Thần Ma Chi Mộ

Chương 457: Sự Phẫn Nộ Của Diệp Minh





Nửa tiếng đồng hồ sau, Hồ Kinh Vĩ từ Hồ Tinh biết được quá trình Thi Long và Triệu Thụy gặp mặt.
Hồ Kinh Vĩ cảm thấy thập phần kinh ngạc, Thi Long tuy trên danh nghĩa là bảo vệ của hắn, thế nhưng, ngoại trừ phụ trách an toàn nhân thân của hắn ra, cơ hồ không nghe bất cứ mệnh lệnh nào từ hắn!
Thế nhưng, một người ngạo mạn như vậy lại cúi đầu với Triệu Thụy, nguyên nhân bên trong thật khiến người ta phải tò mò.
Hồ Kinh Vĩ càng nghĩ càng cổ quái, càng nghĩ sự lo ngại trong lòng càng nặng.

Hắn đột nhiên bắt đầu hoài nghi, sát thủ mang mặt nạ bạc xuất hiện đêm qua có phải có liên hệ gì với Triệu Thụy không?
Cẩn thận suy nghĩ một hồi, Hồ Kinh Vĩ nói: “Dạ tiệc hôm qua, vốn mở ra vì Triệu Thụy, không ngờ đột nhiên nhảy ra sát thủ phá hoại kế hoạch của ta, làm mất đi cơ hội.”
“Chuyện này có quan hệ gì?” Hồ Tinh khiêm tốn khom eo, vừa nhìn sắc mặt Hồ Kinh Vĩ, vừa nói: “Cơ hội đêm qua đã lỡ rồi, chúng ta có thể tìm một cơ hội khác.”
“Há? Xem ra ngươi đã có kế hoạch?” Hồ Kinh Vĩ liếc hắn một cái, hỏi.
Hồ Tinh cười nói: “Kế hoạch thì có một cái, nhưng không biết có dùng được không.”
Hồ Kinh Vĩ cười: “Đừng rào đón thế, có gì cứ nói thẳng đi.”
“Oài! Được rồi! Được rồi!” Hồ Tinh đáp ứng hai tiếng rồi nói: “Đổng sự trưởng, kế hoạch đêm qua ngôi sao điện ảnh Diệp Minh tôi tìm tới để nói chuyện với Triệu Thụy, tuy cô không moi đươc từ miệng Triệu Thụy tin tình báo gì, bất quá hai người nói chuyện dường như không tệ, tôi cảm thấy có thể tiếp tục.
Diệp Minh có lúc thích đi sòng bạc tiêu khiển, liền giới thiệu cô ấy tới khu Triệu Thụy quản lý, tạo ra cơ hội cho họ.
Còn như tiền đánh bạc và các loại phí dụng khác thì bọn ta gánh vác, cho dù Diệp Minh thua bao nhiêu, cũng tính là thua ở sòng bạc chúng ta, không tổn thất gì.”
Hồ Kinh Vĩ nghĩ sơ một chút, cảm thấy chủ ý này không tệ, bèn nói: “Chuyện này giao cho ngươi làm đi, tốt nhất là có thể xác định thân phận lai lịch của Triệu Thụy, nếu làm được, cũng có thể lôi kéo hắn được.

Hồ Tinh, chuyện này liên quan trọng đại, nếu như làm tốt, ta sẽ nhớ tới ngươi.”
Hồ Tinh vừa nghe trong lòng liền vui mừng, vội vàng thề thốt, nhất định làm chuyện này cho thật đẹp đẽ, để ông chủ hài lòng.

