Thần Long Ở Rể

Chương 282



Chương 282

“Long chủ, Ngài Thiện kia tỉnh rồi.”

“Đi thôi! Cũng nên gặp ông ta một chút.”

Trong một căn phòng trắng, Ngài Thiện bị trói chặt.

Nhưng ông ta không hề nao núng, vô cùng bình tĩnh, cứ như ông ta đang là người nắm chắc tình hình vậy.

“Người của gia tộc bí ẩn, cũng có chút bản lĩnh.”

Hồ Cửu ngồi đối diện ông ta, thần thái ung dung bình thản.

“Cậu là… Long chủ?”

Ngài Thiện nhí mày nhìn người thanh niên trước mặt, đánh giá một lượt.

“ỪM… ánh mắt không sai biệt lắm.”

Hồ Cửu gật đầu, không phủ nhận cũng không khẳng định.

“Đừng căng thẳng…”

“Cậu thấy tôi căng thẳng sao?”

Ông ta ung dung, cũng không nao núng.

“ỪM… ánh mắt không sai biệt lắm.”

Hồ Cửu gật đầu, không phủ nhận cũng không khẳng định.

“Đừng căng thẳng…”

“Cậu thấy tôi căng thẳng sao?”

Ông ta ung dung, cũng không nao núng.

“Ông nói xem… tôi chỉ là dặn dò trước. Sợ là sau đó ông sẽ phải nao núng.”

“Cậu nói xem.”

Nhìn Ngài Thiện, anh cũng biết sẽ không thể hỏi gì thêm.

“Tôi chỉ muốn hỏi… Ông có từng nghĩ tới lão gia chủ của gia tộc họ Liêm có thể từ bỏ ông không nhỉ?’

“Để tôi đoán nhé…”

Hồ Cửu vừa nói đến “Liêm”, đồng tử của Ngài Thiên chợt co rút.

Hồ Cửu rất nhanh đã mỉm cười, nụ cười thoải mái nhất, không phải vì đối phương sợ hãi, mà vì anh đoán đúng.

Thật ra anh cũng không hoàn toàn chắc chắn Liêm gia là gia tộc bí ẩn to lớn kia, thế lực bọn họ xuất phát từ nước ngoài là chủ yếu.

Cho nên sau nhiều lần tra tới tra lui, đều không có tung tích, nhưng khi biết gia tộc bí ẩn ở phía Đông, anh lờ mờ đoán ra.

“Ông còn nhớ Dung Vị cùng Hồ Cửu chứ?’

Hồ Cửu hỏi ông ta.

Ngài Thiện nhíu mày, cảm giác có chút quen thuộc.

“Thật ra một gia tộc lớn như các ông thì làm sao nhớ được những cái tên tầm thường này nhỉ.”

“Các ông chính là kẻ chủ mưu đứng sau hãm hại. Mục đích của các ông là công thức cải thiện gene, chữa được các bệnh về não?”

Tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí của Hồ Cửu chính là khẳng định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.