một bước lên trời.
Tông Thủ cũng không xoắn xuýt, quyết đoán dừng minh tưởng bắt đầu thổ nạp.
Lần này tu luyện Hám Thế Linh Quyết so với hội tụ chân phù còn nhanh hơn nhiều lắm.
Bắt đầu thổ nập thiên địa linh khí, vài lần tuần hoàn thì chân khí trong người Tông Thủ bắt đầu nhiều hơn.
Không ngừng thúc dục dung hợp và tăng trưởng chân kình, một thủy một hỏa giống như đinh ốc đang chuyển động trong cơ thể của hắn.
Phía trên phổi luân của hắn còn thừa mạch luân, bởi vì trong mười ngày qua Tông Thủ không ngừng luyện quyền nên đã rời rạc.
Hôm nay sau cuộc chiến với Hổ Thiên Thu càng khiến chúng sụp đổ. Tông Thủ cơ hồ không chút phí sức đã mở rộng ra được.
Rồi sau đó tất cả lực lượng đều rót vào một nơi, đem hai cây châm đâm vào ngoại luân.
Thời điểm châm vào ngoại luân thì Tiên Thiên tinh nguyên trong cơ thể đều nhao nhao chuyển hóa làm thủy hỏa chân khí, dung hợp với nội luân bên trong.
Tông Thủ mượn nhờ xu thế này tiến thêm một bước, một đường xông thẳng quá quan không gì cản nổi, đem các đại huyệt bên ngoài ngoại luân đâm rách từng cái.
Thân Luân cửu mạch, mỗi đầu mạch luân đều có hai mươi bốn đại huyệt và vô số tiểu huyệt tạo thành. Duy chỉ có ngoại luân là hơi khác một chút, có tới bốn mươi tám đại huyệt phân bố cao thấp không đều. Cộng thêm có vô số kinh mạch song song nên ngoại luân trong người Tông Thủ tăng lên tới chín mươi sáu chỗ.
Tông Thủ dùng kim châm dò xét huyệt pháp, dựa vào hiểu biết kinh mạch cơ thể kiếp trước, hôm nay cũng chỉ tìm được hai mươi sáu chỗ mà thôi, cũng chính là năm mươi hai mạch huyệt. Những huyệt vị còn lại không cách nào tìm ra được.
Bây giờ tụ lực quanh thân cũng chỉ giải khai được hai mươi bốn đại huyệt đã dần dần kiệt lực. Cơ hồ mỗi khi mở ra một nơi thì lực lượng giảm đi nhiều.
Kỳ thật trong người của hắn vẫn còn dư kình, chỉ cần tích súc một phen có lẽ còn có thể giải khai được mấy chỗ. Tông Thủ lại biết đạo lý thấy tốt thì lấy, vận chuyển thêm mấy đại chu thiên thì khí mạch quanh thân dần dần bình phục lại. Tất cả chân khí đều quay về khí hải một lần, tiến vào các đại huyệt quanh thân.
- Quả nhiên là chiến đấu với cường giả thì kích phát tiềm năng tính mạng thật nhanh, cũng là đường tắt tu hành lớn nhất. Nếu như là lúc bình thường thì mặc dù ta có được tinh hoa trong trứng Lôi Loan cũng cần khổ tu gần hai tháng mới có thể mở ra ngoại luân! Nhưng mà ngày hôm nay vừa chiến đấu đã giảm bớt nhiều thời gian. Chỉ tiếc thế gian này đối thủ khó cầu, tìm được người thích hợp quá khó khăn.
Cuộc chiến ngày hôm nay tuy không phải chém giết sinh tử. Nhưng mà tu vị Hổ Thiên Thu là võ đạo Địa Luân bát mạch Huyền Võ Tông sư nên áp bách Tông Thủ không thở được, còn phải chiến đấu với Lý Tà Linh một trận.
Dưới mắt cũng chỉ có thu hoạch sơ bộ mà thôi, bộ phận còn thừa trong một tháng sau sẽ bày ra ngay.
Kích phát tiềm năng tính mạng sẽ sử dụng được nhiều Tiên Thiên tinh nguyên, thân thể của hắn từng bước hấp thu.
Tốc độ tu luyện mấy tháng qua cũng gia tăng thật lớn. Đủ khiến cho hắn nhẹ nhõm bước vào cảnh giới Thân Luân đỉnh phong.
- Thân Luân cửu mạch, không biết lực lượng của ta hôm nay là như thế nào?
Tâm niệm Tông Thủ lại động, bỗng nhiên đầu ngón tay của hắn có khí mang hiện ra. Chỉ thấy có thủy hỏa quấn quanh, điện quang lập loè, một kích này trực tiếp đánh ra gần hai trượng.
- Khí thấu trượng bảy! Hám Thế Linh Quyết, đinh ốc chân khí của ta vốn tập trung hơn công pháp bình thường, càng cô đọng sắc bén. Dùng cách này mà tính toàn thì cũng hơn ngàn cân.
Tông Thủ lại hơi cảm giác bất đắc dĩ, huyệt vị trên người của hắn tăng gấp đôi so với người bình thường.
Bởi vì nắm giữ được kim châm độ huyệt, mỗi đầu ngoại luân đều mở hơn mười đại huyệt, hắn lại có thể mở thông toàn bộ.
