Long Nhược vừa nói, một bên khẽ khom người thật sâu phía ba người. Tông Thủ vội vàng nghiêng đi thân, biểu thị không dám nhận đại lễ vỡi hắn, trong lòng hiện giờ có bất mãn thế nào với Lăng Vân Tông, giờ phút này cũng chỉ có thể rộng lượng cười.
Thầm nghĩ người này, quả nhiên giống tính tình cử chỉ trong trò chơi đời sau, nho nhã lễ độ, bất ôn bất hỏa, nghiễm nhiên là chính trực quân tử.
Lập tức lại chỉ nghe ngữ khí của Long Nhược biến đổi nói:
- Vốn Long Nhược còn có một sự tình muốn hỏi thế tử còn nguyện bái nhập môn hạ Lăng Vân Tông ta không? Việc này chính là tông chủ nhờ vả, nếu là thế tử đáp ứng chính là đích mạch đệ tử của tông ta, môn hạ của tông chủ.
Lông mày Triệu Yên Nhiên lập tức nhăn lại, nàng vốn là kỳ quái là thủ tịch Long Nhược quần anh điện Lăng Vân Tông sao có thể coi trọng Tông Thủ như thế, ngôn từ cũng cực kỳ khiêm tốn, phảng phất thật sự là cực kỳ áy náy.
Giờ phút này nghe Long Nhược nói như vậy lại càng hiếu kỳ, đệ tử đích mạch Lăng Vân Tông có ý nghĩa thánh địa Lăng Vân Tông tùy ý Tông Thủ xuất nhập, tất cả bí điển đều có thể đọc, mỗi tháng đều có đại lượng tài vật cung ứng, ngày sau cũng có được tư cách cạnh tranh tông chủ.
Tiền vốn lớn như vậy chỉ vì muốn lung lạc Tông Thủ làm môn hạ. Thật là khiến người không thể không để ý, sự tình Đan Linh Sơn mười ngày trước rốt cuộc là chuyện gì.
Mà Doãn Dương cùng Sơ Tuyết đều toát ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng nhìn thế tử nhà mình muốn hắn lập tức gật đầu.
Tông Thủ lại khẽ lắc đầu:
- Đã nói là vốn, nói cách khác Long Nhược tiên sinh đã thay đổi chủ ý phải không?
Long Nhược lại than nhẹ một tiếng, trên mặt lộ vẻ tiếc nuối:
- Đúng vậy! Nguyên bản cách nghĩ của Long Nhược là mặc dù thế tử không đáp ứng cũng trói ngươi trở về tông ta. Ba trăm bốn mươi ba tức phá vỡ Tiểu La Thiên Kiếm Trận, ngắn ngủn hai canh giờ mô phỏng Thập Nhị Thiên Phù. Phù võ song toàn thiên phú ngộ hợp, đừng nói là đệ tử đích mạch, cho dù là hạ nhiệm tông chủ mới có thể làm được. Bất quá Long Nhược mới dò xét mạch lại phát hiện tình hình trong cơ thể thế tử không phải song mạch thân thể đơn giản như vậy. Mặc dù tông ta đem hết toàn lực mang tới công pháp tu hành song mạch chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì. Linh pháp của Thế tử còn có thể đi xa một chút, Luyện Khí thuật lại tối đa chỉ tới Bí Võ Sư chi cảnh. Bất quá đệ tử đích mạch không được, còn có thể là nội môn đệ tử. Tông ta đồng dạng đem hết toàn lực tìm kiếm lương pháp cho ngươi...
Đồng tử Triệu Yên Nhiên lập tức co rút mãnh liệt, nhất thời nói không ra lời.
Ba trăm bốn mươi ba tức, phá Tiểu La Thiên Kiếm Trận. Hai canh giờ, vẽ ra Thập Nhị Thiên Phù hẳn là chỉ Minh Kiếm đài cùng Thiên Phù đài?
Long Nhược xác định không nói giỡn chứ?
Đáy lòng Tông Thủ lại nhẹ nhàng trầm xuống, thực là không ngờ, chính mình ngoại trừ song mạch còn có tai hoạ ngầm khác.
Bất quá tâm tình hắn chỉ che lấp chỉ chốc lát thì lại khôi phục như thường. Truyện được copy tại Truyện FULL
Hắn không có hảo cảm với Lăng Vân Tông cũng không nghĩ tới muốn bái nhập kỳ môn. Nghe phía sau vài câu thì càng cười lạnh chẳng thèm phản ứng, chính mình từ nhỏ tới giờ đã phải cầu cạnh ai?
Cho dù là thật sự không cách nào tu hành thì thế nào? Tông Thủ hắn không cần người khác phải bố thí.
Ngôn từ Long Nhược nhìn như ôn hòa nhưng ẩn giấu lãnh đạm xa cách.
