Thần Long Ở Rể

Chương 18: Lục Thạc Tiếp Quản Sunny





Lục Quân tức giận nhưng đuổi cũng đã đuổi, không thể yêu cầu Lục Thạc quay về được.
“Lục Bạch mau đi tìm hiểu nguyên nhân đi.”
Nghĩ một chút Lục Quân nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Lục Hùng đi với ta đến Tập đoàn Sunny.”
Mọi người trong Luc gia ai làm việc đó, nhanh chóng cứu vãn tình thế.
Lúc này Lục Chỉ cùng Lục Thạc mới vừa ăn sáng xong, cũng đã nghe thông tin kia, tuy nhiên Lục Chỉ đã không còn mấy quan tâm tới việc kinh doanh.
Lục Thạc thì cũng không có bao nhiêu phản ứng, điều cô quan tâm là bệnh tình của Lục Chỉ, cùng mâu thuẫn trong lòng từ tối qua.
Bỗng nhiên điện thoại cô reo lên.
“Tôi, Lục Thạc nghe.”
“Thật sao? Cái vị có nhầm lẫn không? Tôi còn chưa…”
“Vâng tôi sẽ đến.”
Lục Chỉ nhìn con gái vui vẻ hơn, tò mò hỏi.
“Có chuyện gì vậy con?”
“Là tập đoàn Sunny, họ mời con về làm Giám đốc chiến lược cho họ.


Là Tập đoàn Sunny đó cha.”
Lục Thạc nắm tay Lục Chỉ, mừng tới mức sắp khóc, cô không hiểu tại sao họ lại có thể biết được cô.

Trong giới kinh doanh này cô không quá nổi tiếng, nếu có chỉ là vì sắc đẹp.
Ở Lục thị, Lục Thạc tuy là cháu gái của Lục Quân những thực sự là đi lên từ thực lực, bỏ bao nhiêu công sức, bản thân cô có thực lực nhất nhưng vì bị những người chú kia tranh công, nên những thứ gọi là dự án lớn tuy là cô dành về cho Lục thị, nhưng đều dưới danh nghĩa người khác.
Hiện tại, cô có cơ hội thể hiện bản thân, nói cô không vui sao được? Lại là tập đoàn lớn như Sunny, chưa nói đến việc khác, chỉ riêng mức lương cùng đãi ngộ đã lên tới vài trăm triệu một tháng.
Làm gì có nơi nào phúc lợi tốt như thế chứ?
Nhưng Lục Thạc chợt nghĩ tới gì đó, quay sang Hồ Cửu hỏi.
“Là anh?”
Hồ Cửu nhìn Lục Thạc thản nhiên trả lời,
“Nếu em thực sự không có năng lực thì dù là ai cũng không thể làm gì được.

Tập đoàn Sunny đó chẳng phải trước giờ chỉ tuyển người tài sao? Anh không liên quan chuyện này, nhưng tình nguyện hộ tống em đến đó nha.”.

Truyện Đô Thị
Dừng một chút, Hồ Cửu lại cười bí hiểm.
“Trong trường hợp họ không nhận em, anh có thể nhờ…”
“Không cần, anh đi theo cũng được, nhưng không cần nhờ vả người ta nữa.”
Hồ Cửu còn chưa nói hết câu, Lục Thạc đã gạt phăng.

Bản thân cô là muốn được công nhận, thực sự không muốn phải dựa thế ai đó.
“Được.”
Sau một hồi chuẩn bị, Lục Thạc mặc một chiếc váy công sở màu trắng, vừa thanh lịch nhã nhặn, toát lên dáng vẻ thanh nhã.

Đôi chân thon dài càng làm cho vóc dáng Lục Nhã đẹp hơn.
“Đi thôi.”
Hồ Cửu đưa tay muốn nắm tay cô.

Nhưng Lục Thạc dường như không muốn, cô cứ thế đi thẳng đến xe, dù sao hiện tại chỉ có xe Hồ Cửu là dùng được.

“Anh…đến đó cứ ở dưới chờ tôi.”
Tuy có hơi khó chịu, Lục Thạc cũng không muốn cùng Hồ Cửu đi vào tập đoàn Sunny.

