Thần Long Ở Rể

Chương 380



Chương 380

Nếu không làm rõ, cả đời này e là… ông có chết cũng không nhắm mắt.

“Bạch Long vì bảo vệ chúng ta một đường sống… nó lấy thân chắn đòn… sau đó… Cũng không còn sau đó nữa.”

Nghe mọi người nhắc về Bạch Long, trong lòng Lão Bạch có chút chua xót, đau lòng không thôi.

Bạch Long là đứa con mà ông ta tự hào nhất, tuy ông ta hy vọng con mình có thể trở thành Chiến thần tương lai, nhưng Lão Hắc lại không đồng ý.

Lão Hắc cũng yêu thương Bạch Long, sợ sau khi làm Chiến thần sẽ không còn yên ổn, bị cuốn vào vòng vây của bọn người phương Bắc.

Mà bản thân Bạch Long cũng một câu không muốn, vì vậy cũng thôi.

Tận mắt nhìn con trai trước mắt cứ thế mất đi, sao ông ta không đau?

Tận mắt nhìn con trai trước mắt cứ thế mất đi, sao ông ta không đau?

“Nếu tôi nói nó vẫn sống, còn sống rất tốt thì sao?”

“Không thể!”

Bạch Cư phản bác, đó là chuyện không thể xảy ra.

“Lão Hắc, tôi biết ông cũng yêu thương nó, nhưng ông nên hiểu rõ, nó chết, thật sự chết rồi. Đừng đè lên vết thương nữa.”

Lão Hắc nhìn Lão Bạch bằng ánh mắt không nỡ.

Mà Hồ Cửu cũng điều tra rất kỹ, cũng nhiều lần xác nhận quả thực chuyện Bạch Long còn sống có lẽ chỉ có Bạch Thố biết.

Chuyện bọn họ muốn tiến đến mở cánh cửa kia ra cũng chỉ có Bạch Thố rõ nhất.

Bạch Cư, Mỹ Họa cùng Bạch Thương cũng chỉ là bị kéo vào.

Có lẽ Bạch Long hiểu rõ tính cách từng thành viên của Bạch gia, cho nên mới không nói ai biết.

Có lẽ Bạch Long hiểu rõ tính cách từng thành viên của Bạch gia, cho nên mới không nói ai biết.

“Lão Bạch, ông biết gia tộc bí ẩn không?”

“Từng nghe qua, Hoàng Đàn cũng từng nhắc tới. Nhưng chân chính gặp mặt là chưa.”

Bạch Cư rành mạch trả lời.

“Ông cảm thấy gia tộc đó xuất hiện vào lúc nào?”

Hồ Cửu cũng không muốn nói thẳng, muốn để Bạch Cư từ từ tiếp nhận.

Lão Hắc muốn ngăn cản, nhưng Hồ Cửu vỗ vỗ tay ông muốn để ông yên tâm, anh cũng sẽ không làm gì quá đáng.

“Gia tộc đó, rất lạ, dường không chỉ mới tồn tại. Là lúc… chúng ta bị giam cầm.”

Bạch Cư nhíu mày nhớ lại.

“Trùng hợp là… đúng lúc Bạch Long mất. Không phải sao?”

Nói đến đây, Hồ Cửu cùng Lão Hắc đều nhìn Lão Bạch.

“Không… không thể. Không có khả năng.”

“Không… không thể. Không có khả năng.”

Lão Bạch lùi lại vài bước, nhìn ánh mắt của bọn họ cũng hiểu bọn họ nghĩ gì.

“Vậy ông biết Liêm gia?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.