Thần Hữu Ngô Vương

Chương 4



Editor: Mi Mi

Beta: Vũ Yên

Sau khi Ansorge  tới phòng của Liddell, đối phương liền mở một cái cửa ngầm ở góc phòng ngủ ra, ý bảo Ansorge  tiến vào.

Gian phòng trừng phạt không lớn, chiều dài và chiều rộng ước chừng mười bốn thước, bên trong trưng bày đủ loại bàn quất roi cùng ngựa gỗ muôn hình vạn trạng. Trên tường treo nhiều roi da, dây thừng, ván gỗ có gai nhọn hoặc là có xiềng xích có đệm thêm một lớp vải mềm. Một cái giá ở góc phòng có đặt hàng loạt dương cụ giả ngay ngắn theo thứ tự từ to đến nhỏ, dưới chân tường là một đống những cái hòm sắt đen xì, chẳng biết cất giấu khí cụ tàn nhẫn đến mức nào nữa. Vách tường màu đỏ thẫm xung quanh, càng làm cho bầu không khí rơi vào một mảnh huyết tinh mà phi thường dâm mỹ. Nếu là một kẻ cuồng ngược từ đầu đến cuối, chỉ cần bước vào căn phòng này, hơn phân nửa sẽ vì cao trào mà mềm nhũn hai chân đến mức quỳ rạp trên mặt đất.

Thế nhưng, Ansorge  chính là cảm thấy cực kỳ hưng phấn, hai mắt sáng bừng đánh giá từng thứ bên trong căn phòng, thậm chí còn sờ sờ vào cái giá quất roi hình chữ X ở ngay gần hắn.

“Thực đáng kinh ngạc, Liddell đại chủ giáo, trẫm thế mà không hề hay biết bên trong thần điện vẫn luôn tổ chức tiệc tùng vui vẻ còn có một nơi như vậy.” Ansorge  cảm khái, “Có vài món đố trẫm không biết phải sử dụng như thế nào, hoặc là từ đâu mà có?”

“Nơi ở của Đại Tế Ti đều có một căn phòng như vậy, mà mấy thứ này, phần lớn đều do giáo nội chế tác ra.” Liddell đeo một đôi bao tay bằng da dê lên, hơi hơi nâng cằm, “Được rồi, bệ hạ, ta cũng không phải mời ngài đến để thăm quan, hiện tại, ngài cởi quần áo ra đi, trừng phạt bắt đầu.”

Ansorge  nhướng mày, thế nhưng không mảy may dị nghị mà bắt đầu thoát y. Khi Ansorge  mở rộng vạt áo, tính khí ở nơi hạ thể Liddell bởi vì mãnh liệt co rút mà có phần đau đớn – Bên dưới lớp Vương bào da thú xa hoa của Ansorge  không có một cái gì, à không, có một sợi dây thừng buộc kiểu mai rùa mà hôm trước Liddell tự tay buộc lên người y! Người nọ thế nhưng chỉ khoác một kiện áo ngoài chạy từ hoàng cung đến thần điện! Cái tên dâm đãng này!

Thuận tay vứt áo khoác xuống, Ansorge  trần trụi đứng giữa phòng trừng phạt, cơ bắp săn chắc cùng với dây thừng ở trước ngực và thắt lưng cọ sát vào nhau, tạo ra một đường hồng ngân, chói lọi mà tràn ngập dâm tà.

“Ngài làm ta đau lắm đó, đại chủ giáo à.” Ansorge  cố ý dùng ngữ khí ngọt lịm giống như làm nũng mà nói, lại đi lên phía trước giữ chặt tay Liddell, kéo bàn tay đeo bao da của đối phương đặt lên đầu nhũ bên trái của mình, “Ngài khiến ta đau đến mức đêm không ngủ được, các hạ, nhất là nơi này, còn có, nơi này nữa...” Tay của Liddell bị kéo xuống phân thân đã cương lên của Ansorge. Thứ kia cứng rắn cực kỳ, mặc dù cách một lớp bao tay song Liddell vẫn có thể cảm giác được ngọn lừa bừng bừng bốc cháy.