Nói chính sự xong, Hồ Kinh Vĩ mời Hồ Tinh uống trà trong vườn hoa, điều này khiến Hồ Tinh thụ sủng nhược kinh, cảm thấy rất vinh hạnh.
Nhìn khắp cả thành phố Liên Đảo lớn thế này, có thể cùng ngồi uống trà với Hồ Kinh Vĩ được mấy người.
Hắn cảm thấy mình có lẽ sắp gặp may thật rồi.
Hắn âm thầm phát thệ, bất kể thế nào cũng phải làm tốt chuyện này, để Hồ Kinh Vĩ hài lòng.
Hồ Tinh vừa ra cửa, đã gọi điện cho Diệp Minh, hẹn cô tới sòng bạc Duy Ni.
“Ái chà, thật xấu hổ quá, Hồ lão bản, tôi bây giờ đang ở nội địa, chuẩn bị tham gia một lễ khai mạc tiết mục điện ảnh, không tới được đâu!” Giọng mềm mại của Diệp Minh đầy tiếc rẻ, khiến người ta không nhịn được, muốn thông cảm cho chỗ khó khăn của cô.
Bất quá, Hồ Tinh bây giờ lại chẳng có tâm tình để thông cảm, vội vàng hỏi: “Vậy bao giờ cô về được? Một ngày hay hai ngày?”
Diệp Minh ở đầu dây bên kia hỏi ông bầu xong rồi trả lời: “Một hai ngày chỉ sợ về không kịp, tôi ngoại trừ tham gia tiết mục khai mạc, còn có một số công tác khác phải làm, chí ít cũng phải một tuần lễ mới về Liên Đảo được.”
Hồ Tinh vừa nghe, gấp tới mức mồ hôi tuôn ra đỉnh đầu!
Bây giờ Hồ gia nằm trong vòng nguy hiểm, cần phải lôi kéo Triệu Thụy, hắn không có thời gian chờ cả một tuần!
Hơn nữa, Hồ Kinh Vĩ cũng sẽ không cho hắn nhiều thời gian như vậy!
Muốn lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Hồ Kinh Vĩ, hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất lôi kéo Triệu Thụy, để Hồ Kinh Vĩ thấy được hiệu quả!
“Đại tiểu thư của tôi, cô có công tác gì cần làm vậy! Có thể xếp lại sau được không?” Hồ Tinh lau mồ hôi trên đầu, hỏi.
“Không được đâu! Lịch công tác xếp dày quá rồi, ngoại trừ tham gia lễ khai mạc, còn phải chụp hai cái quảng cáo, tham gia hai lần đại diện, tới thời gian ngủ cũng không có, những cái này đều đã đồng ý với người ta hết rồi, không cách nào thay đổi được.

Như vậy đi, tôi hoàn thành công tác trong tay xong, lập tức bay về Liên Đảo, ông thấy thế nào?”
“Không sao trăng gì cả.” Hồ Tinh thấy Diệp Minh thoái thác, ngữ khí không khỏi cứng rắn lên “Diệp tiểu thư, ngươi lập tức trở về Liên Đảo, công tác trong tay phải xếp lại sau, có tổn thất gì, Hồ gia chúng ta sẽ gánh chịu.

Ngoài ra, làng du lịch Duy Ni bọn ta còn thêm cho cô ba năm đại diện, điều kiện này hẳn không tệ chứ.”