Lẽ ra cho dù là sức mạnh nào hay là khí tồn lại đêu vượt qua Võ sư bình thường vô số lần.
Nhưng bởi vì đại đa số chân khí đều tổn thất trong quá trình xung kích. Chẳng những lực lượng tương đương với cửu mạch Võ sư bình thường, tối đa chỉ hơi nhiều hơn một chút. Nhưng mà lực bền bỉ không người nào sánh bằng.
Bởi vì hắn gần đây không ngừng cường hóa kinh mạch hình đinh ốc. Đổi lại trước kia mới tiến vào thất mạch Võ sư thì hắn không có được tám phần lực lượng của người bình thường.
Chỉ mong thời điểm kinh mạch đinh ốc hình thành hoàn toàn là có thể chuyển biến tốt đẹp hơn.
Hắn cũng không cầu có được thực lực gấp đôi người khác. Nhưng mà thời điểm tu hành song song lại nhanh gấp đôi người thường. Lực đạo này và chân khí tồn lượng như thế nào cũng phải vượt qua thường nhân một ít, lúc này mới hợp lý thở dài thật khẽ, Tông Thủ lại nhắm mắt, khiêu chiến thật lâu cũng chỉ kích phá tiềm năng thân thể mà thôi. Đối với kiếm thuật cũng là một loại tôi luyện.
Thời điểm đem một thân kiếm thuật rèn luyện lại từ đầu kỳ thật cũng là chuyện tốt. Có thể giác tỉnh bản thân, có thể phát hiện rất nhiều chỗ sai và không đầy đủ trước kia. Thậm chí vài chỗ còn có thể cải tiến được, càng tốt hơn chính là hắn cũng cố căn cơ của bản thân.
Mà kích đấu với Hổ Thiên Thu hắn nhận ra không ít sơ hở trong kiếm thuật, tất cả lộ ra ngoài. Đặc biệt là mấy kiếm cuối cùng kia, cơ hồ khiến trụ cột võ đạo của hắn bước vào cấp độ mới.
...
Khi Tông Thủ đang trở mình trong vân xa thì có hai đạo nhân ảnh từ phía nam Vân Giới bay đến, địa điểm chính là nơi Tông Thủ kịch chiến với Hổ Thiên Thu.
Hai bóng người thon gầy đang ở đỉnh dốc núi gần đó, chọn chỗ cao nhất mà đứng. Chỗ mà Lý Tà Linh đã chết chính là chỗ hai người đang đứng.
Trong đó tay của Cừu Lăng ôm ngực, hắn nhíu mày không kiên nhẫn.
- Vân sư huynh, còn nhìn cái gì chứ? Nơi này không có nửa điểm dấu vết...
- Là không có dấu vết!
Thanh viên họ Vân gật đầu, nhìn phía xa. Nhìn qua khu vực đất bằng có năm ba cây cối phân bố ở đó. Bản thân không có gì phải chú ý tới, nhưng mà...
- Nơi này có chính khí trùng thiên, ngay cả Hải thành chủ cũng không dám tới gần. Không có nửa phần dấu vết ngược lại chính là điểm khả nghi nhất...
- Là đạo lý kia!
Cừu Lăng cười ha hả, có chút không cho là đúng:
- Có thể nơi này được người ta xử lý qua rồi, dù chúng ta xem xét thế nào cũng không có thu hoạch gì.
Thanh niên họ Vân cười cười, cũng không cãi lại, chỉ thản nhiên nói:
- Quên nói, sáng hôm nay ở bên Thánh thành có tin tức truyền tới, sư tôn đã loại bỏ qua rồi. cường giả Tiên Thiên ở gần Vân Thánh Thành đều không có tới gần Huyết Cốc. Có một chuyện khác là thế tử của Càn Thiên Sơn gần đây tới Hải thư viện, cũng nhận thức Củng Hân Nhiên. Hai năm trước kia hai người nói cười rất vui vẻ.
Ánh mắt Cừu Lăng lập tức sáng ngời, dường như nghĩ tới cái gì đó:
- Như thế thì vị thế tử của Càn Thiên Sơn là rất khả nghi? Tuy bản thân hắn là phế nhân, nhưng mà phụ thân của hắn lúc trước có rất nhiều bộ hạ. Đúng rồi, chuyện này vốn rất kỳ quái đấy. Vân Hà Sơn và Liệt Diễm Sơn vốn đang chuẩn bị tụ tập thuộc hạ, chuẩn vây giết tên thế tử ở gần đây. Nhưng mà sau giờ Tý hôm qua thì người bám đuôi hai thế lực lớn trong một đêm bị thanh lý sạch sẽ. Còn có Tông Linh cũng chẳng biết đi đâu. Dường như nhân vật Tử Lôi thương Tông Nguyên không thấy bóng dáng đâu, cực kỳ quỷ dị. Chuyện này tất cả mọi người có thể loại trừ, còn lại chỉ có tên thế tử này...
Thanh niên họ Vân từ chối cho ý kiến, ánh mắt lạnh lẽo, nói:
- Hôm nay mọi người bị chết không sai biệt lắm, cho dù có phải là hắn làm hay không, chỉ cần trảm kẻ này thì thù của Mễ lão cũng giải quyết hơn phân nửa!