“Ngài nghị sự cùng với công tước Nelson trong tình trạng này sao? Hửm? Có phải sau khi bàn bạc xong thì chỗ này liền cứng? Mặt sau thế nào? Ngày đó ta không triệt để ‘làm’ ngài, nhất định khiến ngài ngứa ngáy đến không chịu nổi đi?” Liddell dùng năm ngón tay nắm lấy tính khí của Ansorge  bắt đầu xoa xoa nắn nắn. Bề mặt da dê lạnh lẽo mà nhẵn nhụi, cảm giác kỳ dị này khiến cho Ansorge  bật ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn, y kề sát hạ thể vào đùi Liddell, ngẩng đầu hy vọng tìm kiếm một nụ hôn.

“Ta đưa ngài đến phòng trừng phạt không phải là để hôn ngài, bệ hạ.” Liddell ngửa đầu ý đồ cự tuyệt, ngón tay ở bên trong lớp bao tay lần mò tới hậu huyệt của đối phương, “Ấy vậy mà vẫn luôn ăn mặc thế này, ngài dâm tiện đến mức nào đây, bệ hạ? Ngài đúng là một tên dâm đãng khao khát bị nam nhân đè mà.”

“Lần này ngươi nói sai rồi, trẫm không khao khát nam nhân đè.” Ansorge  ôm gáy Liddell, khàn khàn như thể thì thầm, “Trẫm chỉ khao khát một nam nhân là ngươi thôi, Liddell.” Bốn phiến môi chặt chẽ dán sát vào nhau, hai người trao đổi một nụ hôn dài nồng cháy gần như hít thở không thông.

“Được rồi, thời gian tán tỉnh đã kết thúc, bệ hạ.” Liddell một tay xoa xoa tiểu cầu bên dưới hạ thân Ansorge, tay còn lại vuốt ve sống lưng của đối phương, cắn cắn vành tai y, mở miệng nói, “Hiện tại, nằm sấp lên bàn quất roi ở giữa phòng đi, ta sẽ quất vào mông ngài, tiến hành trừng phạt tùy ý với ngài.”

Bàn quất roi cao đến lưng chừng thắt lưng Ansorge, bên trên bốn chân là một cái mặt bàn sáng bóng rộng khoảng nửa thước vuông, bề mặt bọc da trâu đen tuyền, khi Ansorge  nằm sấp lên, da thịt màu mật ong của hắn tự nhiên toát ra một sự hấp dẫn kiều diễm là kỳ.

“Thế này phải không, các hạ?” Ansorge  quay đầu hỏi, khiến cho phần eo bị uốn cong tạo thành một đường cung xinh đẹp.

“A, đúng vậy, tốt lắm, bệ hạ.” Liddell hiếm thấy mà mỉm cười, sau đó đưa tay mở rộng vạt áo giáo chủ. Chiếc áo bào nặng nề với đủ loại bảo thạch cùng kim tuyến lấp lánh rơi xuống đất, để lộ một lớp áo lót mềm mại bó sát vào thân thể, tôn lên vóc người cao gầy kiện mỹ của hắn ta.

Ansorge  quả thực muốn huýt gió một hơi, hưng trí bừng bừng hỏi: “Đây xem như phúc lợi đặc biệt sao, các hạ?”

“Không.” Liddell ra hiệu cho người kia im lặng, tươi cười cao ngạo mà tà ác nói, “Chẳng qua là vì quất ngài được dễ hơn thôi, bệ hạ.”

