Thần Ma Chi Mộ

Chương 525





Hoa Dương Chân Quân kinh hãi, con ngũ trảo cốt long này hung hãn như vậy, hắn vẫn luôn lo lắng nó công kích hắn.

Bây giờ điều hắn lo lắng nhất đã xảy ra!
Thế công của ngũ trảo cốt long lăng lệ hung mãnh, Hoa Dương Chân Quân không dám ngăn trở, vội vàng tránh né một bên.

“Ầm!”
Ngũ trảo cốt long cắn hụt một cái, đầu đập vào mặt đất.

Long Vương đại điện rung mạnh một cái, mặt đất cứng rắn xuất hiện một cái hố sâu to tướng trong chớp mắt.

Từng vệt nứt từ bờ hố sâu kéo dài ra bốn phía, trải rộng quá nửa đại điện.

“Lực lượng thật cường đại!”
Tu chân giả thấy được cảnh này đều không khỏi cảm thán trong lòng một câu.

Bất quá, ngũ trảo cốt long này càng cường đại, bọn họ càng cao hứng.

Hoa Dương Chân Quân độc chiếm hai kiện hi thế chi bảo Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết, sớm đã khiến những tu chân giả tới đây tầm bảo đều công phẫn.

Sau đó Hoa Dương Chân Quân đại khai sát giới, muốn giết người diệt khẩu, càng khiến bọn họ oán hận cực độ.

Nếu như Ngũ trảo cốt long giết chết Hoa Dương Chân Quân, bọn họ đúng là cầu còn không được, vỗ tay khen hay.


Hoa Dương Chân Quân thì lại âm thầm kêu khổ, ngũ trảo cốt long này hung hãn như vậy, hắn cho dù có thể đánh bại con rồng xương này, chính mình cũng phải đại thương nguyên khí.

Ngũ trảo cốt long một kích không trúng, gầm lên một tiếng, liền triển khai công kích thứ hai.

Nó đưa cái vuốt bằng xương ra, nhanh chóng chộp tới Hoa Dương Chân Quân.

Hoa Dương Chân Quân vừa định làm theo cách cũ, tránh né lần nữa.

Ngũ trảo cốt long đột nhiên há to miệng, một luồng hàn băng long tức đen đặc từ trong miệng nó phun ra bắn thẳng vào Hoa Dương Chân Quân.

Hoa Dương Chân Quân không tránh đi đâu được, chỉ đành lấy Thiên Thanh Tiên Lô ngăn cản.

Thiên Thanh Tiên Lô không ngừng xoay chuyển, phóng ra ngũ thải quang kiếm, hình thành một bức màng màu mè chắn phía trước Hoa Dương Chân Quân.

“Ầm!”
Long tức màu đen đập lên cái màng năm màu.

Bức màng năm màu rung động kịch liệt một cái, biến thành từng mảnh cực nhỏ.

Hàn băng long tức còn lại đập lên người Hoa Dương Chân Quân, đập cho hắn bay thẳng ra sau.


Hoa Dương Chân Quân bay như một viên đạn đại bác ra xa mấy trăm mét, đập nát mấy chục cây trụ thạch anh to lớn, mãi tới khi đập lên bức tường thạch anh của Long Vương đại điện mới ngừng lại.

Cả người hắn lún sâu vào bức tường thạch anh, cả người trên dưới phủ đầy một tầng hàn băng màu đen dày cui.

Hoa Dương Chân Quân cảm thấy cả người mình đau đớn như nứt toác ra, hàn khí âm lãnh từ hàn băng màu đen tán phát ra xâm nhập vào kinh mạch hắn, xâm nhập thẳng tới tận nguyên thần trong đan điền hắn.

Hắn miễn cưỡng áp chế cảm giác đau đớn kịch liệt trên người, tụ tập chân khí, chấn hàn khí từ tầng băng dày trên người đang xâm nhập ra, khu trừ toàn bộ ra khỏi cơ thể.

Hắn cảm thấy phán đoán ban đầu của mình đối với ngũ trảo cốt long có thể hơi sai lệch.

Thực lực của ngũ trảo cốt long này cường đại hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều!
Đôn Triệt thấy bộ dạng thảm hại của Hoa Dương Chân Quân, không khỏi ngoác miệng cười, trong lòng cảm thấy hết sức hả hê.

Vừa rồi thủ đoạn tàn nhẫn đó của Hoa Dương Chân Quân đối với hắn xém chút nữa lấy đi mạng hắn, hắn làm sao không ôm hận trong lòng?
“Làm chết hắn! Làm chết hắn!” Đôn Triệt vung vẩy nắm tay la lớn một bên, cổ vũ cho ngũ trảo cốt long.

Triệu Thụy lạnh nhạt nói: “Đừng kích động, Đôn Triệt, ngũ trảo cốt long đó sẽ giáo huấn Hoa Dương Chân Quân thật tốt, đây cũng là mục đích khi ta cho con cốt long đó sống lại.


“Triệu Thụy huynh đệ, đây là kiệt tác của ngươi?” Đôn Triệt kinh ngạc trợn tròn mắt “Là ngươi khiến con ngũ trảo thần long chết đã không biết bao nhiêu năm tháng này sống lại?”
Triệu Thụy cười cười, nhỏ giọng nói: “Ngươi đoán không sai.