Diệp Minh liền động tâm.
Phí quảng cáo đại diện ở làng du lịch Duy Ni hết sức lớn, nổi danh trong khu vực.
Rất nhiều minh tinh vì tranh nhau hợp đồng của làng du lịch Duy Ni, cơ hồ đánh vỡ đầu.
Mà yêu cầu của sòng bạc Duy Ni đối với người đại diện cũng hết sức cao.
Thông thường đều thỉnh ngôi sao lớn quốc tế đại diện, danh khí hơi nhỏ một chút đều không được.
Mà lần này Hồ Tinh lại đồng ý với cô, đại diện ba năm, thu nhập đó tuyệt đối không phải là con số nhỏ!
Chỉ là, Hồ Tinh tốn giá cao như vậy, chỉ để mời cô tới sòng bạc chơi vài ván thôi sao?
Chuyện này tuyệt đối không thể!
Diệp Minh suy nghĩ ở đầu bên kia điên thoại một lúc, rồi từ từ nói: “Hồ lão bản, ngài mời tôi tới sòng bạc Duy Ni, không phải chỉ để nghỉ phép chứ?”
Hồ Tinh cười: “Đương nhiên là chuyên mời Diệp tiểu thư lại chơi.”.
Nói tới đây, hắn ngừng lại một chút, rồi tiếp: “Tôi còn mời kinh lý đổ khu ưu tú nhất của sòng bạc chúng tôi phụ trách bồi tiếp toàn bộ.”
“Há? Kinh lý đổ khu ưu tú nhất?” Diệp Minh nghe ra chút ý tứ trong giọng Hồ Tinh “Đó là ai vậy?”
Hồ Tinh nói: “Thật ra Diệp tiểu thư và hắn cũng tính là lão bằng hữu, cô từng gặp hắn trong dạ hội của chủ tịch hội đồng quản trị chúng tôi rồi.”
Diệp Minh nghe Hồ Tinh nói vậy liền rõ ngay ý tứ của Hồ Tinh.
Cô lạnh nhạt nói: “Hồ lão bản, rốt cuộc là hắn bồi tiếp tôi, hay tôi bồi tiếp hắn vậy?”
Hồ Tinh cười khan một tiếng, nói: “Như nhau cả, như nhau cả, không phải sao?”
Trong lòng Diệp Minh vô cớ bùng lên một cổ nộ khí, nói gì đi nữa, cô cũng là hoàng hậu điện ảnh đang nổi, một minh tinh.
Bất kể cô đi đâu, cũng đều tiền hô hậu ủng, được người ta tôn kính bất cứ nơi nào.

Người theo đuổi cô nhiều như cá lòng tong mùa nước nổi, không thiếu gì hào môn đệ tử, ức vạn phú ông.
Thế nhưng… bây giờ cô lại giống như một cave giá rẻ, bị Hồ Tinh kêu tới bối tiếp một kinh lý đổ khu cơ hồ chưa từng nghe tiếng!
Chuyện này bảo cô làm sao tiếp thụ nổi!
Cho dù khi cô xuất đạo, Hồ Tinh từng dành cho cô sự trợ giúp cực lớn.
Thế nhưng lần trước ở dạ tiệc Hồ phủ, cô hạ thấp thân phận, hi sinh nhan sắc, thăm dò thân phận lai lịch của Triệu Thụy, cũng tính là trả hết nhân tình đó rồi.
Muốn mời cô làm thêm lần nữa, cô tuyệt đối không làm!
“Xin lỗi, Hồ lão bản, tôi thật sự quá bận, không có thời gian, ngài nên mời người khác đi.” Diệp Minh lạnh lùng nói xong, chuẩn bị ngắt điện thoại.
Giọng Hồ Tinh bỗng trở nên âm trầm trong chớp mắt, mang theo hơi lạnh run người:
“Diệp tiểu thư, chuyện này là chủ tịch hội đồng quản trị chúng tôi tự thân giao phó, bảo tôi đi làm, nếu tôi làm không tốt, phá hoại đại sự của đổng sự trưởng, tôi khẳng định sẽ nuốt không trôi.

Thế nhưng Diệp tiểu thư, tôi có thể nói hết sức rõ ràng cho cô, cuộc đời cô về sau, chỉ sợ cũng không dễ sống đâu.”
Diệp Minh nghe ra ý uy hiếp trong lời Hồ Tinh, trong lòng không khỏi phát lạnh.
Cô không ngờ chuyện này lại do Hồ Kinh Vĩ tự thân xếp đặt!
Hồ Kinh Vĩ chấp chưởng Hồ thị gia tộc, là một trong tam đại danh môn, thế lực trên Liên Đảo đúng là giống như mặt trời giữa trưa, không ai bì kịp.
Tuy gần đây nghe nói Hồ gia tuyệt giao với Vi gia, còn bị người ta ám sát.
Thế nhưng, đế quốc cờ bạc mà hắn nắm giữ vẫn vững như Thái Sơn.
Quyền lực mà hắn nắm giữ vẫn không suy yếu chút nào!
Cho dù mình hiện tại là mình tinh đang nổi, nhưng một khi chọc giận Hồ Kinh Vĩ, đừng nói sau nay cô sẽ bị chèn ép, tiền đồ ảm đạm, mà đến tính mạng của cô có giữ được không chỉ sợ cũng khó nói.
Bình tĩnh lại, cẩn thận cân nhắc lợi ích một hồi, Diệp Minh cuối cùng quyết định thỏa hiệp.
Cô dịu giọng nói với Hồ Tinh: “Nếu… đã là ý của Hồ Kinh Vĩ tiên sinh, vậy tôi đáp ứng là được, tôi lập tức đặt vé máy bay về Liên Đảo.”
Hồ Tinh thấy Diệp Minh cuối cùng cũng chịu cúi đầu, liền đổi sắc mặt, cười lớn: “Vậy mới đúng, Diệp tiểu thư phối hợp như vậy, Hồ gia chúng tôi sẽ không quên, sau này khẳng định sẽ trọng tạ.”
Diệp Minh tuy cảm thấy thập phần phẫn nộ với sự bố trí của Hồ Tinh, nhưng đồng thời cũng sinh ra hiếu kì mãnh liệt với Triệu Thụy.