Xán lạn mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng bóng như là mãnh thú, Ansorge  đáng khinh lại đầy mị lực của một nam nhân mà ưỡn ưỡn hạ thân, nói: “Nếu lúc nào ngài cũng ăn mặc như thế này, ta nghĩ ta sẽ vô cùng hân hoan đón nhận từng roi của ngài, hàng ngày hàng giờ, chỉ cần ngài để ta được thấy ngài thôi.”

“Hiện tại ta sẽ quất ngài.” Liddell vỗ mạnh vào cái mông của Ansorge, sau đó thô bạo mà ấn lưng y xuống, ép y triệt để dán thân thể xuống mặt bàn trơn bóng lạnh lẽo như băng. Thanh âm lách cách của xiềng xích vang lên, rất nhanh tứ chi Ansorge  bị trói buộc vào bốn chân bàn. Ansorge  thử giãy dụa một chút, nhưng rõ ràng chỉ phí công, y cùng lắm chỉ có thể vặn vẹo cái mông trong một biên độ rất nhỏ nhằm hấp dẫn Liddell mà thôi.

Sau khi xem xét mọi thứ xung quanh, Liddell dùng bàn tay đeo bao da dê vuốt ve hai cánh mông Ansorge, rồi mới cắm hai ngón tay vào huyệt khẩu đã ướt đẫm của đối phương, tận lực tách rộng cái miệng còn đang khép chặt, hòng để bộ vị dâm đãng nhuốm màu nhục dục nhất trên thân thể người nọ được phơi bày.

“Khó chịu đến vậy sao, bệ hạ, còn chưa đến lúc ngài bị xỏ xuyên đâu.” Liddell dùng tay còn lại bóp mạnh mông Ansorge, đem cái mông tròn trịa bị dây thừng buộc chặt kia tùy ý nhào nặn thành hình thù kỳ dị.

“Aha... đúng rồi...” Ansorge  thở hổn hển, làm tình cùng Liddell y luôn luôn động dục bời vì hưng phấn, “Ngài đang dùng ngón tay đâm trẫm... A... chính là tay của ngài... Tóm lại... Ngài đang xỏ xuyên trẫm...  A...” Bởi vì ngón tay Liddell sáp nhập càng thêm mãnh liệt, cho nên âm cuối của Ansorge  đột ngột giương cao, tính khí cứng rắn  chọc vào bên cạnh bàn quất roi không ngừng đau đớn và run rẩy vì dục vọng muốn bắn tinh.

Chính là, ngón tay Liddell quấy động bên trong huyệt khẩu một chút lại lập tức rút ra, hắn chậm rãi dùng d*m thủy dính trên bao tay vẽ loạn trên cái mông bị nắn bóp đến đỏ hồng của Ansorge. “Đây chính là hình phạt cho cái tội bất cứ ở đâu bất cứ lúc nào cũng nổi tính dâm tà của ngài.” Liddell vòng ra trước mặt Ansorge, để đối phương nhìn rõ mình chán ghét mà gỡ bỏ cái bao tay dính đầy chất dịch như thế nào, sau đó lại thay một đôi sạch sẽ khác.

Ansorge  ngẩng đầu thè lưỡi, ra vẻ muốn liếm lên thân thể Liddell, kế đó dùng thanh âm khàn khàn mà nói những lời rất ngọt ngào: “Ta thích ngài trừng phạt, xin ngài trừng phạt nhiều hơn đi.”

“Yên tâm đi, bệ hạ dâm đãng của ta, trong phòng căn phòng trừng phạt này, ta sẽ tận tình mà dạy dỗ ngài cả trong lẫn ngoài, để hậu huyệt ngài cùng với phân thân ngài đều phải nức nở khóc lên.” Vỗ vỗ khuôn mặt tuấn tú của Ansorge, Liddell gỡ xuống một cái giả dương cụ ở trên giá xuống, đưa đến bên miệng đối phương, “Đến liếm ướt nó đi, bệ hạ, giống như hôm ấy ngài phát tình mà liếm ta vậy.”

