Thần Long Ở Rể

Chương 249



Chương 249

“Cậu nhìn cũng thấy rồi! Tôi ổn.”

Dung Vị cũng chỉ biết tránh né, hạn chế không muốn tiếp xúc với Hồ Cửu.

Anh ta biết Hồ Tiêu cùng Hồ Lâm đều không thích Hồ Cửu.

Tuy không biết nguyên nhân gì mà Hồ Cửu lại có thể đi cùng Túc Trì kia, nhưng anh ta có dự cảm Hồ Cửu có lẽ không đơn giản như anh ta nghĩ lúc trước nữa.

“Hừ, thì ra là người quen. Cũng tốt, Dung Vị đây còn biết tìm cái gọi là chỗ tốt mà đậu. Còn mày? Chậc chậc…”

“Dung Vị, nhìn cho rõ đi. Vẫn là Hồ gia tốt hơn, hay tên này tốt hơn, nhìn rõ một chút.”

Hồ Tiêu khinh thường nhìn Hồ Cửu rồi liếc đến Dung Vị.

Hắn ta muốn chứng minh bản thân cùng Hồ gia có giá trị nhường nào, mà Hồ Cửu dù đi cạnh Túc Trì cũng mãi mãi không thể là Túc Trì.

“Đi theo Túc gia quân sao? Đừng tưởng ông đây không biết mày cùng lắm chỉ theo làm ** li.”

“À có thể là nịnh bợ gì đó… Nhìn đi, nếu mày có thể là quân nhân thì đâu phải đến giờ không ai biết về mày như thế chứ?”

“Được đi đu bám vào lại còn tưởng mình hóa khách rồi sao?”

Hồ Tiêu ra sức sỉ vả Hồ Cửu, hắn không thể động tay thì động khẩu.

Dù sao cũng chỉ là nói khó nghe vài câu, sẽ không tới nỗi mang họa.

“Vị này, sao lại nói khó nghe thế chứ? Vinh gia chúng tôi đối với từng người đến đều đối đãi như khách quý.”

“Đạo tiếp đãi khách này, chẳng lẽ vị thiếu gia này không hiểu.”

Vinh Thúy Hà đứng cách đó không xa, nghe thấy Hồ Tiêu cứ ra sức dùng lời lẽ khó nghe mà nói chuyện.

Cô không thể nào chịu được mà xen ngang.

“Vị này không biết xưng hô thế nào? Nhưng đây là tiệc Vinh gia tổ chức, chúng tôi là khách, mong vị khách này không phật ý.”

“Vị này không biết xưng hô thế nào? Nhưng đây là tiệc Vinh gia tổ chức, chúng tôi là khách, mong vị khách này không phật ý.”

Vinh Thúy Hà nhất ly cocktail màu xanh lơ về phía Hồ Cửu, nở nụ cười lịch sự nhất.

“Hồ Cửu.”

Anh cũng lịch sự xưng danh.

Mà Hồ Tiêu bị Vinh Thúy Hà nói đến á khẩu, chỉ biết câm nín.

Chỉ là nhìn thấy Vinh Thúy Hà vô cùng vừa mắt, tuy không gọi là quá xinh đẹp nhưng có một cảm giác tươi mát và dễ chịu.

Khí chất khá là thanh thuần, làm cho người khác vô cùng yêu thích.

“Tôi là Hồ Tiêu, chính là người kế thừa duy nhất của Hồ gia.”

“Không biết tiểu thư xưng hô thế nào?”

Hồ Tiêu cũng không quan tâm đến chuyện Vinh Thúy Hà nói nữa, hắn cũng quăng cả Hồ Cửu sau đầu.

Hiện tại điều hắn quan tâm là cô gái trước mặt rất hợp ý hắn.

“Anh Hồ Cửu đúng không? Bên kia có bàn trà, chúng ta qua đó một chút.”

Vinh Thúy Hà lịch sự mời Hồ Cửu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.