Thần Hoàng

Chương 526: Lừa gạt (2)



- Dùng Hỏa Tinh thạch dung luyện mà không có biến hóa, hẳn thật sự là vật kia? Ngay cả là linh tài huyền giai, cũng phải bị tan chảy mới đúng. Vật này cứng rắn, chịu được nhiệt tốt, chắc đúng là vật kia rồi? Nhưng mà hai thứ đồ này, tuyệt không nên ở cùng một chỗ mới đúng.

Linh vật trong thiên địa, được phân chia thành bốn cấp là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mà linh kim huyền giai, đã có thể dùng để chế tạo binh khí Pháp cấp! Sau vạn năm thời gian, bên trong Vân Giới cũng đã rất hiếm thấy.

Hắn có thể khẳng định khoáng thạch kim chúc màu đen này, mặc dù là ở bên trong huyền giai, cũng là cực kỳ trân quý hi hữu. Cũng là trong trí nhớ của hắn, đây là loại linh vật luyện khí hiếm thấy.

Bất quá giờ phút này càng làm cho Tông Thủ kinh hãi, là những sợi to màu bạc bên trên khoáng thạch kia. Không ngoài dự liệu mà nói, đây mới là nguyên nhân chính khiến cho khoáng thạch không cách nào bị hòa tan.

Trầm ngâm một lát, Tông Thủ liền lấy ra mấy cái bình sứ, sau đó đem vật ở bên trong, toàn bộ đổ vào trong đỉnh lô.

Đây chính là máu huyết lấy ở bên trong thi hài của Hỏa cầm thất giai, bên trong không thiếu huyết mạch thần thú, bị Tông Thủ từng cái thu thâp, vốn là chuẩn bị dùng cho việc khác.

Giờ phút này nhưng lại không có chút nào quý trọng, toàn bộ đổ vào bên trong đỉnh lô.

Chỉ sau một lát, những khoáng thạch màu đen kia, vậy mà cũng bắt đầu hòa tan. Không bao lâu, liền hóa thành một dung dịch nóng bỏng.

Tông Thủ giật mình, rồi sau đó là hít sâu một hơi, thật đúng là ‘Thiên kim huyết ngân’ trong truyền thuyết, vật này làm sao lại cùng với Hắc Tinh Thiết trộn lẫn vào một chỗ?

Cái tâm niệm này vừa mới khởi lên, liền chỉ cảm giác được trong tay áo của mình, Hàm Hi kia đang dùng dằng, muốn bay ra ngoài.

Tông Thủ cũng không đi ngăn cản, mặc cho nàng từ trong tay áo bay ra. Rồi sau đó chỉ thấy bóng người nhỏ bé màu bac kia, vọt thẳng vào bên trong lò luyện.

Toàn thân nổi lên hỏa diễm màu trắng bạc thánh khiết, cư nhiên không chút sự hãi nhiệt độ trong lò, đặt chân lên cái Hắc Tinh Thiết đã bị hòa tan.

Sau một khắc, thì thấy một sợi tơ màu ngân bạch, từ trong dung dịch bị Hàm Hi hút ra.

Đầu tiên là quấn quanh, rồi sau đó bắt đầu dung nhập vào giáp xác màu bạc của Hàm Hi, mỗi một lần dung nhập một tia, cái giáp xác lộng lẫy kia càng sáng lạn thêm một phần, lại thêm một ít linh triện kỳ dị, khiến cho cái giáp xác này phảng phất như là trọng giáp cả nhân loại vậy, càng ngày ánh sáng càng chói mắt.

Càng khiến cho người ta kinh hãi, là hai đôi đao tí kia, càng kéo dài thêm vài phần, chỗ lưỡi đao càng lộ vẻ lăng lệ ác liệt, sống đao cũng sinh ra một ít răng cưa, làm cho người ta nhìn tới mà phát lạnh.

Trong mắt Tông Thủ lại càng hiểu rõ hơn nữa. Ma Hỏa Tinh Nghĩ không có gì là không thôn phệ. Truyền thuyết là nó ở sâu trong lòng đất, dựa vào đông đảo khoáng vật linh mạch để tăng cường thực lực cùng cường độ của giáp xác.

Thần thông thiên sinh này, Hàm Hi cũng được kế thừa xuống, chỉ là phương thức cũng đã có chút ít bất đồng, càng có chọn lọc hơn rất nhiều. Ví dụ như Hắc Tinh Thiết kia, ở trong mắt luyện khí sư đã có thể nói là cực kỳ quý trọng, là vật cầu còn không được, nhưng ở trong mắt Hàm Hi, sợ là không bằng cả rác rưởi.

Mà ‘Thiên kim huyết ngân’ lại là loại thứ nhất nó lựa chọn để cường hóa bản thân nó.

Ánh mắt Tông Thủ cũng dần dần có chút ít khác thường. Con vật nhỏ này, còn đúng là không hổ bẩm sát kiếp lệ khí mà sinh, loại linh kim thứ nhất được chọn để cường hóa tự thân, liền là không giống bình thường.

