Dẫu sao trong lòng vẫn hơi lo lắng, dù sao hộ giới cấm trận kia sẽ không duy trì được bao lâu. Mặc dù là Minh Nhật Hiên, cũng tuyệt đối không thể có khả năng đủ sức cứu vãn Càn Khôn.
Tuy nhiên vẻn vẹn chỉ một lát sau, trên mặt Trầm Nguyệt Hiên liền lại lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Phát hiện hộ giới cấm trận kia tuần hoàn vận chuyển, đúng là so sánh ngày xưa lưu loát gần gấp đôi. Có điều cũng là trả giá bằng việc hy sinh tảng lớn không gian Bích Chướng.
Vứt bỏ gần hai phần năm lớp Bích Chướng, chỉ coi giữ một số khu vực mấu chốt.
Mà những Dạ Ma trùng trùng điệp điệp này, chúng khoét sâu vào vết rách hư không mà cũng không gặp phải ngăn trở như mọi khi. Chúng liền được để mặc trực tiếp xâm nhập vào bên trong Thiên Phương thế giới.
Nhưng ở khắp nơi đều là vừa mới nhảy vào bên trong biên giới liền đã bị thương nặng.
Mười hai trấn quốc đồng nhân, lúc này trừ bốn cỗ trấn áp ở trung tâm thế giới ra, còn lại mỗi cỗ giữ một chốn.
Kim sắc hào quang tỏa ra, hợp thành một thể, dưới sự quấy nhiễu của đám thần quyết hỗn loạn mà cơ hồ tất cả Dạ Ma bậc Linh Cảnh Chi Thượng đều bị mạnh mẽ đè cho giảm đi vị bậc.
Trầm Nguyệt Hiên trước đây một mực chuyên tâm luyện khí nên cũng không chú ý việc bên ngoài. Lúc này hắn mới phát hiện, trong cả Thiên Phương thế giới ngoại trừmột số rất ít kiến trúc ở trung tâm ra, còn lại cơ hồ đều bị san thành đất bằng phẳng.
Hai trăm bảy mươi vạn đại quân, cứ như vậy phân bố ở trong phương viên nhỏ hẹp chỉ có ba trăm dặm của thế giới. Đúng là gặp biến không loạn, thành thạo giảo sát thu hoạch những Dạ Ma đang không ngừng xông vào.
Nhất là hai chi thiết kỵ do hai người Lý Tín Tông Nguyên chia nhau làm Thống soái, chúng đều chặt gươm phá giáp, không người nào có thể ngăn cản. Khí thế sắc bén khó đương, dường như không người có thể chống lại.
Đại quân hai trăm bảy mươi vạn này đến từ các nơi, phối hợp lại hơi có vẻ trúc trắc. Tuy nhiên do chủ tướng điều động nên vẫn vững vàng áp chế được khắp thế giới này. Chúng không ngừng vận động, không ngừng điều chỉnh, không ngừng chia cắt quân địch, rồi lấy nhiều đánh ít.
Trầm Nguyệt Hiên chỉ liếc mắt, đã biết đây nhất định là Khổng Dao cũng đến . Nếu tình hình trước mắt cứ tiếp tục như thế này, bất kể Dạ Ma có bao nhiêu quân lực đánh sâu xâm nhập vào Thiên Phương thế giới, đều sẽ bị Đại Càn giết hại từng tốp một hầu như không còn!
Loại chiến pháp này là hoàn toàn không giống với Liệt Khuyết. Khó phân biệt tốt xấu giữa hai người, tuy nhiên thương vong bên phía Đại Càn tiên triều cũng rõ ràng giảm đi trên diện rộng.
- Hồi đó bệ hạ sớm đã có an bài. Quý phi nàng thật không hổ là tướng soái tài ba phi phàm! Vừa mới đến Vân Giới, đã thay đổi xu hướng suy sụp.
Trầm Nguyệt Hiên than thở một tiếng, kính nể không thôi: - Không trách được bệ hạ lại hỏi thần về Lưỡng Nghi Tụ Long Trận. Nếu có thể có trận này phối hợp, Đại Càn ta tất sẽ ở thế bất bại!
Tông Thủ nghe vậy mắc cười, Khổng Dao áp dụng loại chiến pháp này, thực sự không phải là Liệt Khuyết vô năng nên không nghĩ tới. Mà là khi đó không có mười hai trấn quốc đồng nhân trấn áp. Nếu quá mức mạo hiểm thì cũng làm tổn hại tới lợi ích thương gia của mỗi thế lực lớn ở bên trong Thiên Phương Giới.
Có điều việc này, Trầm Nguyệt Hiên nói vậy mà chính mình trong lòng cũng hiểu rõ.
