Thần Ma Thiên Tôn

Chương 169: Niết bàn tân sinh



Loạn Thế Vu Vương mạnh mẽ khắc chế tâm tình của mình, hai nắm tay siết thật chặt, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ngươi cho là chưởng khống Âm Dương Lô là có thực lực chống lại Võ giả Địa Tôn Cảnh? Ngươi quá ngây thơ rồi! Ngày hôm nay không chỉ có ngươi phải chết, toàn bộ học viên Thiên Đế Học Cung cũng đều phải chết!

Bàn chân Loạn Thế Vu Vương mãnh liệt đạp trên mặt đất, nhất thời đem mặt đất dẫm ra một đạo khe nứt dài mấy ngàn thước, hơn nữa lại vẫn đang không ngừng mở rộng, kéo dài về phía xa xa.

Lực lượng như vậy, thật sự có khả năng đẩy ngã núi cao, chặt đứt sông hồ.

- A! Mặt đất nứt ra rồi!

- Cứu ta!

Không ngừng có học viên Thiên Đế Học Cung rơi vào trong khe nứt, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết, cuối cùng bị mặt đất thôn phệ mất.

Ninh Tiểu Xuyên triệu hoán Dưỡng Tâm Đỉnh ra, đem Trung Cấp Đan hóa giải thi độc bên trong giao cho Cơ Hàn Tinh, nói:

- Ba người các ngươi nhanh xuống dưới cứu người, ta tới dẫn dụ Loạn Thế Vu Vương rời đi!

- Không! Ta muốn đi cùng ngươi!

Ngự Thiến Thiến biểu thị không muốn rời đi.

Cơ Hàn Tinh lại càng quyết đoán, một tay chụp lấy Ngự Thiến Thiến, một tay chụp lấy Nhạc Minh Tùng, trực tiếp từ trên móng vuốt Huyết Sát Long nhảy xuống.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thất Thải Na Di, liên tiếp biến hóa bảy lần phương vị, đáp xuống đỉnh đầu Huyết Sát Long, tựa như đứng trên đỉnh một tòa đại sơn nguy nga, có thể quan sát đại địa thương mang trong Thiên Đế Mộ.

- Grào...

Huyết Sát Long rốt cuộc có thể buông tay đánh một trận. Móng vuốt dài mấy chục thước mang theo huyết vụ đầy trời, dâng lên từng mảnh từng mảnh huyết vân, vồ mạnh một trảo xuống dưới.

Loạn Thế Vu Vương không chút sợ hãi, chiến giáp trên người phát ra kim quang xán lạn, một quyền oanh kích về phía Huyết Sát Long. Trên nắm tay hắn cũng mang theo một đạo kim mang cuộn trào mãnh liệt.

Ùng ùng!

Một kích giao phong này khiến cho toàn bộ sơn cốc đều sụp xuống, núi lớn hai bên sụp đổ, bùn đất trên mặt đất tung bay cuồn cuộn.

Từng đạo huyết khí xuyên toa trong không khí, chung quanh đều tràn ngập Huyền Khí chấn động giống như kinh đào hãi lãng.

Năm đại cao thủ Thiên Đế Học Cung đã mang theo các học viên khác trốn ra khỏi sơn cốc, hướng về phía lối ra Thiên Đế Mộ chạy đi.

Hiện tại Huyết Sát Tướng đã bị Ninh Tiểu Xuyên chưởng khống, lối ra Thiên Đế Mộ cũng không còn là nơi tuyệt sát, biết đâu có thể dưới tình huống nội ứng ngoại hợp, đả thông lối ra Thiên Đế Mộ.

Ùng ùng!

Toàn bộ sơn cốc đều biến thành loạn chiến chi địa, Huyền Khí không ngừng chấn động, sát khí cuồn cuộn, dường như hóa thành một phiến cổ chiến trường hỗn loạn.

Loạn Thế Vu Vương muốn đem toàn bộ học viên Thiên Đế Học Cung đều trấn sát ở chỗ này. Cánh tay hắn vung lên, đánh ra một đạo chưởng ấn ngất trời, cách mấy ngàn thước, hướng về phía đám học viên Học cung trốn chết kia kích sát tới.

Đây là một đạo chưởng ấn hám thế, dùng Địa Võ nguyên khí câu thông thiên thế, dùng Huyền Khí thiên địa ngưng tụ thành chưởng ấn.

- Grào...