Liddell chọn giả dương cụ màu đen, có kích thước nhỏ hơn so với của hắn và Ansorge  một chút, nhưng thứ kia vừa cứng vừa lạnh, Ansorge  ngậm lấy nó đến thật gian nan nên đành nghiêng đầu dùng đầu lưỡi liếm ướt.

Thời điểm Ansorge  tham lam muốn thừa cơ liếm ngón tay Liddell một cái thì, Liddell túm lấy tóc hắn, dùng dương giả cụ đánh vào hai bên má hắn: “Ta nói rồi, đừng quá dâm dật, bệ hạ. Có giáo dưỡng một chút mới tốt, không thể giống như kỹ nữ nhiều năm không được nam nhân cắm vào.”

“Chính là... vừa nhìn thấy ngươi ta liền động dục... Liddell...” Ansorge  liếm môi thở dốc, trong thanh âm tràn đầy dục vọng ướt át ngọt ngào, “Nghĩ đến ngươi bất kể phía trước hay phía sau của ta đều ngứa... không ngừng chảy nước... ngón tay căn bản là không đủ... ưm... Muốn ngươi tiến vào... muốn ngươi dùng tinh dịch lấp đầy ta...”

“Trước khi trừng phạt chấm dứt, ta sẽ không dùng tiểu huynh đệ thỏa mãn ngài đâu, bệ hạ. Thế nhưng ta sẽ cho ngài cái này.” Nhét dương cụ giả đang cầm trên tay vào miệng Ansorge  mà khuấy động mấy cái, ngay sau đó Liddell rút ra nó rồi đi vòng tới phía sau của đối phương. Để đầu đỉnh bóng loáng tròn vo như cây nấm vào cửa huyệt đang mấp máy, Liddell hơi hơi dùng sức, cái miệng tham lam khôn xiết nọ cơ hồ mừng rỡ như điên mà một ngụm nuốt dương cụ giả vào. Huyệt khẩu mềm mại đỏ tươi co rút một chút rồi liền ngậm chặt, như là thực sự lưu luyến mỹ vị vừa rồi.

Bắt lấy hai cánh mông Ansorge  mà lay lay lắc lắc, sau khi xác định huyệt khẩu đã cắn chặt dị vật thô to kia, Liddell mới đi đến vách tường gỡ một cây roi xuống.”Ta sẽ quất mông ngài, năm mươi roi.” Liddel cứ như tay sĩ quan tra tấn hoặc chánh án lạnh lùng ương bướng tuyên bố, tay cầm một chiếc roi không có thực quất một cái, phát ra tiếng ‘vút’ trong trẻo.

“A...” Ansorge  ngâm nga rên rỉ, lưng căng thẳng một hồi, khiến cho cơ bắp rắn chắc tức thì lộ ra. Thế nhưng Liddell không tiếp tục quất người nọ nữa, hắn ác ý mà thay đổi một cây khác sau đó vung roi. Ansorge  giật bắn, cơ lưng chắc nịch co rút từng cơn, tính khí phía trước không ngừng run rẩy, giống như sắp bị phá hư mà phun ra một lượng lớn chất dịch sền sệt. (mẹ nó -_- đúng là M)

Liddell thay đổi mười bảy cây roi khác nhau, mỗi một tiếng vùn vụt sắc nhọn hoặc đục trầm của roi da đều sẽ khiến cho Ansorge  rên rỉ, có khi là gầm nhẹ có lúc lại ngâm nga, cùng với hành vi giãy dụa và vặn vẹo thân mình, tựa hồ mười bảy roi kia thực sự quật nứt da lưng hắn. Khi Liddell vuốt ve vùng gáy Ansorge  để trấn an thì, hắn đã tinh bì lực tẫn nằm rạp trên bàn quất roi, mồ hôi thấm ướt mớ tóc vàng khiến cho từng lọn từng lọn dính chặt vào bên mặt.

