Thần Ma Thiên Tôn

Chương 189: Dự tiệc



Lúc Ninh Tiểu Xuyên và Tôn Hải Hưng giao thủ, bốn tên cường giả Chấp Pháp đội mang mặt nạ sắt đã giết vào trong khách điếm, lùng bắt Ngọc Ngưng Sanh.

Muốn ép hỏi phương thức tu luyện Bắc Minh Thần Công từ trong miệng Ninh Tiểu Xuyên, cũng chỉ có thể lợi dụng Ngọc Ngưng Sanh để uy hiếp hắn.

Cho nên, nhất định phải bắt được Ngọc Ngưng Sanh.

Trong mắt bốn tên cường giả Chấp Pháp đội này, Ngọc Ngưng Sanh chỉ là một nữ tử thanh lâu, yếu nhược không làm nên trò trống gì, tất nhiên có thể chế trụ nàng ta dễ như trở bàn tay.

Phành...

Một loạt phi tuyết trắng xóa, giống như những lưỡi đao sắc bén, từ trong khách điếm bay ra, mang theo hàn khí lạnh lẽo, lập tức đánh bay một tên cường giả Thần Thể tầng thứ chín của Chấp Pháp đội ra ngoài, từ trên lầu hai lăn xuống đất.

Ba tên cường giả Chấp Pháp đội còn lại đều hơi kinh hãi, đồng thời dừng bước.

Ầm...

Ngọc Ngưng Sanh hóa thành một đạo bóng trắng, phá vỡ mái ngói của khách điếm, nhảy lên nóc nhà.

Nàng đứng trên xà nhà, mái tóc đen tung bay trong gió, tựa như những sợi tơ mỏng lất phất, trên mặt mang khăn, che kín dung nhan tuyệt sắc của nàng, khiến người khác đều cảm thấy như mộng như ảo, giống như một vị Lăng Ba tiên tử.

Bốn vị cường giả Chấp Pháp đội vừa nhìn thấy nữ tử áo trắng này, trong lòng đều không khỏi rung động, khó trách nàng được xưng là “đệ nhất mỹ nhân Hoàng thành”.

- Băng Thiên Tuyết Địa.

Nhiệt độ trong không khí bỗng nhiên giảm thấp, trở nên rét lạnh.

Trong cuồng phong bay ra một mảnh bông tuyết trắng xóa, nhanh chóng bao trùm cả tòa thành, phảng phất như nơi này đột nhiên biến thành mùa đông khắc nghiệt.

Không biết từ lúc nào, trong tay Ngọc Ngưng Sanh đã xuất hiện một thanh băng kiếm, đâm một kiếm về phía một trong những tên cường giả Chấp Pháp đội.

Kiếm khí cuốn bay từng mảnh phi tuyết, tựa như những mảnh vỡ pha lê trắng xóa.

Bốn vị cường giả Chấp Pháp đội đều vội vàng thu liễm tâm thần, lập tức nghênh chiến, muốn tốc chiến tốc thắng, chế trụ Ngọc Ngưng Sanh.

Trên bầu trời, Ninh Tiểu Xuyên vẫn đang kịch chiến hăng say với Tôn Hải Hưng.

Phành phành phành...

Ninh Tiểu Xuyên điều động ra 100 đạo hư ảnh kiếm khí, phóng tới Tôn Hải Hưng, đâm rách huyền cương hộ thể của đối phương, đồng thời còn lưu lại ba đạo vết thương kiếm khí trên người hắn.

Tôn Hải Hưng nhanh chóng lùi về phía sau, liền biết rõ bản thân chiến đấu trên bầu trời thì sẽ không linh hoạt bằng Ninh Tiểu Xuyên, ngược lại còn có thể chịu thiệt.

Vì vậy, hắn lập tức khống chế Huyền thú lao xuống mặt đất, một thương đâm về sau lưng Ngọc Ngưng Sanh. Tôn Hải Hưng dù sao cũng là tu vi Thoát Tục cảnh, nếu như một thương này đâm trúng, Ngọc Ngưng Sanh chắc chắn sẽ hương tiêu ngọc vẫn.

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thất Thải Na Di, thân thể hóa thành một đạo cầu vồng, trực tiếp xuất hiện sau lưng Ngọc Ngưng Sanh, một chưởng vỗ tới “Quỷ Kiến Vong Hồn Thương”.