Tông Thủ không để ý Sơ Tuyết sau lo lắng lưng, hắn trực tiếp lắc đầu:
- Tạ ơn tiên sinh hậu ý, Tông Thủ đã xác định không cách nào tu hành, cũng coi như một chấp niệm, cuộc đời này chính là du lịch tứ phương tham quan Vân Giới ngũ lục mười hai đảo, núi sông tráng lệ, không cần phiền toái quý tông.
Long Nhược tựa hồ cũng không ngoài ý muốn, gật đầu nói:
- Như thế cũng tốt. Bất quá sự tình ngày đó, tông ta lại không thể không có đền bù tổn thất. Năm đó tổ sư đã từng định ra quy củ, vô luận là ai, chỉ cần có thể đồng thời phá vỡ kiếm trận, vẽ ra Thiên Phù có thể từ trong bảo khố chữ huyền của tông ta chọn ra ba loại bảo vật. Bảo khố quá lớn ta không mang nhưng có mang tới một số thứ thế tử có thể cần dùng đến.
Lúc nói chuyện, Long Nhược vung tay lên, bên cạnh chính là mấy trăm kiện vật phẩm hoặc là đan dược hoặc là binh khí hay hoặc là võ học bí điển lăng không hiện ra, lơ lửng hắn trước người.
Tông Thủ âm thầm kỳ quái, hắn thật không biết Lăng Vân Tông có quy củ này. Kiếp trước kiếm trận Thiên Phù của Minh Kiếm đài cùng Thiên Phù đài, hắn không biết hoàn thành qua bao nhiêu lần. Nhưng ngoại trừ một thân phận đệ tử đích mạch Lăng Vân Tông, hắn không hề được ban thưởng vật gì.
Trong lòng khó hiểu, Tông Thủ cười nhạt một tiếng cố tình không lấy, thấy trong mắt Long Nhược lóe lên một tia dị sắc, trong lòng hơi trầm xuống, hắn đi tới tiện tay lấy hai cái chai thuốc, một kiện ngọc bội.
Tứ đại bảo khố Thiên Địa Huyền Hoàng của Lăng Vân Tông thu nạp thiên hạ kỳ trân. Dùng chữ Thiên là quý nhất tiếp theo là chữ Huyền.
Bất quá trân tàng bên trong không có vật nào không phải vô giá.
Mà giờ khắc này Long Nhược lấy ra chắc chắn tất cả đều là vật hiếm thấy.
Hắn không biết Lăng Vân Tông, rốt cuộc là vì đền bù tổn thất hắn hay là thật có chuyện gì. Dù sao nếu không lấy thì Lăng Vân Tông sẽ không yên tâm. Vào lúc đó, cũng dứt khoát không khách khí nữa, cho dù là đền bù tổn thất Lăng Vân Chu của Tông Vị Nhiên.
Triệu Yên Nhiên từ bên trong kinh dị trì hoãn, giờ phút này thấy thế không khỏi nhăn lại lông mày lần nữa. Tông Thủ vừa rồi lựa chọn đồ vật, thật sự thường thường không có gì lạ, cũng không phải những vật trân quý nhất.
Trên mặt Long Nhược cực kỳ tán thưởng đối với sự biết điều của Tông Thủ, hắn toát ra vài phần thưởng thức:
- Một lọ Huyết Vân Tủy tráng bì mô, sinh huyết nhục. Chỉ cần một giọt có thể bằng một năm Luyện Bì Công của thường nhân. Mười viên Thiên Phác Đan có thể cường tráng tiên thiên chi khí. Thế tử chuẩn bị những thứ này sao? Còn có này khối Long Linh ngọc bích định tâm thần, cường tráng khí huyết, cố Thai Tức. Tiểu cô nương bên cạnh ngươi cũng là Linh Võ song tu. Đáng tiếc tư chất Linh Sư kém một chút, khí hải hồn hải không cách nào hài hòa. Vật ấy vừa vặn phù hợp trợ nàng đột phá cảnh giới Bí Võ Sư, thế tử quả nhiên là người có ý chí!
Dứt lời, Long Nhược lấy ra một tấm lệnh bài thận trọng chuyển tới hư không đưa ra;
- Những vật kia là vật hứa hẹn, còn đây là đền bù tổn thất chính thức của tông ta. Tuyệt phẩm kim lệnh, tin tưởng vật ấy sẽ không làm tông ta hổ thẹn. Kính xin thế tử nhất định nhận lấy! Ngày sau vô luận chuyện gì muốn nhờ, chỉ cần là không vi phạm chính đạo, cao thấp Lăng Vân Tông ta chắc chắn sẽ dùng hết toàn lực tương trợ thế tử...
Tông Thủ đưa mắt nhín, chỉ thấy trên lệnh bài màu đỏ thực sự không phải là kim tuyến mà là ba đường tử tuyến khắc vào một mặt lệnh bài. Hắn biết nó có đẳng cấp cao nhất ở bên trong Lăng Vân Tông.