Thần Long Ở Rể

Chương 318



Chương 318

Nói xong Thẩm Lương muốn rời đi.

“Thẩm Lương, tôi muốn cậu mang tên kia về cho tôi.”

Hồ Diệu Thái tuy là nhờ vả, nhưng vì ở trên đỉnh Hồ gia quá lâu mà quên mất nhờ vả phải hạ mình.

“Chuyện đó tôi không thể hứa.”

Nói xong Thẩm Lương đi thẳng.

Nhưng khi hắn bước ra khỏi cửa bệnh viện, Hồ Lâm đã đợi sẵn hắn ta.

“Ngài Thẩm… tôi có chuyện cần bàn.”

“Thẩm Lương, tôi muốn cậu mang tên kia về cho tôi.”

Hồ Diệu Thái tuy là nhờ vả, nhưng vì ở trên đỉnh Hồ gia quá lâu mà quên mất nhờ vả phải hạ mình.

“Chuyện đó tôi không thể hứa.”

Nói xong Thẩm Lương đi thẳng.

Nhưng khi hắn bước ra khỏi cửa bệnh viện, Hồ Lâm đã đợi sẵn hắn ta.

“Ngài Thẩm… tôi có chuyện cần bàn.”

Hồ Lâm đón đường Thẩm Lương, một mực muốn nói chuyện với ông ta.

“Ông Hồ Lâm, có chuyện gì có thể nói ở đây.”

“Không! Đến nơi khác đi.”

Ánh mắt của ông ta liếc nhìn Thẩm Lương, cảm giác mùa xanh lại về rồi.

Thẩm Lương nhíu mày, thực sự hắn không hiểu Hồ Lâm muốn gì. Chẳng phỉa Hồ gia cũng yên ổn rồi sao.

“Thực sự tôi rất bận, không thể…”

“Năm đó Hồ Thúy tại sao phải chết? Chị gái tôi làm thế nào mà phải uất ức tới chết? Ngài Thẩm chắc chắn là muốn nói tại đây sao?”

Hồ Lâm kiên quyết cắt ngang câu của Thẩm Lương, ánh mắt dò xét nhìn hắn ta, cảm giác như có luồng điện xẹt qua.

“Đi chỗ khác.” Thẩm Lương nói ngắn gọn rồi quay lưng đi.

Mà Hồ Lâm hiểu rõ, chuyện năm đó không hề đơn giản, Hồ Thúy không thể tự nhiên có thai, nếu không vì Hồ gia ép buộc có lẽ Hồ Cửu giờ cũng là người Hồ gia.

Chỉ là năm đó Hồ gia không muốn Hồ Thúy mang con riêng, muốn giấu kín chuyện có thai kia, từ chối đứa bé, ép gả Hồ Thúy cho Thẩm Lương.

Nhưng chuyện Hồ Thúy có thai bằng cách nào đó đã đến tai Thẩm Lương, không nghĩ cũng biết là kết quả Thẩm gia cùng Hồ gia không thành thông gia.

Mà Hồ Cửu cũng bị lãng quên, thật ra đêm đó Hồ Thúy chưa chết, chỉ là Hồ gia quyết định vứt bỏ bà ta.

Hồ Thúy mãi sau này hồi phục, biết được Hồ gia tuyệt tình, tự tử mà chết.

Nhưng mà Hồ Lâm không tin, làm sao chị gái ông có thể tự tử được?

Một vòng tra đi tra lại, thì mọi thứ đều dẫn về phía Thẩm gia, tuy chân tướng chưa rõ, nhưng ông tin Thẩm Lương cũng biết một hai.

Nhìn thái độ hôm nay, cũng thấy rõ vị này biết còn nhiều hơn ông nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.