Thần Hoàng

Chương 456: Kiếm ý đỉnh phong (2)



Thân ảnh chạy vội nhưng khoảng cách chưa tới mười trượng! Sau một khắc chỉ thấy sắc mặt Hàn Nghịch Thủy ngưng trọng. Trong tay áo liên tục nhổ ra tiểu nhân màu bạc nhỏ nhắn và không ngừng bành trướng trong hư không, cũng hóa thành bóng người nhân giáp cao hai mươi trượng! Khí tức so với vừa rồi còn mạnh hơn mấy phần!

- Hắc, Thượng Tiêu Tông đúng là có chút ít tiền vốn. Một đệ tử đích truyền lại có thể tùy thân mang theo bốn kiện thất giai linh khí. Cho dù là đích truyền của Thương Sinh Đạo thì tiền vốn chênh lệch xa với ba người này.

Long Ảnh lão nhân vừa nói ra thì dường như nghĩ thông suốt cái gì đó. Trong giọng nói vẫn mang theo ý trêu chọc như cũ.

- Mấy kiếm vừa rồi đúng là không tệ! Nhưng mà lấy một địch ba đúng là miễn cưỡng đấy. Thân thể của ngươi chỉ có thể chèo chống được sáu trăm hô hấp, có cần vi sư ra tay không?

Tông Thủ căn bản không có nghe Long Ảnh đang nói cái gì, tâm thần nghiêm túc quan sát địch nhân.

Lúc kiếm quang chém ra thì chín đầu long ảnh sau lưng gào thét. Mà kiếm trong tay Tông Thủ dường như hóa thành bạch quang lợi hại!

- Bạch Kim Long kiếm, trảm!

Bóng kiếm lóe lên và chém tới! Lại dùng phong phá phong, dùng duệ phá duệ. (Duệ nghĩa là sắc bén)

Long Ảnh Cửu Kiếm, duy chỉ có Bạch Kim Long Kiếm sắc bén đứng đầu cửu kiếm. Trong chín mươi chín chân long thì Bạch Kim Cự Long cũng dùng thân thể cường hoành lăng lệ ác liệt mà trứ danh

Không có gì có thể kháng cự, không có gì không thể phá được!

BOANG...!

Kiếm và quyền va chạm trong chốc lát vang lên âm thanh kim loại cắt nát! Ba kiện thất giai linh khí hóa thành ngân giáp cự nhân trong chốc lát này bị kiếm chém tan.

- Kiếm ý đỉnh phong!

Sắc mặt Hàn Nghịch Thủy tái nhợt, gần như vô ý thức lui ra sau mấy bước. Vừa rồi Tông Thủ thi triển Kinh Vân Thần Diệt Kiếm thì hắn cũng đã cảm giác được Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý gần như hoàn mỹ vô khuyết! Mà một kiếm này cũng là như vậy.

Chỉ có ý niệm võ đạo tiếp cận với kiếm ý đỉnh phong mới có thể chém đứt toàn bộ ba kiện thất giai linh khí!

Kiếm quang kia rõ ràng đã thông linh! Sớm muộn gì cũng có hồn và phách của mình.

Tông Thủ này rốt cuộc là quái thai gì vậy, thân có song mạch mà vẫn có thể tu hành, hơn nữa bình chướng thiên nhân cũng không thể ngăn cản hắn được.

Một trăm sáu mươi hô hấp phá mười tám khôi lỗi ở Minh Kiếm Đài! Mười bốn tuổi kiếm đạo thông linh!

Lật Nguyên Đan sắc mặt không còn chút máu, máu trên cánh tay bị chém đứt đã ngừng chảy. Lại ăn một viên đan dược vào thì cánh tay cũng bắt đầu mọc ra.

Ánh mắt lại lập loè bất định, chuyện hôn sự của Hiên Viên và Hàn Nghịch Thủy là hắn ra sức ủng hộ, thậm chí gạt sư tôn đang tiến hành bế quan.

Cho dù là tông môn hay là với Hiên Viên đều cần một lý do. Hàn Nghịch Thủy là thiên tài còn hơn phế vật Tông Thủ gấp trăm lần! Đan Linh Tông cùng Thượng Tiêu Tông kết minh thì có thể bảo vệ tông môn hưng thịnh lâu dài.

Nhưng bây giờ nghĩ tới thì lại cảm thấy buồn cười. Cho dù Hàn Nghịch Thủy hay là hắn thì nhìn Tông Thủ chỉ là bất nhập lưu.

Trong mắt bọn họ thì Tông Thủ chính là bùn nhão không nặn thành tường, giờ phút này cầm một thanh kiếm ép ba cường giả thất giai không thể phản kích, bị đánh tan tác.

Trong nội tâm đã ẩn ẩn sinh ra ý hối hận, cơ duyên không tốt còn có thể bị trục xuất.

Sớm biết như thế thì cần gì phải kết minh với Thượng Tiêu Tông chứ? So với Tông Thủ thì Hàn Nghịch Thủy này tính toán là thứ gì?