“Chỉ nghe cũng biết sắp bắn.” Liddell nắm chặt phân thân Ansorge, đặt ngón tay cái lên lỗ nhỏ ở đỉnh quy đầu, “Ngài thích bị tra tấn tàn nhẫn như vậy sao? Bởi vì ngài là con chó đực đang trong kỳ động dục?”

“Ngươi làm gì ta cũng thích...” Ansorge  khàn giọng nói, mà dục vọng chất chứa bên trong thanh âm vẫn không hề giảm đi, “Thực sự quất ta đi... Đến đây... Liddell... Đánh cái mông ta...”

“Như ngài mong muốn, bệ hạ.” Một món đồ được đặt lên mông Ansorge, thứ ấy trơn nhẵn rộng bản mà lại nặng nề. “Đây là gậy. Ta sẽ dùng nó đánh mông ngài. Tin ta đi, so với roi, thứ này sẽ càng làm ngài hưng phấn.” Thanh âm lạnh lùng của Liddell vừa dứt, cây gậy liền dứt khoát quật xuống mông Ansorge. Đau đớn bất chợt dấy lên khiến Ansorge  mãnh liệt co mông, huyệt khẩn cũng vì thế mà nuốt dương cụ giả càng sâu hơn nữa. Điểm mẫn cảm bị nghiền qua nghiền lại, khoái cảm cùng đau đớn hỗn độn mà hòa vào nhau, hai chân Ansorge  nhanh chóng phát run, d*m thủy tràn ra tích tụ rồi tý tách rơi trên mặt đất.

Từng gậy từng gậy kiên định mà tàn khốc dừng ở trên lưng, trên đùi, nhiều nhất là trên mông Ansorge, lưu lại những mảng máu ứ đỏ tươi thật lớn. Bởi vì đau đớn nên Ansorge  vẫn duy trì hành vi co chặt cánh mông, do đó hình cụ lạnh như băng mà cứng như sắt nọ liền không ngừng khuấy động trong cơ thể hắn, một lần rồi lại một lần nghiền nát mị thịt đầy dâm đãng khát khao. Loại sung sướng khi bị xỏ xuyên cùng với giam cầm quất dâm ngược đãi này, sinh ra một loại khoái cảm dâm loạn ngoài sức tưởng tượng, Ansorge  kích động mà lớn tiếng kêu gào: “A ưm... đau quá... thích lắm... A... mạnh nữa... Liddell... đánh ta đi... Aha... Đánh huyệt khẩu dâm đãng của ta... Đau... Dùng sức... A a... Đừng có ngừng lại...”

“Đương nhiên.” Liddell hơi cong khóe miệng, không chút lưu tình mà lại đánh xuống một gậy thật mạnh, “Ta đương nhiên sẽ không ngừng lại đâu, bệ hạ.”

Khi năm mươi gậy được đánh xong, mông và lưng Ansorge  sưng đỏ thành một mảnh, hạ thân lại giống như không thể khống chế được mà để mặc các loại chất lỏng dâm ô chảy đầy mặt đất.

“Ta nên để ngài quỳ rạp trên mặt đất liếm khô tấm thảm sạch sẽ của ta.” Ném gậy xuống, Liddell dùng bàn tay còn đeo găng vuốt ve cánh mông sưng to và nóng bỏng của người nọ, “Hàng tồn của ngài nhiều quá rồi, bị cắm dương cụ giả đánh đòn mà cũng có thể khiến ngài kích thích như vậy sao?”

“Không... Còn chưa đủ...” Ansorge  mấp máy môi, mông cũng liên tục vểnh lên, “Cái này đâm không đủ sâu... Liddell... Ta muốn ngươi dùng tính khí của mình... xuyên xỏ ta... bắn vào bên trong mông ta...”

“Có thể, đương nhiên là có thể.” Liddell tóm lấy hai cánh mông đang không ngừng co rúm của Ansorge, “Nhưng mà trước đó, ngài tự mình đẩy dương cụ giả ra đi, không thì đừng mơ tưởng ta dùng hàng thật xuyên xỏ ngài.”