- Ở thế bất bại thì cũng hơi khoa trương , lớn nhất chỉ có thể tăng gần ba thành trong tính toán. Trừ Minh Nhật Hiên ra, còn có Từ Phúc, lúc này cũng đã góp sức với trẫm. Ba người các ngươi liên thủ, có lẽ có thể phục hồi uy năng của Lưỡng Nghi Tụ Long Trận như cũ. Ta không cầu ai đó sống lại, cũng không cầu nó có thể phục hồi đầy đủ như cũ. Chỉ cầu có thể có ba bốn phần uy năng của tòa đại trận như bên trong Tần Hoàng Mộ là được.
Chính là lúc đang nói chuyện, Tông Thủ liền lại một lần nữa bị biến hóa ở bên ngoài làm kinh động. Hắn lấy tâm thần cảm ứng, rõ ràng mấy chục đạo Khí Ky hào hùng, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đang cấp tốc tiếp cận.
Thánh Cảnh?
Tông Thủ ánh mắt phát lạnh, trong đôi mắt đỏ đã toát ra một ngọn lửa đỏ kè.
Những Thánh Giai này liên thủ, thanh thế mênh mông, nhưng chúng cũng không hề thử nghiệm đột nhập biên giới. Mà là trực tiếp lấy lực lượng để công kích vào bản nguyên trung tâm của Thiên Phương Giới vực. Làm cho thời không chấn động, biên giới lay động,
Tông Thủ đang do dự có cần ra tay hay không, chỉ thấy một đạo kiếm quang màu tím nhạt bỗng nhiên từ trong Thiên Phương Giới đánh ra. Kiếm phong sắc bén tung hoành khắp ranh giới.
Vì vậy cả hư không bên ngoài đều bị chấn động không ngớt. Trong chớp mắt liên tục đánh ra vài lần, lại là một đám hào quang trắng sáng bùng phát ở trên hư không. Mà cảm giác về chấn động kia cũng rất kịch liệt.
Đại Hoàn Chấn Kiếm Thuật!
Tông Thủ trong lòng lập tức trấn tĩnh, hắn biết đây là Diệp Hiên xuất thủ, nhưng trong mắt càng hiện ra vài phần ngạc nhiên. Chỉ ngắn ngủn một năm mà thôi, tu vi của Diệp Hiên này tiến bậc thật là kinh người.
Hai trăm năm tôi luyện ở Cửu Tuyệt Tử Vực tích lũy lại, thật sự không phải là chuyện đùa. Góp gió thành bão, mới có thể dùng thanh tuyệt đỉnh Tiên Binh kia để phá vỡ tâm chướng, bước vào Thánh Cảnh.
Đã là sự tiến bộ dũng mãnh thì lúc này tu vi chỉ còn cách Thánh Cảnh trung kỳ cũng vẻn vẹn một bước mà thôi.
Mà người này lấy thực lực thánh tinh để thao tác Đại Hoàn Chấn Kiếm. Đó đã là đạt đến kiếm thuật Hồn Tinh Đỉnh Phong, tức thì liền thi triển ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Lấy lực của một kiếm để kháng cự hơn mười Thánh Cảnh, Diệp Hiên cũng chỉ hơi bị hạ phong. Mà vẻn vẹn chỉ một lát sau, cũng có hơn mười đạo Thánh Cảnh Khí Ki, lần lượt từ bên trong Thiên Phương Giới lao ra.
Luyện Thần Kiếm bên trong tay áo Tông Thủ cảm ứng từ xa nên tự phát lao ra ẩn hiện ở trong hư không. Thương Sinh Kiếm Trận cũng tự nhiên được kích phát.
Rõ ràng đã khiến mấy chục thế giới Thiên đạo ý chí ở chung quanh đều lôi cuốn đến bước này. Sau đó lại là ngàn vạn đạo kiếm quang, như một dải băng quay lượn chung quanh Thiên Phương thế giới.
Thương Sinh Kiếm Trận cùng Thiên Tuyệt Địa Diệt Kiếm Trận của Kiếm Tông hợp lực, hơn mười vị Thánh Giai của hai Đại tông phái liên thủ, trong nháy mắt liền làm cho căn nguyên của Thiên Phương thế giới lại lần nữa khôi phục ổn định.
Trái lại Thương Sinh Kiếm Khí kia lôi cuốn Thiên đạo ý chí mà thành, lấy uy thế sánh ngang Chí Cảnh vẫn cứ mênh mông cuồn cuộn lan ra, không người nào có thể đương đầu.
Nó khiến cho những Dạ Ma Thánh Giai này đành chật vật trở lui. Chúng lùi cho đến chỗ sáu mươi chiếc thuyền cổ mộc lớn kia thì bỗng nhiên linh vân phát triển, tương hỗ lẫn nhau. Một đạo lôi quang xanh lè hội tụ lao ra, khi đó mới gượng gạo triệt tiêu được đạo kiếm quang này.
- Hẳn là đã thay đổi đối thủ! Hắc, hay cho một Đại Càn Khổng Dao.
Vào lúc hai người Tông Thủ cùng Trầm Nguyệt Hiên ngồi trong Vấn Khí Lâu xem cuộc chiến Thiên Phương thế giới.