Băng Nguyên Hồn Ý Đan càng không đặt vào trong mắt.

Dùng thiên tư kinh thế của Tông Thủ và kiếm thuật vô song, cho dù bái nhập tông môn nào cũng được xem là người truyền thừa đạo thống của tông môn.

Thậm chí ngũ khung cảnh tam động thiên cũng bị hắn làm kinh động. Bản thân mình chỉ cần dốc sức giao hảo là được, còn lo không giải được tai họa ngầm Huyền Nguyệt Mộc Hoàng Quyết hay sao?

Bản thân mình ngu xuẩn còn hơn cả heo, không có thuốc chữa!

Ánh mắt Tông Thủ băng hàn, một bước là mười trượng,, hắn có thể mặt đối mặt nhìn thấy thân thể Long Nhược.

Hai thất giai hộ giá ở bên cạnh đang giương nanh múa vuốt với hắn, nhưng mà bây giờ là ngoài mạnh trong yếu.

Thần hồn của Long Nhược cũng đang khu trừ băng hàn chi lực, lần nữa ngự sử Đoạn Nhận Kiếm đâm tới phía trước. Kim viêm trong thân thể lập lòe, không ngờ vận dụng phương pháp thiêu đốt thần hồn tấn công, kiếm thế bén nhọn vượt qua lúc trước gần gấp đôi.

Trong miệng Tông Thủ phát ra âm thanh hừ lạnh, không hề lui bước, một hồn thú thất giai còn có Lật Nguyên Đan chỗ đó, cưỡng ép hấp thu tinh nguyên mạnh mẽ kíp nổ. Sau đó lại một kiếm chém tới.

Viêm Long Hạo Kiếm, trảm!

Kiếm quang vô bờ, cả Tụ Long Sơn đỉnh triệt để sụp đổ!

Từ khi cảnh tượng kia tan vỡ thì người bên ngoài Tụ Long Sơn cũng lặng lẽ chờ đợi.

Thủy Lăng Ba đem mặt Hạo Dương Kính trực tiếp ném trả lại cho Huyền Thái Cực, rồi sau đó lại nhìn qua động quật trên núi.

Linh Liệt chân nhân cũng cũng giống như thế, sắc mặt nặng nề, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Không có có từ bên trong đi ra hay không, không chỉ là Long Nhược cùng Hàn Nghịch Thủy ba người mà thôi. Nghiêm Phi Bạch cùng Ca Hàm Vận cũng không thấy bóng dáng đâu cả.

Tình hình này làm cho mọi người cảm thấy vô cùng lo lắng.

Mà những người kia dưới sườn núi cũng không có tán đi. Đều nhao nhao nhìn lên, trông mong dường như muôn biết được người nào đoạt được truyền thừa Cửu Cửu Long Ảnh Kiếm truyền thừa, rốt cuộc là ai.

Khó khăn lắm chỉ qua nửa khắc đồng hồ thì cả Tụ Long Sơn bỗng nhiên lay động.

Huyền Thái Cực nhíu mày lại, nhìn về đỉnh núi Tụ Long Sơn. Cơ hồ trước tiên phân biệt chân nguyên chấn động, nhìn qua tầng không của động quật.

- Thật kỳ quái! Vốn không gian tan vỡ và sơn thể chấn động, bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi? Chớ không phải là có người giao thủ bên trong sao?

Một âm thanh từ cách đó không xa là từ một thất giai võ sư truyền ra ngoài.

Huyền Thái Cực lạnh lùng nhìn qua và thu hồi ánh mắt, người này nói đúng nghi hoặc trong nội tâm của hắn.

Nhìn thấy xu thế chấn động này và sơn thể lắc lư đều không thấp hơn thất giai.

Cũng đúng lúc này, dựng ở hắn bên cạnh thân sư đệ Trầm Hoài, bỗng nhiên mở miệng nói: 

- Ta thông báo cho hai vị đồng đạo, mấy ngày hôm trước Càn Thiên Yêu Vương Tông Thủ có trải qua cạnh tranh. Lăng Vân Tông Long Nhược đúng là có chút bất mãn với Tông Thủ. Nếu thật sự có người động thủ thì hơn phân nửa là có quan hệ với bốn người này.

Huyền Thái Cực hơi kinh hãi, Thủy Lăng Ba này bỗng nhưng nắm chặt nắm đấm. Dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn qua. Chỉ thấy Hách Tuyết Oánh nhíu mày thì gật đầu nói ra.

Linh Liệt chân nhân nghe vậy lại một bật cười: 

- Làm sao có thể? Long Nhược trong tông của ta có bất mãn với Tông Thủ cũng không tới mức giết người. Lại nói có Long Ảnh lão nhân thì làm sao ba người kia đắc thủ? Long Nhược thân là một trong ba thủ tịch của tông ta há không khôn ngoan như thế?

- Chuyện này còn khó nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.