Trong miệng Huyết Sát Long phun ra một ngụm long tức, hóa thành một đạo Huyền Khí hà huyết hồng sắc, đánh vào đạo chưởng ấn kia, đem nó đánh tan.

Huyền Khí hà và chưởng ấn Huyền Khí ở trên trời va chạm với nhau, hình thành một màn hình ảnh sáng lạn, phương viên hơn mười dặm đều có thể nhìn thấy.

Ùng ùng!

Từng đạo Huyền Khí lưu rơi xuống, tạo thành từng trận từng trận lốc xoáy khủng bố.

- Đây là giao phong cấp bậc Võ Tôn, lực phá hoại quả nhiên kinh người!

Trong lòng những học viên Thiên Đế Học Cung kia đều rất khó bình tĩnh, cảm giác được một luồng lực lượng khổng lồ đè ép trên người, khiến cho ngay cả hô hấp cũng đều khó khăn.

Có mấy gã học viên hơi chút hư nhược, trực tiếp bị luồng khí tức Võ Tôn kia chấn cho ngất đi, căn bản không chịu nổi luồng lực lượng kia.

- Ninh Tiểu Xuyên lại có thể có lực lượng chiến đấu cùng Võ Tôn, cái này… chuyện này thật quá không thể tin nổi! Thiên phú bậc này đã không thể dùng từ nghịch thiên để hình dung!

- …

Rất nhiều nữ học viên xinh đẹp ở đây, trong ánh mắt đều mang theo thần sắc sùng bái, trong cặp mắt xinh đẹp đều phát ra quang hoa sáng ngời.

Minh chủ Vân Trung Minh Tiêu Thành siết chặt hai nắm tay, nhãn thần lạnh buốt, nói:

- Bất quá chỉ là mượn ngoại lực mà thôi! Dựa vào ngoại vật lấy được lực lượng, căn bản không thể lâu dài!

Tiêu Thành càng thêm khẳng định Bắc Minh Thần Công cường đại, nghĩ rằng Ninh Tiểu Xuyên chính là sử dụng Bắc Minh Thần Công mới có được thành tựu như ngày hôm nay.

Loạn Thế Vu Vương đã triệt để phẫn nộ, quyết định dùng tốc độ nhanh nhất diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên.

Sáu đạo Huyền Khí hoàn hắc sắc nhất thời hiện ra, vờn quanh thân thể hắn. Dưới sự thôi thúc của lực lượng Huyền Khí hoàn, thân thể của hắn hăng hái phóng vọt lên, rơi xuống trên người Huyết Sát Long, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên công phạt tới.

Đây là uy thế lực lượng của một vị Võ Tôn, lực áp bách tương đối cường đại.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức trốn vào Âm Dương Lô, bay luôn vào miệng Huyết Sát Long.

Cuối cùng Loạn Thế Vu Vương vẫn đến muộn một bước, bị Ninh Tiểu Xuyên trốn thoát, mà long trảo của Huyết Sát Long đã một lần nữa oanh kích về phía hắn.

Phành...

Thân thể Loạn Thế Vu Vương phóng vọt lên, rơi xuống trên đỉnh đầu Huyết Sát Long, một quyền oanh kích xuống phần đầu Huyết Sát Long.

Răng rắc!

Phần đầu Huyết Sát Long bị Loạn Thế Vu Vương đánh nát, bắt đầu không ngừng vỡ tan ra, thân thể khổng lồ gần như là bị nghiền nát.

Ninh Tiểu Xuyên đang ẩn nấp trong cơ thể Huyết Sát Long, vội vã điều động lực lượng Âm Dương Lô, đem huyết khí trong thân thể Huyết Sát Long một lần nữa ngưng tụ, chữa trị phần thân thể bị tổn hại.

Huyết Sát Long mạnh mẽ hất văng Loạn Thế Vu Vương ra ngoài, cái đuôi huyết hồng sắc đánh thẳng lên trên người Loạn Thế Vu Vương, một lần nữa đem hắn đánh bay đi.

Thời điểm khi Huyết Sát Long và Loạn Thế Vu Vương giao chiến với nhau, trong Âm Dương Lô cũng phát sinh một hồi biến hóa quỷ dị.

Nữ thi kia hấp thu một bộ phận Minh Hỏa vào trong thân thể, khiến cho thân thể trở thành sáng lạn chói mắt, toàn thân bị hỏa diễm bao phủ, tựa như một vị Tiên cơ đang dục hỏa trùng sinh.