Trên mặt Tôn Hải Hưng lộ ra một nụ cười gằn, không ngờ đối phương dám dùng tay ngăn cản Quỷ Kiến Vong Hồn Thương là Huyền Khí ngũ phẩm, quả thực là muốn tìm chết.

- Tinh Nguyệt Đồng Thiên.

Trong lòng bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, đột nhiên phóng ra tinh quang đầy trời, trong tinh quang còn xuất hiện một vầng trăng khuyết, trực tiếp chém lên ngực Tôn Hải Hưng, để lại trên ngực của đối phương một vết máu dài cả xích.

Thân thể Tôn Hải Hưng lập tức lùi về phía sau, cảm giác có một luồng Huyền Khí mãnh liệt đang tràn vào cơ thể, khiến cho huyết mạch tán loạn. Hắn cảm thấy khí huyết toàn thân đột nhiên trở nên chậm chạp, lung lay như sắp đổ, liền vội vàng dùng trường thương để chống đỡ thân thể.

Bốn tên cao thủ Võ Đạo của Chấp Pháp đội cũng vội vàng rút lui về phía sau, nhìn chằm chằm vào hai người Ninh Tiểu Xuyên.

- Đi!

Tôn Hải Hưng cũng không biết thân thể mình rốt cuộc đã xảy ra tình huống gì, nhưng đoán chắc là vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã động tay động chân gì đó, nếu tiếp tục tái chiến, nói không chừng không những không bắt được Ninh Tiểu Xuyên, ngược lại còn bỏ mạng tại nơi này.

Năm người bọn hắn nhanh chóng rút lui, biến mất trong bóng tối.

Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh định đuổi theo, nhưng trong bóng tối lại đột nhiên truyền đến một loạt tiếng kêu thảm thiết, máu đỏ bắn tung tóe, vấy lên cả đường phố.

Phát sinh biến cố!

Hai người bọn họ đều vội vàng dừng bước.

Trong bóng tối đi ra một đám Võ giả ăn mặc lộn xộn, có chừng hơn 30 người, tất cả đều là thành phần hung thần ác sát, nhưng tu vi Võ Đạo lại cao đến kỳ dị.

- Phịch…

- Phịch…

Năm tên cao thủ Chấp Pháp đội vừa rút đi, đều biến thành thi thể, bị bọn hắn lôi ra ném tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Mặt nạ sắt trên năm cái thi thể đều bị vạch ra, có thể nhìn thấy diện mạo của bọn hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn vào gương mặt của một thi thể trong số đó, liền nhận ra đối phương, hắn đã từng gặp người này trong Chấp Pháp Đường một lần, đứng ở bên cạnh Hàn Phú, có lẽ là tâm phúc của Hàn Phú.

Quả nhiên là người của Chấp Pháp đội.

- Nực cười, Hàn Phú ơi là Hàn Phú, đợi sau khi ta trở lại Thiên Đế học cung, sẽ từ từ thu thập ngươi.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ vậy.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên đang chú ý đến năm cái thi thể, Ngọc Ngưng Sanh thì lại cảnh giác nhìn chằm chằm đám Võ giả hung thần ác sát ở phía đối diện.

Năm tên Võ giả mang mặt nạ sắt này đều không phải là nhân vật đơn giản, mỗi kẻ đều có thể xem là nhân kiệt một phương, nhưng chỉ trong giây lát thì đã bị đám người này giết sạch rồi.

Bọn hắn rốt cuộc là người phương nào? Tại sao phải giết năm người này?

Trong Bách Long thành tụ tập rất nhiều Ma nhân, điều này khiến Ngọc Ngưng Sanh cảm thấy kiêng kỵ, lại nhìn đám người đứng trước mặt, thầm khẳng định bọn hắn chính là người trong Ma Môn.

Người trong Ma Môn cũng nhúng tay vào rồi.

Bây giờ nên làm gì đây?

Nàng lập tức đưa mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đáp lại Ngọc Ngưng Sanh bằng một ánh mắt “cứ yên tâm”, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm hơn 30 người ở phía đối diện.