“A... Không... Liddell... đừng mà...” Ansorge  nhắm mắt thở dốc. Đây là lần đầu tiên y mệt mỏi vật lộn trong ái tình như vậy, chỉ có hậu huyệt cùng với tính khí phía trước là vẫn tràn đây hưng phấn và khát cầu sáp nhập cùng bắn tinh như lúc trước. Song hắn không xác định được mình có thể phun cái thứ đã bị mông mình kẹp đến phát nóng kia ra hay không, bởi vì hắn có thể cảm giác huyệt khẩu tham lam của mình đang run run rẩy rẩy mà cắn nó ngày càng chặt.

Giống như cổ vũ mà vỗ lên cánh mông người nọ, Liddell dùng ngữ khí mềm mại dụ dỗ Ansorge: “Thử đi, bệ hạ, ngài làm được mà. Ngài muốn nuốt cái của ta, không phải sao? Đẩy món đồ chơi kia ra, ta có thể ngoan ngoãn mà để ngài ăn luôn mấy tiếng đồng hồ.”

Bởi vì bị trói chặt trên bàn quất roi cho nên Ansorge  không cách nào cong mông để dương cụ giả tự trượt ra, chỉ có thể cố gắng mà mở lớn huyệt khẩu. Y hít sâu một hơi rồi từng chút từng chút ép dị vật kia ra ngoài. Chính là, khi đầu đỉnh hung hăng quét qua vách tường thịt, trận sảng khoái ập đến lập tức khiến mông hắn run lên, nuốt sâu dương cụ giả vào trong một lần nữa, lưu luyến gắt gao bao bọc.

“Lại thử một lần nữa đi, bệ hạ, ngài nhất định làm được.” Liddell khẽ vuốt lỗ tai của đối phương, ôn nhu hôn lên trán y, giúp y lau giọt mồ hôi vừa mới chảy dài nhưng lại không cho Ansorge  bất cứ trợ giúp chân chính nào.

Ansorge  nắm chặt bàn quất roi, bắt đầu thử lại một lần nữa. Cơ bắp tráng kiện nơi mông và đùi đều vận lực, cửa động non mềm đỏ tươi lập tức hé ra một cái khe, sau khi d*m thủy trong suốt tràn ra lại không ngừng mấp máy, cuối cùng mới để lộ một chút màu đen.

“Tốt lắm, bệ hạ, tiếp tục đi.” Liddell nâng cằm Ansorge  lên ôn nhu hôn môi y, nụ hôn này phải nói là dị thường dịu dàng và say đắm. Hô hấp của Ansorge  mỗi lúc một nóng bỏng và dồn dập hơn, huyệt khẩu cũng mấp máy càng thêm kịch liệt, một đầu của dương cụ giả bị đẩy ra, từng chút từng chút một, cuối cùng “cạch” một tiếng mà rớt xuống sàn nhà. Chình là Ansorge  lại không muốn Liddell ngừng hôn, y dùng đầu lưỡi liếm lên cánh môi người nọ, mút lấy nước bọt trong khoang miệng đối phương, để môi lưỡi cả hai gắt gao quấn quýt, không ngừng gặm cắn và ma sát.

Kết thúc một nụ hôn thật dài, Liddell cởi bỏ áo lót cùng quần dài trên thân thể, đây là lần đầu tiên hắn trần trụi toàn thân mà làm tình với Ansorge. Cơ thể Liddell giống như một bức tượng được điêu khắc hoàn mỹ, Ansorge  nhìn mà hạ thân lại căng lớn thêm một vòng, chỉ biết liếm liếm môi đầy cấp bách.