Thiên Kim Huyết Ngân này, so với Hắc Tinh Thiết còn phải hiếm hơn nhiều, thường xen lẫn ở trong mấy loại linh kim khác. Mà loại linh kim này, sau khi bị người ta phát hiện, từ đó liền có đủ loại truyền thuyết hung ác.

Cần rất nhiều máu của thần thú mới có thể luyện chế. Một khi luyện chế thành binh khí, hơn phân nửa cũng sẽ là giết người vô số, dần dà, liền sẽ trở thành hung binh.

Đặc biệt đối với những loại thần thú là có kỳ năng khác, cho dù là thánh cảnh thần thú, cũng có hiệu quả khắc chế.

Càng thêm sắc bén vô cùng, sau khi dung luyện lần thứ nhất, nhiệt đô càn phải gấp 10 lần mới có thể hòa tan một lần nữa, thậm chí có thể hấp thú một bộ phận máu huyết của thần thú, vì vậy bị liệt vào là một trong trăm loại kỳ kim của thế gian.

Đây ở là hậu thế, hắn ở trong sách nhìn thấy. Còn đến tột cùng là như thế nào, kỳ thật cũng không biết.

Thân hình Hàm Hi không lớn, hấp thu ước chừng nửa khắc thời gian, liền đã thỏa mãn. Tựa hồ là rất vui sướng, ở phía trên dung dịch bay vòng một hồi, sau đó lại chuyển mắt qua Tông Thủ, đem một cỗ ý niệm truyền đến.

Tông Thủ hiểu ý, nghĩ thế cũng được, đem cái túi linh sủng mở ra, tùy ý để cho sáu con Bát Dực Phi Nghĩ từ trong đó bay ra.

Những con Phi Nghĩ này, cuối cùng vẫn chỉ là lục giai, cũng không dám giống như Hàm Hi nhảy vào trong lò, chỉ là lơ lửng ở bên ngoài lò luyện, được Hàm Hi trợ giúp, đem những sợi tơ màu bạc còn sót lại, từng chút một hóa nhập vào bên trong giáp xác.

Con kiến bay sáu tới tám cánh thực lực mặc dù không bằng Hàm Hi nhưng mà hấp thu Thiên Kim Huyết Ngân lại không dưới Hàm Hi chút nào cả.

Giáp xác trên người cũng tỏa ra hào quang màu bạc sáng bóng. Hai cái càng dài ra mấy thốn, đạt tới nửa thước lớn nhỏ.

Nhưng mà thời gian sử dụng lại nhiều hơn Hàm Hi mấy lần.

Tông Thủ không nói gì thèm, dứt khoát nhắm mắt lại bắt đầu tu hành.

Sau khi một lò Thiên Kim Huyết Ngân rút lại chỉ còn bằng một cây đinh thì bầu trời bên ngoài cũng tối lại, đã tiến vào đêm khuya.

Mà Tông Thủ lại mở mắt ra lần nữa nhìn kỹ lân giáp mới trên người Hàm Hi và hai thanh trường đao.

Chợt đem một khối kim loại ném ra cho Hàm Hi. Hai con mắt màu vàng lóe ra hàn quang, trong mắt mang theo y vui mừng

Một ánh đao bỗng nhiên hiện ra. Cơ hồ không nghe được chút âm thanh nào, một linh kim Hoàng giai thượng phẩm vô thanh vô tức bị chém thành hai đoạn.

Chẳng những không có tiếng gió, cho dù là âm thanh kim loại giao kích cũng không có.

Ánh đao kia giống như xẹt qua hư không vậy. Linh kim Hoàng giai thượng phẩm căn bản không cách nào ngăn cản nó mảy may.

Trong nội tâm Tông Thủ cũng hơi kinh, bình tĩnh nhìn qua màn này sau đó lại nhìn sang chỗ Hàm Hi. Con ngươi màu vàng của nó dường như nhìn qua hắn.

Một cổ hàn ý từ trong mắt của nó lóe ra ngoài, sau đó một đạo đao mang chém tới.

Tông Thủ làm sao để ý, một tâm Thái Huyền Khóa Tâm Định Phách Phù ở đây, trước thánh cảnh thì không sợ con kiến này thoát ra khỏi khống chế của bản thân.

Về phần một đao kia bản thân hắn không dám bỏ qua.

Đúng là rất nhanh! Không chỉ có đao mang lợi hại, ngay cả thế đao cũng nhanh hơn mấy phần.

Nếu như nói lúc trước Hàm Hi chỉ co thể chống lại tinh thú bát giai đỉnh cấp thì hiện tại nó triệt để đánh bại được rồi!

Thế đao lăng lệ ác liệt chém tới, sợ rằng tinh thú vừa bước vào Tiên Đạo cũng không cách nào chống cự được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.