Thần Long Ở Rể

Chương 291



Chương 291

“Nhưng Trần Giai Linh cũng không thể làm ra giao dịch gì với ngài ấy, mà Trần gia chi thứ gần nhất cũng không có nữ. Trần Giai Linh thì luôn ở cạnh con…”

Vinh Y Tiếu tự tin khẳng định.

“Chưa kể cô ấy bị tai nạn vào đêm gặp Chiến thần, sao có thể đạt thành giao dịch trước chúng ta chứ?”

Hắn ta không tin Trần gia có thể nhanh hơn hắn.

Chưa kể Trần gia trước giờ thủ đoạn không cao, chủ yếu an phận giữ tộc, một đường không suy đã là cố gắng hết sức.

Nên họ không thể nào nghĩ được tới chuyện khác.

“Không! Cha nghe nói bên Thẩm Thanh Hương có nhận một người họ hàng, tin từ Thẩm gia, là một cô gái trẻ đẹp, mới đưa về từ thành phố Gia. Có khi nào…”

Vinh Phúc Nhạc chợt nhớ lại tin tức mà ông nhận được.

Ông ta không có ý định theo dõi gì Trần gia, chỉ là nhiều lần hỏi thăm ngỏ ý muốn tới gặp mặt.

Trần Nghĩa bên kia bận rộn tới mức không chạm được đất, cho nên đành thuê người đứng canh cửa theo dõi, muốn lựa lúc thích hợp tới gặp trực tiếp Trần gia.

Chỉ là tình cờ lại phát hiện chuyện của Thẩm gia.

“Là dì Thẩm sao? Nhưng bà ta sao có thể…”

“Sao lại không? Trần Nghĩa có thể vô dụng, nhưng Thẩm Thanh Hương kia không dễ đối phó.”

“Nếu vậy xem ra cơ hội lần này chính mấu chốt khởi nguồn từ người cháu họ hàng của Thẩm gia kia.”

Vinh Y Tiếu suy nghĩ nói.

“Cha, chúng ta bây giờ nên làm thế nào?”

Dù sao hắn cũng không nắm quá rõ về chính trường, cần có sự chỉ dẫn của cha hắn.

“Làm thân với Trần gia cùng Thẩm gia, chúng ta dù không phục cũng phải thân với họ trước…”

“Mọi chuyện cứ dựa tình hình rồi tính tiếp.”

Vinh Phúc Nhạc nói xong, bọn họ bàn bạc thêm một lúc rồi cả hai cùng rời nhà. Phải biết ở phương Bắc này, giới chính trị cùng doanh nhân không thiếu, chỉ có giàu hơn, không có giàu nhất.

Quyền lực không gì tuyệt đối!

Vinh Y Tiếu sắm sửa một giỏ hoa quả đắt tiền, cũng cố ý không thay đồ nhanh chóng tới Trần gia.

“Vinh thiếu, cháu sao thế này?”

Thẩm Thanh Hương nhìn thấy bộ dạng tiều tụy của Vinh Y Tiếu thì hơi bất ngờ.

“Sau khi xong việc, cháu không màn ngày đêm, nhanh chóng về đây thăm Giai Linh. Cháu thực sự lo cho cô ấy.”

Vinh Y Tiếu bày ra bộ mặt thâm tình.

Chỉ là sự giả trân của hắn ta làm sao qua mắt được Thẩm Thanh Hương.

“Được Vinh thiếu quan tâm là phúc phần của Giai Linh nhà chúng tôi.”

“Xin phép hai bác cho con thăm Giai Linh.”

Sự tha thiết của Vinh Y Tiếu làm cho Trần Nghĩa hơi khó xử.

“Vinh thiếu, cháu cũng biết con bé cần tĩnh dưỡng, mà thời điểm này Trần gia như là đích cho người ta nhắm tới.”

“Hiện tại Giai Linh nằm ở bệnh viện của Thẩm gia quản lý. Tốt nhất một vài hôm nữa Giai Linh về nhà cháu có thể qua đây. Nếu giờ cháu qua chỗ Giai Linh, đám người kia không cho con bé nghỉ ngơi mất…”

Thẩm Thanh Hương ẩn ẩn mắt có chút đỏ.

Như muốn trào ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.