Những nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp như Hồ Tinh và Hồ Kinh Vĩ, vì sao lại xem trọng một kinh lý đổ khu nhỏ bé?
Hơn nữa còn không tiếc giá nào, hai lần ba lượt mời một ngôi sao điện ảnh đang nổi như cô đi tiếp cận, lôi kéo!
Thế là cô hỏi một câu: “Hồ lão bản, Triệu Thụy đó rốt cuộc là người gì vậy? Sao lại khiến ông và Hồ Kinh Vĩ tiên sinh xem trọng như vậy!”
Hồ Tinh cười giảo hoạt trong điện thoại: “Cái này phải nhờ Diệp tiểu thư cô tự mình hỏi Triệu Thụy rồi.

Tối nay tôi ở sòng bạc Duy Ni cung nghinh đại giá.”
Nói xong, Hồ Tinh ngắt điện thoại.
Diệp Minh cầm di động, ngẩn ra một lúc, rồi quẳng mạnh di động xuống đất, phẫn nộ quát ông bầu: “Lập tức đặt vé máy bay về Liên Đảo cho tôi!”
Ông bầu của cô vừa nghe, kinh ngạc trợn tròn mắt: “Về Liên Đảo? Công tác mấy ngày nay của cô đã xếp kín hết rồi, lấy đâu ra thời gian về Liên Đảo?”
“Có thể xếp lại thì xếp lại, không thể xếp lại thì hủy bỏ!”
“Những quảng cáo và đại diện đó, chúng ta kí hợp đồng hết rồi, nếu hủy bỏ, phải thường một khoản tiền lớn đó! Hơn nữa tiếng này truyền ra, sẽ có ảnh hưởng tới việc nhận quảng cáo, đại diện của cô!” Ông bầu thật sự nghĩ không ra “Sao cô đột nhiên đưa ra quyết định điên cuồng như vậy? Cô về Liên Đảo rốt cuộc là để làm gì? Có chuyện gì quan trọng hơn công tác của cô?”
“Đương nhiên có.” Diệp Minh làm một nụ cười giả tạo với ông bầu “Đó là đi sòng bạc đánh bạc.”
Ông bầu vừa nghe, thiếu chút nữa lăn ra xỉu: “Cô vì đi sòng bạc mà bỏ nhiều công tác như vậy? Cô có điên không!”
“Tôi không điên, rất bình thường.” Diệp Minh cầm lên một quả táo, hung hăng cắn một miếng, phát tiết sự buồn bực trong lòng “Điên là lão tổng Hồ Tinh của làng du lịch Duy Ni ấy, còn có ông chủ Hồ Kinh Vĩ của hắn nữa.

Tổn thất họ sẽ bồi thường, còn như vì sao, ngươi đi hỏi trực tiếp bọn họ ấy.”
Ông bầu lập tức ngậm miệng.
Đó không phải là nhân vật mà cô ta có thể trêu vào.

(lsqk: theo nguyên văn thì “ông bầu” ở đây là nữ, nhưng nếu để là “bà bầu” thì… :)) cho nên đành dịch là “ông bầu”, thành thật xin lỗi quý độc giả!)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.