Ta nhỏ mấy giọt Long Vương Kim Huyết lên bộ xương thần long này, không ngờ thực sự có thể lay tỉnh long hồn còn sót lại trên bộ hài cốt thần long.

Tuy lực lượng của ngũ trảo cốt long này còn xa mới so được với lúc còn sống, nhưng nó dẫu sao cũng là thần long, đối phó với Hoa Dương Chân Quân cũng dư dả có thừa.

Lần này, Hoa Dương Chân Quân cho dù không chết, cũng phải tróc một lớp da, chúng ta cứ ở một bên xem trò vui đi.

Nếu có cơ hội, lại đoạt hai bảo bối trong tay Hoa Dương Chân Quân về lại.


Đôn Triệt trợn to mắt bò, giật mình nhìn Triệu Thụy: “Triệu Thụy huynh đệ, ngươi còn nhắm tới hai bảo vật đó sao?”
Ánh mắt Triệu Thụy hướng về Hoa Dương Chân Quân, trong mắt lấp lánh hàn quang: “Vì sao lại không? Chỉ cần đoạt được Long Vương Kim Huyết và Vạn Pháp Đoạt Thần Quyết, mới có thể cắt hết đường lui của Hoa Dương Chân Quân, mới có thể cho Hoa Dương Chân Quân đả kích nặng nhất.

Chúng ta không thể cho Hoa Dương Chân Quân bất cứ một cơ hội phản kích nào hết!”
Trong khi Triệu Thụy và Đôn Triệt nói chuyện với nhau, ngũ trảo cốt long đã mang thân hình to lớn của mình, khí thế hung hăng công kích Hoa Dương Chân Quân.

Nó đằng không bay lên, bay tới phía trên Hoa Dương Chân Quân, sau đó nhe nanh múa vuốt từ trên lao thẳng xuống, mang theo một trận cuồng phong mãnh liệt.

Hoa Dương Chân Quân thấy ngũ trảo cốt long từng bước lại gần, trong lòng bùng lên lửa giận.

Hắn dù sao cũng là cường giả xếp hạng năm trên tu chân giới, là chưởng giáo của Chân Quân Động Phủ, bị một con ngũ trảo cốt long làm cho thảm hại thế này, điều này làm tổn thương rất lớn đến lòng tự tôn của hắn.

“Nghệt súc! Chịu chết đi!”
Hoa Dương Chân Quân tức giận quát một tiếng, ngưng tụ toàn bộ chân khí, trút vào trong Thiên Thanh Tiên Lô.

Thiên Thanh Tiên Lô cấp tốc xoay chuyển, ánh sáng phát ra cũng sáng hơn!
Những dải sáng năm màu này nhanh chóng hình thành mấy trăm thanh ngũ thải quang kiếm, lơ lửng trên không.


“Đi!”
Hoa Dương Chân Quân quát một tiếng, khép hai ngón tay lại chỉ vào ngũ trảo cốt long.

Mấy trăm ngũ thải quang kiếm dưới sự thúc giục của Hoa Dương Chân Quân, lập tức gào rít bắn về phía Hoa Dương Chân Quân.

Ngũ trảo cốt long thể tích to lớn, ngũ thải quang kiếm bắn tới tốc độ lại nhanh, số lượng lại nhiều, ngũ trảo cốt long căn bản không thể tránh né, bị những quang kiếm này chính diện đâm vào.

Quang kiếm như mưa nặng nề đập lên khắp nơi trên người ngũ trảo cốt long, phát ra những tiếng ầm ầm liên tục.

Ngũ trảo cốt long gào lên một tiếng, thân thể to lớn, dưới sức oanh kích của quang kiếm, rung mạnh một cái, thế công đã chậm lại càng chậm hơn.

Chỗ xương sống bị quang kiếm đâm vào thậm chí còn xuất hiện vết rạn nhỏ xíu!
Hoa Dương Chân Quân không chỉ không cao hứng chút nào, trái lại sắc mặt trắng bệch một màu.

Hắn đã dốc hết toàn lực, nhưng chỉ có thể đẩy lùi công kích của ngũ trảo cốt long, cơ hồ không thể tạo thành thương thế bao lớn cho ngũ trảo cốt long, khoảng cách chênh lệch giữa thực lực hai bên đã hết sức rõ ràng!
Nếu cứ tiếp tục chiến đấu, hắn cho dù không bị hủy dưới tay ngũ trảo cốt long, những tu chân giả khác đang ở một bên nhìn lom lom như hổ rình mồi kia cũng sẽ bỏ đá xuống giếng, trừ diệt hắn đi!
Trong lòng Hoa Dương Chân Quân lúc này đã nảy ra vài phần ý thoái lui.

Bây giờ hắn đã không tính chuyện tiêu diệt Triệu Thụy và Đôn Triệt để tiết nỗi hận trong lòng nữa, cũng không định giết người diệt khẩu, tiếp tục truy sát những tu chân giả khác nữa.

Điều duy nhất hiện tại hắn suy nghĩ là, phải làm sao mang hai kiện bảo vật, cắt đuôi ngũ trảo cốt long, thoát khỏi di tích Long Cung.

Thế nhưng, con ngũ trảo cốt long này giống như có thù không đội trời chung với hắn, sống chết bám theo hắn, không cho hắn đi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.