Trong đó, người đứng đầu chính là ba lão giả hơn năm mươi tuổi, ánh mắt sáng quắc, huyệt Thái Dương nhô cao. Bọn hắn chỉ tùy tiện đứng yên một chỗ, cũng đã khiến người khác cảm nhận được áp lực cường đại.

Lão giả đứng ở chính giữa chắp tay với Ninh Tiểu Xuyên, nở nụ cười hiền hòa, nói:

- Người đối diện là Ninh thiếu gia của Kiếm Các Hầu Phủ?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Các ngươi là ai?

- Lão hủ chính là Trưởng lão của Thiên Diệt Đạo, Khưu Hành Hội.

Ninh Tiểu Xuyên lại chỉ vào năm cái thi thể nằm trên mặt đất, nói:

- Khưu Trưởng lão, đây là ý gì?

Khưu Trưởng lão vuốt râu, cười đáp:

- Ninh thiếu gia chính là người thừa kế tương lai của Kiếm Các Hầu Phủ, thân phận tôn quý, đến Bách Long thành này, Thiên Diệt Đạo chúng vốn dĩ phải tiếp đãi Ninh thiếu gia cho tận tình địa chủ. Nhưng không ngờ lại xuất hiện năm tên thích khách, ngay cả Ninh thiếu gia mà cũng dám ám sát. Bây giờ bọn chúng chết ở đây, cũng là báo ứng mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên xem như đã hiểu, thì ra năm cái thi thể này chính là lễ gặp mặt của bọn họ.

Nếu như đã đưa tới lễ gặp mặt rồi, vậy thì tiếp theo nhất định là bọn hắn có việc muốn nhờ.

Cũng không biết bọn họ có phải là người cùng một hội với đám người Hàn Việt Trưởng lão, mà Ninh Tiểu Xuyên gặp được lúc sáng hay không?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn phát sinh quá nhiều liên đới với bọn hắn, vì vậy mới nói:

- Vậy phải đa tạ Khưu Trưởng lão đã ra tay giết đám thích khách này rồi.

- Ninh thiếu gia không cần phải cám ơn ta, đây vốn dĩ là chuyện mà Thiên Diệt Đạo chúng ta nên làm.

Thanh âm của Khưu Trưởng lão đột nhiên ngưng tụ lại, trực tiếp truyền vào trong tai Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Đây là do U Linh sứ giả của U Linh sơn trang phân phó chúng ta làm như vậy.

Người khác đều không nghe thấy lời này, chỉ có Ninh Tiểu Xuyên mới có thể nghe được.

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên thoáng lộ dị sắc, nhìn lướt qua Khưu Trưởng lão.

Khưu Trưởng lão khẽ gật đầu, cười nói:

- Xin mời Ninh thiếu gia đến Thiên Diệt Đạo làm khách, chúng ta nhất định sẽ xem Ninh thiếu gia như khách quý.

- Nếu Khưu Trưởng lão đã thành ý mời như vậy, Tiểu Xuyên há có thể cự tuyệt được. Trưởng lão, mời dẫn đường!

Trong lòng của Ninh Tiểu Xuyên cũng có rất nhiều nghi hoặc, ý định đi tìm Thiên Thần Tử hỏi thăm, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Thiên Thần Tử chính là U Linh sứ giả của U Linh sơn trang.

Ngọc Ngưng Sanh tất nhiên phát hiện vừa rồi Khưu Trưởng lão đã âm thầm truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên, đương nhiên là nàng cũng không nghe thấy nội dung truyền âm là gì.

Ninh Tiểu Xuyên theo Khưu Trưởng lão đi vào một tòa phủ đệ cực lớn, tường đỏ ngọc trụ, mái cong bốn góc, cầu nhỏ nước chảy, trang trí xa hoa có thể sánh ngang Hoàng cung.

Trong phủ viện, trên hành lang có thể tùy thời nhìn thấy thị nữ xinh đẹp, trong tay bưng đĩa trái cây, rượu ngon mỹ thực, nhưng nhìn thấy Khưu Trưởng lão, thì tất cả đều lập tức quỳ xuống đất. Từ đó có thể thấy được, Khưu Trưởng lão này hẳn là có địa vị không thấp trong Thiên Diệt Đạo.