Trong cơ thể nữ thi sản sinh ra một luồng sinh khí, huyết dịch sống lại, linh hồn thức tỉnh, trong cốt cách tản mát ra quang mang giống như thần ngọc.

Chính xác mà nói, nàng căn bản cũng không phải là một nữ thi, bởi vì cho tới bây giờ nàng cũng chưa có chết, chỉ là vẫn luôn nằm trong trạng thái ngủ say, phong bế lục thức, đang cùng đoản đao tranh đấu.

Sau khi một gã Võ giả phong bế lục thức, so với một hoạt tử nhân căn bản không có gì khác nhau, cho nên mới bị Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng hiểu lầm thành một nữ thi.

Mà giờ phút này, nàng đã đánh bại đoản đao kia, từ trong hôn mê tỉnh lại, niết bàn tân sinh, hơn nữa sinh mệnh lực thể hiện ra so với trước đây càng cường đại hơn.

Nàng là một người sống sờ sờ, cũng không phải một nữ thi!

Mà Ninh Tiểu Xuyên lại càng cảm thấy nàng chính là một đầu Huyền thú, bởi vì nàng có thể bị Huyền Thú Giám thu phục.

Ầm...

Thanh đoản đao từ trong thân thể của nàng bay ra, mang theo một đạo quang hoa chói mắt, tựa như một đạo lưu tinh từ bầu trời xẹt qua, bay vào trong Huyền Thú Giám.

Ninh Tiểu Xuyên mơ hồ nghe được bên trong đoản đao truyền đến thanh âm khàn khàn oán độc:

- Khốn kiếp! Ta muốn giết ngươi!

Thanh âm tiêu thất, thanh đoản đao đã bay vào trong Huyền Thú Giám, lơ lửng trong Đệ tam Huyền Thú Cung, bị lực lượng Huyền Thú Giám trấn áp xuống.

Ninh Tiểu Xuyên cảm giác được mối liên hệ giữa nữ thi và Huyền Thú Giám đã tiêu thất, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Lúc này, trong Huyền Thú Giám chợt truyền đến thanh âm của đoản đao:

- Tiểu tử, đừng nhìn nữa! Nàng đã dùng lực lượng của bản thân chặt đứt quan hệ chính phụ giữa bản thân cùng Huyền Thú Giám, đồng thời còn đem cho ta làm thế thân của nàng, tiếp tục thừa nhận sự trấn áp của Huyền Thú Giám!

Thanh âm thanh đoản đao kia rất tức giận, lại không ngừng thở dài:

- Ta đã sớm bảo ngươi giúp ta đẩy ngã Võ Đạo tâm cung của nàng. Nếu như ngươi nghe lời của ta, ta đã có thể đem nàng trấn áp, khiến cho nàng trở thành nô lệ của ngươi, ngươi muốn chơi đùa thế nào, thì chơi đùa như thế! Trên giường, trên mặt đất, trong bụi cỏ… đều có thể chơi đùa. Hiện tại thì tốt rồi, nàng đã chặt đứt mối liên hệ cùng Huyền Thú Giám, ngươi muốn hối hận cũng đã không kịp!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nếu như ta thật sự giúp ngươi đánh bại nàng, hiện tại có lẽ ta cũng đã trở thành vong hồn dưới đao của ngươi rồi! Ngươi đã bị trấn áp bên trong Huyền Thú Cung, tốt nhất cứ thành thành thật thật đợi ở đó! Nếu như còn dám có ý đồ gì bất chính, ta sẽ ném ngươi vào trong Dong Binh Trì!

- Rắm thúi! Ngươi ném thử một chút xem có được không?

Thanh đoản đao cực kỳ phách lối nói.

Ninh Tiểu Xuyên đánh Võ Đạo Huyền Khí vào trong Huyền Thú Giám, muốn đem thanh đoản đao từ trong Đệ tam Huyền Thú Cung gọi ra, thế nhưng thanh đoản đao lại giống như một gốc lão tùng ngàn năm, vững vàng cắm rễ trên mặt đất, không chút cử động.

Căn bản không thể gọi thanh đoản đao từ trong Huyền Thú Giám ra!

Cái này giống như một gã Võ giả lấy được một thanh Thần kiếm Thượng Cổ, trở thành chủ nhân của Thần kiếm Thượng Cổ, thế nhưng thanh Thần kiếm Thượng Cổ đang cắm trên mặt đất lại nặng đến ngàn vạn cân, lực lượng của Võ giả căn bản không thể nhấc thanh Thần kiếm Thượng Cổ lên được!