Lần này, Liddell không làm khó hắn, tính khí thô to nhanh chóng được để ở cửa huyệt bởi vì vừa mới phun dương cụ giả ra mà rộng mở của người kia, thong thả đẩy phần đầu vào, sau đó mãnh liệt tiến quân thần tốc!

“A a... Liddell... A a...” Ansorge  dâm đãng kêu lên. Khoái cảm khi bị Liddell dùng tính khí điên cuồng xuyên xỏ mãnh liệt hơn vạn lần so với những thứ khác, cảm giác tê dại từ hậu huyệt liên tục lan tràn ra khắp toàn thân, ngay cả cọ xát ở đầu ngón tay út cũng khiến cho lửa nóng trong người y tăng vọt.

“Trong mông ngài nóng quá.” Liddell vừa động thân vừa phun ra những lời tục tĩu, “Vừa chặt vừa mềm, hệt như cái miệng bên trên của ngài khi há ra hầu hạ đàn ông. Hơn nữa dịch thể tiết ra còn nhiều hơn cả đàn bà, có nghe thấy tiếng vang không hả?” Liddel cố tình xỏ xuyên một cú mạnh mẽ ngang ngược, d*m thủy nhiễu ra từ chỗ giao hợp vang lên tiếng phốc phốc, “Đây là thanh âm ngài bị làm đến chảy nước, bệ hạ dâm đãng à, cái lỗ trên cái mông khát khao của ngài thiếu một cái dương v*t đến đâm.”

“Đúng... Ưm... đâm ta... Liddell... ta khao khát bị tính khí của ngươi đâm...” Ansorge  lắc mông nghênh hợp từng động tác nhuốm đầy sắc dục của Liddell, “Ta thích ngươi đâm ta... đâm đến mức chảy nước... A a... Nơi đó... Dùng sức một chút... tuyệt quá... Liddell... Ta yêu ngươi... Làm chết ta đi...”

Hoan ái nóng bảo kéo dài suốt một tiếng đồng hồ, khi Liddell bắn bên trong huyệt khẩu của Ansorge  thì toàn bộ căn phòng đều tràn ngập hương vị của ái tình. Theo động tác rút ra của người nọ, một lượng lớn tinh dịch bởi vì huyệt khẩu không thể khép lại của Ansorge  mà tức thì trút xuống, dính nhớp hỗn độn vô cùng.

Rốt cuộc Liddell cũng thả Ansorge  xuống khỏi bàn quất roi. Người nọ bị xỏ xuyên đến mức hai chân nhũn ra mà ngồi xổm xuống đống dịch thể hỗn độn của chính mình, mặc cho cửa huyệt vẫn không ngừng run rẩy nhỏ từng dòng tinh dịch. Thở hổn hển để thông hơi vài cái, Ansorge  vuốt vuốt mấy lọn tóc ướt đẫm mồ hôi, nói với Liddell: “Liddell, tuy rằng thời cơ không thích hợp lắm, nhưng ta có chuyện nhất định phải nói với ngươi, vài ngày nữa trẫm sẽ xuất chinh.” Y gãi gãi đầu, dường như đang lo chính mình thất thố, “Có lẽ sẽ mất mấy tháng... Nếu có thể...”

“Đừng lo,” Liddell đặt tay lên vai Ansorge, nhẹ nhàng ve vuốt, “Quân đội luôn có tế tự đi cùng, lần này ta có thể tự mình dẫn binh.”

“Thật tốt quá, Liddell.” Dường như đã giải quyết xong một chuyện phiền lòng, Ansorge  khoái trá mà vịn vào Liddell để đứng lên, vòng hai tay ôm lấy cổ hắn, “Làm một lần nữa có được không? Chỉ có ngươi đâm ta là thích nhất. Dùng tính khí của ngươi xuyên xỏ ta, Liddell.”

“Như ngài mong muốn.” Liddell cúi đầu hôn môi người nọ, hai thân thể trắng nõn lập tức quấn chặt lấy nhau, gắt gao dây dưa cùng một chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.