Thiên Diệt Đạo chính là Ma đạo truyền thừa hơn ngàn năm, căn cơ vô cùng hùng hậu, số lượng giáo chúng cũng rất khổng lồ.

Mặc dù dều gọi là “Trưởng lão”, thế nhưng Trưởng lão cũng có nhiều phân biệt, bất kể là thân phận địa vị hay tu vi Võ Đạo, đều có chênh lệch rất lớn.

Ninh Tiểu Xuyên đi theo phía sau, nói:

- Khưu Trưởng lão, quý phủ dường như đang mở tiệc chiêu đãi khách nhân trọng yếu?

Khưu Trưởng lão cười nói:

- Đúng vậy, lão hủ chính là mời Ninh thiếu gia đến dự tiệc, đây là thư mời do Cửu cô nương của chúng ta tự mình phát ra.

- Cửu cô nương là ai?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lại càng thêm nghi hoặc.

- Ha ha…

Khưu Trưởng lão bày ra vẻ thần bí, đáp:

- Cứ đi là biết!

Yến hội được bố trí trong một tòa cung điện lộng lẫy xa hoa, mười hai vị trí trong cung điện đều thắp Huyền thạch đèn, chiếu sáng toàn bộ cung điện.

Trong điện đã tụ tập trên trăm vị khách nhân, có nho sinh, có thương nhân, có lão già đã bước một chân vào quan tài,… Nhưng tất cả đều không ngoại lệ, khí độ trên người đều vô cùng trác tuyệt, tuyệt đối đều là bá chủ một phương.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm than:

- Những người này đoán chừng không phải là Gia chủ đại gia tộc thì cũng là Tông chủ Tông môn.

Ninh Tiểu Xuyên dò xét trong cung điện một lượt, cũng không tìm thấy Thiên Thần Tử, không biết lúc này lão ta đang trốn ở chỗ nào?

Khưu Trưởng lão đi vào trong đại điện, lập tức hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người, phần đông cường giả đều nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, sau đó bắt đầu xì xào bàn tán.

- Cửu cô nương quả thật có thủ đoạn, không ngờ còn có thể mới cả Ninh Tiểu Xuyên tới.

- Ninh Tiểu Xuyên hiện nay chính là nhân vật chạm vào là bỏng tay, nghe nói Học Cung Chi Chủ đã truyền Hoàng quyền lệnh cho hắn, rất có thể hắn sẽ là Học Cung Chi Chủ đời tiếp theo, trở thành chủ nhân toàn bộ Thiên Đế học cung.

- Nếu như Cửu cô nương có thể cột Ninh Tiểu Xuyên vào chiến xa của nàng, như vậy thì muốn trở thành Đạo chủ tân nhiệm của Thiên Diệt Đạo, lại càng nắm chắc hơn.

- Chỉ là một tiểu tử miệng còn hôi sữa mà thôi, trong Ma Môn, tùy tiện là một cao thủ cũng có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất.

Một nữ tử đeo vòng cổ phỉ thúy, hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía một nơi tương đối hẻo lánh ở góc trái, chỉ thấy có một bóng lưng xinh đẹp, mặc y sam lục sắc, mái tóc dài màu đen buộc cao, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ phỉ thúy, ngồi một mình uống rượu, căn bản không thèm nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái.

Những Võ giả trong đại điện cũng chưa từng chú ý đến nàng, cho tới lúc này, mới phát hiện đột nhiên xuất hiện một nhân vật có lai lịch không tầm thường.

Gương mặt của nàng giống như trứng ngỗng, da thịt lấp lánh, lông mi cong vút, ánh mắt sáng ngời, có vài phần ma mị. Y phục trước ngực hạ xuống rất thấp, lộ ra một cái khe tuyết trắng, bên trong là một đôi gò bồng no đủ, giống như xé tung quần áo nhảy ra.

Nữ tử ma mị gợi cảm như vậy, tại sao từ đầu tới cuối lại không có người nào phát hiện ra?

Nàng tiến vào đại điện từ lúc nào?

Cường giả Võ Đạo trng đại điện đều không phải là hạng người lương thiện gì, tất cả đều nhìn chằm chằm vào nữ tử này, đầu lưỡi khẽ liếm môi, tựa như sói đói nhìn thấy dê béo, chỉ muốn làm thịt nàng ngay lập tức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.