Ninh Tiểu Xuyên hiện tại chính là gặp phải tình huống như vậy! Thanh đoản đao này chính là thanh bội đao của Thiên Đế lúc còn trẻ, bản thân có uy năng vô thượng, Huyền Thú Giám tuy rằng có thể trấn áp nó, thế nhưng chủ nhân của Huyền Thú Giám lại không có cách nào tùy ý sử dụng nó.

- Thật cho rằng ta không làm gì được ngươi sao? Ngươi bây giờ chính là đang nằm trong tay ta, chờ tương lai tu vi của ta cường đại lên, sẽ có một vạn phương pháp dung luyện ngươi!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Đừng a! Ta chính là bội đao của Thiên Đế, nếu như ngươi nguyện ý làm đao nô của ta, ta có thể giúp ngươi đạt được chiến lực cử thế vô song, có quyền lực lớn nhất thiên hạ, ngủ với nữ nhân đẹp nhất thiên hạ!

Thanh đoản đao lại bắt đầu đầu độc Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp phong bế Huyền Thú Giám lại, không tiếp tục giao lưu cùng đoản đao nữa.

Trong Âm Dương Lô, lỗ máu chỗ tâm khẩu của nữ nhân trẻ tuổi tuyệt mỹ kia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà khép lại.

Cuối cùng, vết thương hoàn toàn khép lại ngay cả một đạo dấu vết cũng không hề để lại, da thịt nhẵn nhụi giống như làn da của trẻ con mới sinh.

Trên người của nàng lưu động quang hoa như sương trắng mê man, từng đạo linh yên lượn lờ xung quanh thân thể nàng, siêu phàm thoát tục, tươi mát nhã lệ, như mộng như huyễn, làm cho người ta có một loại cảm giác như là vũ hóa phi thiên.

Loại cảm giác này tựa như nàng đã cùng thiên địa hợp làm một thể, chính là một bộ phận của thiên địa.

- Nàng rốt cuộc là nhân loại hay là một đầu Huyền thú?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên tương đối khiếp sợ, loại cảm giác tương hợp cùng thiên địa này khiến cho người ta vô cùng kính nể.

Nếu như nàng là một nhân loại, như vậy tu vi cũng quá cao rồi, cao đến mức khiến cho toàn bộ Võ giả thiên hạ đều chỉ có thể ngưỡng mộ.

Nếu như nàng là một đầu Huyền thú, như vậy lại quá đẹp, đẹp đến mức có một loại cảm giác siêu thoát thế tục.

Vụt...

Cặp mỹ mâu của nàng khẽ mở ra, lộ ra một đôi song nhãn tinh oánh thanh triệt, con ngươi đen kịt, ánh mắt thấu triệt, tựa hồ chỉ là liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, lại giống như là toàn bộ thiên địa đều ép tới hắn.

Vụt...

Nàng trực tiếp hóa thành một đạo quang trụ, bay ra khỏi Âm Dương Lô, mạnh mẽ phá tan thân thể của Huyết Sát Long, huyền phù ở giữa không trung.

Thân người nàng thướt tha yểu điệu, trên người khoác một tầng vân sa, dưới chân hình thành một đoàn vân vụ trắng xóa, mỗi một tấc da thịt đều giống như tiên chạm ngọc mài mà thành, rơi hạ từng đốm từng đốm quang vũ.

Loạn Thế Vu Vương lập tức đình chỉ công kích, cặp mắt nhìn chằm chằm nữ tử đang lơ lửng trên hư không kia, trong lòng thoáng nhảy lên:

- Ngươi là người phương nào?

Ánh mắt nữ tử khẽ liếc nhìn Loạn Thế Vu Vương bên dưới, không có bất kỳ ngôn ngữ dư thừa nào, ngón tay ngọc bạch khẽ điểm xuống một cái, một đạo sóng kiếm mạnh mẽ bay ra.

Vụt...

Một đạo sóng kiếm thật đơn giản, nhưng Loạn Thế Vu Vương lại cảm giác như là hải dương long trời lở đất hướng về phía mình áp tới. Trong lòng hắn nhất thời kinh hãi, sau khi đạt tới Địa Tôn Cảnh, hắn chưa từng bao giờ có loại cảm giác này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.