Dù sao thì Hồ Cửu hiện tại thực sự không còn như lúc trước, bộ dạng ăn mặc rất tùy tiện, cô có chút ngại.
“Được, anh ở dưới chờ em.”
Hồ Cửu cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao đó cũng là chuyện nên làm.
Nói rồi, Lục Thạc xuống xe tự tin đi vào cổng tập đoàn Sunny, phải nói Hữu Thủ làm việc rất tốt, khi Lục Thạc vừa bước vào đã có người tiếp đón cô tới phòng họp chính.
Lúc này chờ cho đến khi Lục Thạc trao đổi với CEO của tập đoàn Sunny, Hữu Thủ đi ra ngoài gặp Hồ Cửu.
“Mọi chuyện thế nào?’
Hồ Cửu ngắn gọn hỏi.
“Sắp xếp ổn thỏa rồi ạ.

Nhưng quá trình thu mua, phát hiện một chuyện liên quan tới bạn ngài là Dung Vị.”
Nghe đến đây, Hồ Cửu nhíu mày nhìn qua Hữu Thủ.
“Lên xe, nói rõ hơn.”
Hữu Thủ nhanh chóng lên xe, Hồ Cửu đánh xe tới một nơi vắng hơn đối diện cổng Tập đoàn Sunny.
“Nói rõ đi.”
Vẻ mặt Hồ Cửu có chút khó coi.
“Thưa Thiết Soái, thật ra năm đó Dung Vị ngồi tù vì Mộc gia hãm hại, Mộc Thúy Lan kia cũng là người giúp sức không nhỏ.

Mộc gia vốn là muốn Mộc Thúy Lan lấy Dung Vị để có thể bước chân vào ngành sáng chế trí tuệ nhân tạo.

Nhưng…”
Hữu Thủ nói đến đây đã bị Dung Vị cướp lời.
“Nhưng Dung Vị yêu Mộc Thúy Lan, không muốn Mộc gia dấng thân vào con đường khó khăn này, vì chính phủ luôn giám sát mảng này.

Chưa kể, trí tuệ nhân tạo nếu có vượt trội…sẽ bị đem ra làm thí nghiệm chiến tranh.

Mộc gia cho rằng Dung Vị không chia sẻ nguồn thu nhập hấp dẫn kia, nên mới hại Dung Vị?’
Sau khi Hồ Cửu nghi hoặc nhìn Hữu Thủ, trong lòng có chút khó chịu.


Mộc Thúy Lan kia chính là vị hôn thê của Dung Vị, mà hiện tại cô ta là người sống sung túc nhất.
“E là không chỉ một mình Mộc gia.”
Hữu Thủ thành thật trả lời.
“Đúng, Mộc gia chưa đủ khả năng đó.”
“Vậy ngài cho là…”
“Lục gia, Phúc gia…còn có cả người đứng đầu thành phố, Dương gia kia cũng cũng không thoát.

Thật ra, tôi đều để tâm, tôi chỉ mong năm đó tôi cùng Dung Vị không kéo quá nhiều quan tâm như thế, xem ra, tôi thất vọng rồi.”
Hồ Cửu trong lòng hiểu rõ, những gia tộc kia, hay cả Dương Minh Thành cũng chỉ là cùng nhau hợp lực.

Người thực sự đứng đằng sau xúi giục, tiếp tay e là địa vị còn cao hơn.
“Không sao.

Lăn lộn bao năm, mục đích của tôi cũng chỉ có như thế, gia tộc lớn, chính trị gia thì sao? Tôi cho họ thấy cái gì là sợ hãi.”
Nụ cười Hồ Cửu trở nên đáng sợ.
Bỗng nhiên Hữu Thủ cau mày nhìn phía trước, kia còn không phải là Lục Quân cùng Lục Hùng sao?
Họ khí thế vào cổng Tập đoàn Sunny cơ đấy.
Nhìn theo ánh mắt Hữu Thủ, Hồ Cửu có càng cười ghê rợn hơn, có lẽ nên khai đao với Lục gia trước tiên nhỉ?
“Cậu vào đi, tôi nghĩ Lục Thạc cần thấy rõ bộ mặt của họ.

Về sau dễ làm việc hơn.”
Nghe ra thâm ý của Hồ Cửu, Hữu Thủ nhanh chóng xuống xe, vào lại Tập đoàn Sunny để sắp xếp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.